Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng ra ,  như thường lệ bố tôi đi mất hút ,  nhưng ông đã chuẩn bị đầy đủ cặp sách đồng phục cho chúng tôi ,  đúng là hiệu suất kinh người thật . Một bóng dáng trong bếp cặm cụi nấu ăn ,  là Kiên .

Không để tôi đợi lâu ,  ngay khi vừa vệ sinh cá nhân và thay đồ ,  bàn ăn đã có bánh mì ,  trứng và sữa .

Vừa ăn ,  tôi vừa phải căn dặn cậu ấy để không làm mọi người phải nghi ngờ về trí thông minh của người anh nuôi một đêm này.

-" Nếu gặp ai thì cậu nhớ là giới thiệu cậu tên Lâm Kiên ,  là anh nuôi của tôi , tuyệt đối không được nhắc đến mình là người máy ,  số hiệu gì gì đó của cậu được chứ. Còn nữa ,  gọi mọi người bằng tên  của họ ,  giáo viên nữ thì gọi cô , giáo viên nam thì gọi thầy ,  không được như hôm qua ,  phải cư xử với mọi người một cách tự nhiên,  như tôi vậy "

-"Được ,  Lâm Ngọc   "

Vừa bước đến nhà thằng Minh thì tôi lại phải dùng chất giọng nhẹ nhàng thục nữ mà gọi nó ra ,  đúng là có con bạn như tôi phước ba đời nó tu không hết. Kiên đi giữa chúng tôi ,  cùng nhau dạy cậu ấy cách giao tiếp đúng như một còn người ,  cách cười ,  nói.

Thật may mắn cậu ấy học rất nhanh ,  từ nhà Minh đến trường đã có thể cư xử khá bình thường .

-"Ngọc ,  Minh! "

Một thân ảnh khá nhỏ bé ,  thuộc kiểu loli chạy tới . Vừa gặp đã nhanh chóng ôm lấy tôi và Minh .

-"Thật là nhớ hai đứa bây quá đi mất! "
........
Nếu tôi nhớ không lầm ,  chúng ta chỉ mới xa nhau một buổi chủ nhật .

-" Chỉ có một buổi chủ nhật mà mày làm như cả trăm năm vậy con dở . "

Đúng là cái thằng xéo xắc ,  nó không biết nhẹ nhàng với phái nữ mà .

-"Đây là.... "

-"Xin chào ,  tôi là Lâm Kiên ,  anh nuôi của Lâm Ngọc "

-"Ra là vậy ,  tôi là Lê ,  bạn của Minh và Ngọc. Ủa sao mày có một người anh họ mà tao không biết vậy con kia ? "

-"À.....,  à đúng rồi ,  do bố tao mới nhận về ,  nên mày không biết thôi "

Thế là cả bốn đứa cùng nhau đi vào lớp ,  cười đùa thân thiết. Kiên mới đó đã có thể làm thân với Lê một cách thần kì ,  quả là có nhan sắc làm việc gì nó cũng nhanh hơn hẳn.

Chúng tôi đưa Kiên đến phòng giáo viên để nhận lớp. Bắt đầu tiết học ,  cô giáo bước vào ,  như thường lệ giới thiệu cậu ấy với mọi người .

Đến phiên chọn chỗ ,  vì để không ai phát hiện sự bất thường của cậu ấy ,  tôi đã xung phong ngồi cùng. Hiển nhiên ,  thằng Minh phải chuyển đi chỗ khác ,  ngồi cạnh thằng Tinh đại gia. Không phải nói chứ nó giàu kinh khủng.

Một ngày học trôi qua nhẹ nhàng ,  Kiên được nhiều bạn nữ quan tâm lắm ,  tôi cũng hay thấy Lê nhìn nó ,  vẻ mặt như muốn nói điều gì đó vậy.

Dạo gần đây thằng Kiên nổi trội kinh người ,  với thể lực to lớn ,  nó luôn về nhất trong mọi cuộc thi chạy tại lớp thể dục ,  đã vậy còn biết rất nhiều thứ hay ho,  khiến bao nhiêu là đứa con gái hâm mộ.

Thế là bọn tôi được hưởng lây ,  biết bao nhiêu quà bánh của nó tôi cùng thằng Minh con Lê ăn bằng sạch ,  tạo thành thói quen cứ được tặng quà nó lại đem về cho bọn tôi.

Thật ra thì đôi khi cũng thấy nhục lắm.  Nhưng nó ngon quá biết sao giờ ,  hơn nữa con gái tặng quà mà khôn nhận cũng kì lắm ..

Vậy nên dù nhận lấy bao ánh mắt sắc bén bọn tôi vẫn trơ mặt ra ăn. Da mặt dày để làm gì cơ chứ ,  còn không phải để mài ra có cái ăn à hahahahahaaha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh