Chap 28 : Trở về biệt thự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùi trà của Hime thoang thoảng trong căn phòng dễ chịu quá và những làn gió khẽ ùa vào cửa sổ, cả không gian thật tĩnh lặng. Misa ngồi đọc sách, bên cạnh là Yuki vẫn đang ngủ, Yume thì đang sắp xếp hành lý cho cả bọn, Mahiru đi thay đồ, Hime đang ngồi thưởng thức trà ánh mắt đu đưa theo những ngọn gió trên bầu trời xanh nhạt.

"Mọi người dậy sớm vậy?" Yuki rời khỏi giường tới ngồi cạnh Hime.

"Hôm nay chúng ta về nên mọi người dậy sớm thay đồ rồi sắp xếp hành lý luôn" Hime nói.

Cánh cửa mở ra Malevis bước vào trên tay xách chiếc vali màu sữa với khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc.

"Các cô đi thay đồ đi chúng ta sẽ xuống khách sạn ăn sáng rồi sẽ bay về Vương Quốc"

Cả lũ gật đầu đi thay quần áo rồi sắp xếp lại đồ đạc

Misa mặc chiếc áo ren trễ vai với chiếc quần short bò dài, trên người đeo chiếc balo đen, đầu đội 1 chiếc mũ màu trắng gần như che đi đôi mắt, đi đôi giày đế màu đen bóng, mái tóc ánh đỏ xoăn làn sóng nhẹ thả xuống phía ngực.

Yuki mặc chiếc váy chạm chân đi đôi giày đế màu trắng, mái tóc búi cao thả nhẹ vài cọng tóc xuống.

Mahiru mặc chiếc áo sơ mi trắng khoác bên ngoài chiếc da và chiếc quần đen bó dài, mái tóc xõa bồng bềnh tự nhiên kết hợp với đôi giày màu trắng.

Hime mặc chiếc áo phông trắng và chiếc quần trắng bó, mái tóc tết sam thái nhẹ.

Yume mặc chiếc áo dài bó ngực khoác bên ngoài chiếc áo da ngắn lửng cùng với chiếc quần bó sát đi cùng đôi giày cao gót, mái tóc buộc lới lỏng.

Bọn nó bước xuống cùng với Malevis xách hành lý xuống phía dưới đại sảnh gửi đồ rồi vào ăn sáng. Misa chọn cho mình chỗ gần cửa sổ thả hồn theo cơn gió, cô không muốn nghĩ về chuyện hôm qua nữa. Hime và Mahiru đi mua đồ ăn, Yuki ngồi xuống cạnh Misa, Yume cũng trầm tĩnh không nói gì.

Vừa đúng lúc bọn hắn cũng xách vali xuống dưới đại sảnh, bước vào trong bọn nó không ai nói chuyện gì, tất cả như 1 không gian yên lặng. Misa cô không muốn nhìn vào Shou vì cô đã quyết định sẽ tránh mặt Shou nên khuôn mặt vẫn lạnh tanh nhìn ra phía cửa sổ. Và còn một điều ngược lại là Shou cũng không hề chú ý tới Misa.

Bọn hắn ngồi riêng 1 bàn, bọn nó ngồi riêng 1 bàn không khí căng thẳng chưa từng thấy.

Mặc dù là người ưa sự yên tĩnh nhưng bây giờ cả bá tước Dacura và Malevis bước vào cũng phải lạnh sống gáy vì cái không khí nặng nề này.

"Mọi người chúng ta có 30p để xong xuôi mọi việc rồi đến sân bay" Ông ta lên tiếng phá tan bầu không khí yên tĩnh này.

"Vâng thưa ông" Bọn nó đồng thanh nói rồi đứa nào đứa nấy ăn nhanh hết sức còn bọn hắn và Misa thì vẫn điềm tĩnh ăn chả ai nói với ai câu gì trong khi bọn nó thì lại rôm rả nói chuyện.

30p sau khi hoàn tất các thủ tục trả phòng lấy hành lý rồi rời khách sạn. Rời xa nơi này bọn nó cũng có chút tiếc nuối nhưng vẫn nhìn lại quanh cảnh 1 lúc rồi lên xe ra sân bay.

Ra tới sân bay Misa từ từ sải bước, nhìn sân bay hỗn loạn người cô có cảm giác như được lạc vào 1 biển người. Chợt có 1 bàn tay kéo cô đi, cô cũng không biết là ai, nhưng ánh mắt vẫn không chút để ý. Yuki, Hime, Mahiru, Yume mọi người đâu?? Trước mặt cô là mọi người đang nói chuyện.

"Misa đi đâu mà bây giờ mới tới" Yuki chống nạnh hỏi.

"Không gì??" Misa chợt nhớ lại lúc nãy, cô nhớ rõ ràng là có 1 bàn tay nắm lấy tay cô nhưng cô lại không nhìn lên. Là ai vậy? Ai đã nắm tay cô kéo cô đi??

Shou đứng tựa lưng vào cột, ánh mắt sắc lạnh nhìn thoáng qua Misa. Vừa rồi 1 nửa linh hồn của anh đã kéo cô đi, từ lúc nào anh lại như vậy!!

1 lát sau tất cả đã ngồi trên máy bay để về Vương Quốc. Misa chọn cho mình chỗ thoáng nhất, ánh mắt ngắm nhìn những đám mây, đầu khẽ ngả xuống ghế. Khuôn mặt ngay lúc ngủ cũng rất đẹp, cứ như 1 tiên nữ vậy. Gương mặt nhỏ nhắn, đôi mắt màu tím to đẹp, chiếc mũi cao, đôi môi đỏ nhẹ như cánh hoa anh đào, mái tóc nâu đỏ che đi gương mặt đẹp đó chỉ còn lại là một dáng người nhỏ nhắn đang say trong giấc ngủ như không muốn tỉnh lại. Shou ngồi đối diện Misa ánh mắt lạnh nhưng trong nó vẫn có cảm xúc. Người con gái này đã dần khiến anh quan tâm,muốn bảo cô nhưng tại sao lại vậy chứ? Từ trước đến giờ ngoài Yui thì Shou chưa bao giờ để ý hay quan tâm bất kỳ ai, có phải cảm xúc của anh đã dành cho người con gái này rồi sao???

----"Ngài Shou à, hihi ngài thấy em có giỏi không? Em làm được món bánh mà ngài muốn rồi này"-------

----"Cho dù ngài không muốn em cũng vẫn sẽ dạy, cho dù có ra sao thì em cũng sẽ không bao giờ rời khỏi căn biệt thự này cho tới khi dạy cho mọi người biết yêu thương biết suy nghĩ. Lúc đó em sẽ đi còn bây giờ nếu ngài muốn em đi ngài phải học thôi, nếu ngài muốn em sẽ chơi với ngài cho tới cùng"----

Ta vẫn không thể ngừng nhớ, không thể quên dù ta đã biết người con gái ngày xưa đã không còn!!! Có phải định mệnh đã sắp đặt cho ta đến với người con gái này? Ánh mắt nhìn về phía Misa với khuôn mặt vẫn trong giấc ngủ, liệu cô có biết rằng trò đùa này đã được định mệnh sắp đặt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro