Chap 13 : Cô là của ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp theo là đến Yume và Eriol.

Yume đi theo Eriol về lớp, cái lớp này rất nhiều người u ám khiến cho Yume - chan cảm thấy khiếp sợ. Đúng là Vampire nhưng cái lớp này đúng thật là toàn những vampire kì dị. Yume - chan cứ đứng chần chừ ở cửa lớp vẫn không dám bước vào.

"Ngài Eriol hôm nay em đã hái rất nhiều cánh hồng xanh cho ngài" Một con nhỏ đi đến gần cạnh Eriol đưa ra một giỏ cánh hoa hồng.

"Ồ vậy sao, ta cảm ơn lòng tốt của em" Eriol cười rồi nhận lấy giỏ hoa.

"Em cũng có nữa" Một đám nhỏ học sinh đi tới chỗ Eriol rồi đỏ mặt vì ngại ngùng.

Eriol ngắm nhìn rồi cười nửa miệng "Các em có biết nếu ta tặng giỏ hoa hồng cho ai thì sẽ chứng minh được điều gì không?"

"Tất nhiên ạ" Cả đám đồng thanh tập 1

"Là gì vậy?" Eriol cười.

"Chứng tỏ ngài yêu người con gái đó ạ" Ào ào lên như một cái chợ vỡ.

"Ngài Eriol không lẽ ngài định tặng cho ai sao?" Đám nữ sinh nhao nhao lên.

"Chắc chắn rồi"

"Ngài định tặng cho ai?" Đồng thanh tập 2.

Eriol cười nửa miệng, khóe miệng lóe lên một ý gian tà nhìn ra chỗ Yume.

Yume ngớ người ra "Hắn ta định làm gì vậy?"

"Yume - chan ta cho em" Eriol đi đến nắm lấy tay Yume rồi đưa cho cô giỏ hoa. Yume đơ toàn tập "C..á.i gì vậy?"

"CÁI GÌ???" Cả lớp ầm ầm trố mắt lên nhìn.

"Ngài Eriol, không lẽ ngài yêu cô ta sao?" Cả đám đồng thanh nói với vẻ mặt VÔ CÙNG TỨC GIẬN.

Yume vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra vội nói "Những bông hồng này là sao??"

"Cô vẫn không hiểu saoooo??? Tức là ngài Eriol yêu cô đó" Cái đám kia gào ầm lên vì quá giận dữ.

"Hơ hơ " '' Tôi vẫn không hiểu gì cả"

"Mà hình như đó là CON NGƯỜI" Cả lớp sáng mắt lên nhìn về phía Yume.

"Cô ta là con người sao?" Ánh mắt rực sáng màu máu của mọi người trong lớp.

Eriol ôm lấy Yume "Tránh xa cô ấy ra ta cảnh cáo rồi đấy" Ánh mắt xanh sắc lạnh nhìn mọi người như muốn giết chết tất cả.

Lập tức thu lại những ánh mắt sáng rực thay vào đó là những cái nhìn đã trở lại bình thường. Đụng đến dòng thuần thì chỉ còn đường chết nên mọi người ở cái học viện này ai cũng cung kính nể trọng bọn họ chưa từng có một ai dám ho he động vào.

Yume đẩy Eriol ra "Anh... làm cái gì vậy hả?"

"Ta không được ôm em sao, Yume - chan?" Eriol dí sát mặt vào Yume.

"Không mặc dù rất cảm ơn anh đã cứu tôi " Yume đẩy Eriol ra rồi đi về chỗ ngồi.

"Tối nay về biệt thự ta sẽ xử em sau Yume - chan" Eriol cười nửa miệng nói nhỏ vào tai Yume rồi đi về chỗ. Yume nhíu mày nhìn theo "Tên đó đúng là đáng sợ mà"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro