Phần 61 !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thực tập sinh lại chẳng có lương, em muốn nghỉ phép!"

Tiêu Nại cũng không kì kèo gì thêm một cách rất phong độ, có điều vẫn gọi cô đến cửa, hôn lên trán một cái: "Vậy ở nhà trông nhà, đừng đến chỗ Hiểu Linh nữa!"

"Ồ." Vi Vi nhìn mặt trời bỏng rực ngoài kia, cũng không muốn ra ngoài cho lắm, nhưng sau khi Tiêu Nại đi lại không kìm được cự nự lại một câu: "... Ở đây có phải nhà em đâu!"

Căn nhà Vi Vi đang ở không phải nhà Hiểu Linh, mà là nhà bên ngoài của Tiêu Nại. Tiêu Nại cảm thấy rất khó chịu khi cứ phải ở nhà người ta mà thân mật anh anh em em, Vi Vi lại không dám đến nhà bố mẹ anh, thế là căn nhà này trước kia không hay ở đã được lợi dụng, thường là ban ngày Vi Vi và Tiêu Nại ở đây, buổi tối anh lại đưa cô về.

Tiêu Nại đi rồi, Vi Vi rảnh rỗi không có gì làm nên trở vào phòng lên mạng.

Không đến công ty nên cảm thấy hơi chán, Vi Vi lên mạng đảo một vòng, nhớ ra chú hổ nhỏ đã mấy ngày không cho nó ăn, thế là mở Mộng Du Giang Hồ ra.

Chú hổ nhỏ thuộc tính vốn kém cỏi dưới sự bồi dưỡng kiên trì của Vi Vi, bây giờ đã thăng cấp, Vi Vi cho nó ăn ít đơn dược, nhìn thấy trong kho đã không còn hàng dự trữ, thế là đến chợ Trường An để mua.

Không ngờ rằng, tại chợ Trường An lại nhìn thấy Điệp Mộng Vị Tỉnh đã lâu không xuất hiện, cô nàng đang bày một gian hàng, đang bán đồ đạc. Vi Vi cảm thấy hơi bất ngờ nên gửi tin nhắn: "Điệp Mộng phải không?"

Chắc không cho người khác ID đó chứ.

Quả nhiên Điệp Mộng hồi âm rất nhanh chóng: "Phải."

Vi Vi: "Lâu quá không thấy chị."

Điệp Mộng: "Hà hà, công việc bận lắm."

Vi Vi cứ ngỡ Điệp Mộng đã hoàn toàn bỏ game, không ngờ cô ấy lại quay về, nên có phần sững sờ. Có ý muốn hỏi thăm, nhưng sợ lại đường đột quá nên thôi không hỏi nữa. Hai người trò chuyện vớ vẩn một lúc, Điệp Mộng bèn thu dọn gian hàng, đề nghị cùng đi đánh Boss.

Cùng đi đánh Boss còn có Lôi Thần Ni Ni, ba người đến một bản đồ nhiệm vụ không khó lắm. Vốn dĩ ba người chơi màn này cũng tương đối thoải mái, nhưng vì Điệp Mộng lỡ tay nên suýt nữa cả đội chết sạch.

Điệp Mộng cười khổ: "Hai tháng không đến, đến Boss mà chị cũng không biết đánh."

Tâm trạng của Điệp Mộng dường như không tốt cho lắm. Vi Vi đang nghĩ thế thì Lôi Thần Ni Ni gửi tin đến: "Bang chủ Điệp Mộng dạo gần đây tâm trạng không tốt đó."

"Sao vậy?"

"Có lẽ vừa trở lại bang nên chưa quen. Hai tháng nay những người cũ trong bang đã bỏ đi khá nhiều, rất nhiều người mới xuất hiện, đều xem Tiểu Vũ Yêu Yêu như thần thánh ấy, có quá nhiều người không quen Bang chủ nữa."

"Chiến Thiên Hạ không trả lại ghế bang chủ cho chị ấy sao?"

"Không, vả lại bây giờ trang bị, đẳng cấp của Bang chủ Điệp Mộng cũng không cao bằng Chiến Thiên Hạ nữa."

"T__T"

"Tiểu Vũ Thanh Thanh cũng vẫn còn trong bang, con nhỏ này đúng là đáng ghét chết đi được. Nếu không phải vì thương tiếc bang phái thì tớ đã bỏ lâu rồi."

Lúc này Vi Vi mới nhận ra một vấn đề: "Điệp Mộng và Chiến Thiên Hạ..."

Lôi Thần Ni Ni đáp: "Làm lành rồi, tớ đã hỏi Bang chủ Điệp Mộng, chị ấy bảo đợt trước bị bệnh, Chiến Thiên Hạ luôn săn sóc, chị ấy đã mềm lòng."

Đang nói đến đó thì Lôi Thần Ni Ni đột nhiên biến mất, mấy phút sau trèo lên lại kêu oác oác: "Choáng thật, ở nhà đúng là không tốt, mạng viễn thông không bị lag cũng bị rớt mạng, Vi Vi tốc độ bên cậu thế nào, cũng là mạng viễn thông?"

"Đâu có, tớ về nhà rồi, là mạng Netcom."

"Ố ồ? Tại lờm seo mà về thành phố B sớm thế?"

"Thực tập hè ấy mà."

"Suýt ngã... đừng nhắc đến thực tập nữa, tớ còn chưa đâu vào đâu nè."

Mấy câu nói này là trong kênh đội nhóm, thế nên Điệp Mộng cũng thấy được, vậy là cô nàng vốn nãy giờ không nói gì cũng lên tiếng hỏi: "Vi Vi em ở Thành phố B à?"

"Vâng ^_^"

Điệp Mộng không nói gì thêm, đánh xong Boss, cô nàng bỗng nói: "Vi Vi giờ em có rảnh không? Hay là ra ngoài uống trà chiều đi."

Vi Vi rất bất ngờ trước lời mời này, xưa nay cô không hề thích thú gặp bạn trên mạng, nhưng giờ đây tâm trạng Điệp Mộng bất ổn, nếu cô từ chối thì như có cảm giác "tuyết lại thêm sương" vậy (hình dung khó khăn này chưa qua, thứ tệ hại khác lại đến).

Thế là cũng có phần do dự, lúc ấy Lôi Thần Ni Ni gửi tin nhắn riêng đến: "Vi Vi cậu cứ đi với Điệp Mộng đi, vì Chiến Thiên Hạ còn bận việc trong bang, tâm trạng chị ấy không tốt lắm, cậu an ủi vậy."

Nhớ đến những chuyện giữa Điệp Mộng và Chiến Thiên Hạ, Vi Vi đang chìm đắm trong niềm hạnh phúc vui vẻ nhỏ nhoi cũng có phần mềm lòng, thế là không nghĩ nhiều nữa mà nhận lời.

Đang trò chuyện với họ thì bỗng nhiên, màn hình vi tính nhảy ra một khung cửa sổ chat, Vi Vi giật mình.

"Vi Vi."

Trong cửa sổ hiện lên hai chữ.

Vi Vi chần chừ gõ chữ: "Đại Thần?"

"Ừ."

"Anh không thể dùng công cụ chat bình thường ư? >o<"

"Thế này tiện mà."

"..." Nhưng làm người ta giật mình lắm có biết không.

"Tự nhiên nghĩ ra, biệt thự của một người họ hàng nhà anh vẫn để trống."

"Hả?"

"Nhà chú ấy có hồ bơi."

"@_@"

"Có muốn đi bơi không?"

"Muốn!" Vi Vi trả lời rất nhanh.

"Biết bơi?"

"Không biết!" Vi Vi khảng khái đáp, "Nhưng em muốn quan sát."

Quan sát Đại Thần bơi í, đó là nguyện vọng đã nảy sinh lúc xem anh đấu bóng rổ!

Bị Đại Thần phân tán tư tưởng nên không theo kịp đối thoại trong game, nhân vật Lô Vĩ Vi Vi đứng im nơi đó không nhúc nhích, Lôi Thần Ni Ni gào lên mấy tiếng.

"Vi Vi."

"Vi Vi?"

"Vi Vi Vi Vi Vi Vi..."

...

....

Vi Vi vội vã lên tiếng, ngăn cản cô bạn spam: "Đây đây, vừa nãy có chút chuyện."

"Ồ, cứ tưởng cậu bị lag chứ."

Điệp Mộng hỏi: "Vi Vi em cũng ở khu XX phải không?"

Khu XX là nơi tập trung khá nhiều trường đại học của Thành phố B, Vi Vi trả lời: "Vâng."

Điệp Mộng nói: "Vậy quán Tất Thắng Khách ở đường XX được không?"

Vi Vi nghĩ ngợi một lúc, đường XX không xa đại học A, nên nhận lời: "Được ạ ^_^"

Hẹn nhau thời gian và địa điểm xong xuôi, trao đổi số di động, Vi Vi lại mở khung chat với Đại Thần ra.

"Lát nữa em gặp Điệp Mộng Vị Tỉnh một chút."

Tiêu Nại sau một lúc mới trả lời: "Ừ."

Tuy anh không nói gì nhưng trực giác Vi Vi mách báo anh không hề thích mình gặp gỡ bạn trên mạng, thế là vội giải thích: "Ở Tất Thắng Khách trên đường XX, chỉ uống trà với nhau thôi, không lâu đâu."

Tiêu Nại bảo: "Lúc ấy anh sẽ đến đón em, phải rồi, mang đồ bơi của anh theo."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro