Chap 29 : Bí ẩn quá khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Johan vẫn chống cằm nhìn ra phía ngoài. Ngày mai là ngày anh đã thay đổi cuộc đời của mình, người con gái đã mang cho anh sắc màu của cuộc sống, người con gái anh đã yêu rất nhiều Kanasa Yumi!! Bây giờ ở nơi đó em có hạnh phúc không? Em có vui vẻ và tha thứ cho ta không? Tình yêu của em ta vẫn chôn sâu nó, ta vẫn chưa quên EM- người đã thay đổi được tất cả bọn ta, 1 mình mạnh mẽ 1 mình chống chọi chịu đựng bị bọn ta hút máu chơi đùa nhưng em vẫn luôn nghĩ đến bọn ta. ĐÃ BAO GIỜ EM NGHĨ ĐẾN BẢN THÂN CỦA MÌNH CHƯA??? Còn bây giờ người khiến ta quan tâm là Mahiru, ta xin lỗi, có phải em giận ta lắm phải không??

"Johan, anh có sao không?" Mahiru cúi xuống xoa xoa trước mặt Johan.

"À.. ờ ta không sao" Johan chợt giật mình nhìn sang Mahiru, cô vẫn nở nụ cười, chính nụ cười này rất giống Yumi... Johan bất chợt ôm lấy Mahiru trong lòng thắt lại "Chỉ 1 lúc thôi" Mahiru giật mình tròn xoe mắt người không phản ứng lại "Anh.. bị saao vậy?" Đáp trả lại Mahiru chỉ là hơi thở của Johan.

-----------------------------------------------------------

5 tiếng sau tất cả có mặt tại sân bay của vương quốc và về biệt thự.

"Ngày mai mọi người sẽ đến trường lại như bình thường" Bá tước nói, trên tay cầm 1 quyển sách cổ ông vừa lấy ở phòng sách của biệt thự

"Được rồi ông có thể trở về tòa lâu đài" Gaul nói.

"Vậy ta xin phép" Ông cung kính nói, định đi ra thì đâm sầm vào Mahiru và khung cảnh như thế này đây: ông bá tước ngã lăn lộn còn Mahiru ngã soài ra.

"Ui da" Mahiru ngồi dậy xoa cái đầu của mình, trước mặt cô là 1 bức ảnh 'Nó là gì vậy?'

"Mahiru hậu đậu quá" Yume nói.

Ông bá tước ngồi dậy chỉnh tề lại trang phục lễ phép cúi chào rồi rời khỏi biệt thự. Mahiru cầm bức ảnh đó vừa xoa đầu vừa đứng dậy.

Một không gian yên tĩnh bao trùm lên cả căn phòng, 1 giọng nói nhẹ nhàng cất lên "KANASA YUMI"

Tất cả giật mình quay lại nhìn thẳng về phía Mahiru, cô vừa nói gì vậy???

"Mahiru cô vừa nói gì vậy??" Johan giật mình nói, nhịp tim như không khống chế lại được nó.

Mahiru trở về như ban đầu lắc đầu nói "T..ôi không biết.. mình vừa nói gì nữa"

Bọn nó nhìn sang bọn hắn khuôn mặt ai nấy đều hiện lên 1 ẩn ý gì đó, không thể hiểu nổi, ánh mắt lóe lên sự mệt mỏi. Riêng Misa thì không thèm để ý tới

"Tay cô đang cầm cái gì vậy? Đưa cho tôi" Johan chạy đến lấy lại bức ảnh trên tay Mahiru.

Ánh mắt ngạc nhiên, khuôn mặt u buồn của Johan đã hiện ra. Đây là bức ảnh của Yumi mà, hắn đã cất nó đi rồi tại sao bây giờ nó lại ở đây? Không lẽ quyển sách ban nãy của bá tước chính là quyển sách hắn đã dấu bức ảnh này!!

Gaul đi tới, anh cũng không thể tin được, đó là Yumi mà. Yuki chần chừ lại khẽ nhìn vào bức ảnh, người con gái xinh đẹp đó là Yumi sao??

"Yumi là ai??" Mahiru, Yume, Hime, Yuki cất lên giọng nói, nhìn về phía bọn hắn với ánh mắt như muốn biết hết mọi chuyện.

------Ở TRONG NGÔI BIỆT THỰ BỎ HOANG Ở NGOẠI THÀNH VƯƠNG QUỐC------

"Yumi!!!! Cô là do chính ta hại và cũng do chính ta đã cứu linh hồn của cô. Cô có hận ta không??" Căn phòng cũ phía tây hiện lên 2 linh hồn rất sinh đẹp.

"Tôi không hận người"

"Vậy thì ngươi có định trả ơn cho ta không Yumi?"

"NGƯỜI MUỐN TÔI PHẢI LÀM GÌ?" Giọng nói trong trẻo nhưng cũng đầy sự đau thương cất lên.

"Hãy trở về biệt thự đó" Giọng nói của 1 người đàn bà cất lên với nụ cười xảo quyệt.

Đối diện với bà ta là một cô gái mái tóc màu vàng ánh kim, đôi mắt màu đỏ chứ đầy u buồn lạnh lẽo.

"Ngươi có muốn được quay trở về với Johan không Yumi?"

"Tôi rất muốn, rất muốn trở về gặp lại ngài" Giọng nói nhẹ nhàng nhưng lạnh lẽo.

"Ngươi hãy nhìn cô gái này xem, cô gái đó đã gần thay đổi được Johan của ngươi rồi." Một quả cầu hiện lên trước mặt cô gái.

"Không thể được. KHÔNG THỂ ĐƯỢC. JOHAN , LÀM SAO ANH CÓ THỂ QUÊN TÔI NHANH NHƯ VẬY. KHÔNG THỂ" Cô gái đó gào thét lên trong sự đau thương.

"Vậy cô có thể về lại căn biệt thự đó để có được ước mong của mình chứ?" Nụ cười lạnh lẽo hiện lên.

"Được, tôi sẽ về để giành lại Johan" Ánh mặt lạnh lẽo của cô Yumi kèm theo sự tức giận, hai tay nắm chặt "Mọi người chắc hẳn sẽ CHƯA THỂ NÀO QUÊN YUMI NÀY ĐÂU" Nụ cười lạnh lùng cất lên vang khắp căn biệt thự.

"Ta sẽ để cô nhập vào cái thân xác kia. Hãy trở về như 1 người bình thường, đến học viện Vampire tiếp cận bọn chúng"

Yumi nhắm mắt lại, linh hồn của cô nhập vào thể xác của 1 cô gái có mái tóc màu tím than, ánh mắt màu tím lại sự cuốn hút lạ thường.

"Còn 1 việc nữa, về cô gái đó hãy dẫn cô ta đến đây ta sẽ chiếm lấy linh hồn lẫn cả thể xác của cô ta để trả thù KELL KEI và gặp lại đứa con trai cưng của ta" Ta sẽ ở đây chờ tin tốt của ngươi Yumi còn bây giờ hãy đi đi"

"Tôi sẽ trở về và dẫn cô ta đến đây Thương Phi Rena" Yumi cúi đầu cung kính lạnh lùng bước ra khỏi đây!! Nụ cười như chiếm đoạt hết mọi thứ.

Johan, ngài hãy đợi em nhé, em trở về với ngài đây!! Người em yêu hơn tất cả!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro