Chap 30 : Yumi - Người con gái của quá khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng ngập tràn sự căng thẳng, những ánh mắt âu lo và mệt mỏi...!!

''Yumi là ai?'' Mahiru hỏi nhưng đáp trả lại câu hỏi của cô chỉ là những hơi thở và sự im lặng của bọn hắn.

''Bọn tôi có quyền được biết không?'' Yuki lên tiếng phá tan sự im lặng đó

"Không biết thì hơn " Misa người dựa vào cửa nói 

" Misa cậu không muốn biết hay sao " Hime tò mò hỏi

"Không " Misa trầm tĩnh

Johan đấm mạnh vào tường khuôn mặt tràn đầy sự đau buồn ''Đúng !!Chuyện đó các cô không cần phải biết''

"Tại sao?'' Mahiru nói ánh mắt nhìn thẳng vào ánh mắt xám lạnh của Johan.

"Rầm" Bàn tay Johan đấm thật mạnh vào tường trầm giọng nói nhỏ đủ để bọn nó nghe thấy "Các cô không cần phải biết, đừng hỏi nữa không nên biết gì thì tốt hơn, biết rồi thì giải quyết được gì"

Misa thì nhìn ra cửa sổ. Còn bọn nó im lặng nhìn Johan, hắn ta sao sao vậy? Chưa bao giờ bọn nó thấy Johan tức giận như vậy. Mahiru cô thì rất muốn biết Yumi là ai, tại sao khi nhắc đến cô ta Johan lại trở lên như vậy.

Johan khẽ thở dài rồi biến mất trong sự yên tĩnh ''Tôi cần được nghỉ ngơi''

Misa liếc sang Shou, ánh mắt Shou dù lạnh lùng nhưng vẫn hé lên sự đau thương, khuôn mặt không thay đổi vẫn như vậy, nhưng trong trái tim anh lại hé lên sự đau buồn. Sau đó Shou cũng biến mất để lại cho bọn nó dấu hỏi chấm to lớn. Bọn nó muốn biết mà, muốn biết người con gái đó là ai đã khiến bọn hắn trở lên như vậy. Còn Misa cô chẳng quan tâm tới ,bọn hắn thì lạnh lùng quay đi .

''Các cô muốn biết về Yumi sao?'' Eriol nói tựa người vào ghế, anh cũng từng rất buồn đau khi mất đi Yumi.

''Chúng tôi muốn biết'' Mahiru nhìn thẳng vào Eriol với ánh mắt chắc nịch

''Các cô biết thì liệu có giải quyết được gì không?'' Zen khoanh tay dựa lưng vào cửa nói

''Dù vậy tôi cùng rất muốn biết, anh hãy nói đi'' Mahiru vẫn cố chấp vì cô thật sự muốn biết

''Kanasa Yumi là một cô gái loài người'' Gaul trầm tĩnh nói

''CON NGƯỜI'' Yuki, Hime, Mahiru, Yume giật mình, cô gái loài người cũng giống như bọn nó sao?? 

"Cô ấy là đứa con nuôi của ngài bá tước Kanasa Zaki. Cha mẹ của Yumi là con người, họ đã bị lạc vào thế giới này, khi cô ấy mới được sinh ra họ đã bị Vampire giết chết và chỉ còn lại Yumi sống sót. Cô ấy đã được ngài Zaki cứu và nhận và nuôi nấng, ngài Zaki dù là Vampire nhưng ngài ấy khác hẳn với mọi người, luôn ấm áp nuôi nấng cô ấy. Rồi một ngày ông ấy lâm trọng bệnh nặng. Thứ duy nhất để cứu giúp ngài ấp chính là lọ dược thần của Đế Vương Kei, chỉ vì muốn cứu giúp ngài ấy mà Yumi đã kí hợp đồng với cha bọn ta chuyển đến căn biệt thự này để thay đổi và giúp bọn ta hiểu được cái thứ gọi là tình cảm của loài người. Cô ấy đã phải chịu bao đau khổ vì sự tàn nhẫn độc ác của bọn ta, cô ấy như một món đồ chơi thỏa mãn bọn ta nhưng cô gái đó lại rất mạnh mẽ và liều lĩnh, sẵn sàng chống lại bọn ta và cô ấy đã giúp bọn ta hiểu rằng cô ấy không phải là 1 con người dễ dàng chịu thua bất kỳ ai trong số bọn ta. Cô gái đó luôn vui vẻ và ấm áp và rồi bọn ta đã thay đổi lúc nào cũng không thể ngờ, hình bóng cô ấy đã bắt đầu quan trọng trong căn biệt thự này và Johan - cậu ấy đã yêu Yumi nhiều đến mức chính bản thân cậu ta cũng không nhận ra, cô ấy cũng đã yêu Johan bọn tôi cũng chỉ biết lặng thầm chúc phúc dù biết nguy hiểm sẽ đến bên Yumi nhưng cô ấy vẫn cố chấp vẫn yêu Johan. Rồi ngày định mệnh đó đã đến, ngày linh hồn của cô ấy đã bị Thương Phi Rena chiếm đoạt. Bà ấy đã dùng chính tay Yumi cầm thanh kiếm đâm lấy 1 bên vai phải của Johan, cậu ta đã mất rất nhiều máu tưởng chừng như không thể sống được, ngay lúc đó Yumi lấy lại được ý thức và cô ấy đã tự đâm chính mình để đẩy linh hồn của bà ta ra khỏi thân thể, cô ấy dùng máu của cô ấy hồi sinh lại Johan, cô ấy đã nói ''Hãy chờ em chở về ngài Johan vì em yêu ngài.. xin ngài đừng tự trách bản thân mình.... hãy sống tốt nhé.. đến 1 lúc nào đó em sẽ quay trở lại.. mọi người cảm ơn vì những ngày tháng qua...'' Ngay cả khi chết Yumi vẫn cười, Johan đã rất đau khổ cậu ta đã tự trách mình không thể bảo vệ được người con gái mình yêu. Cậu ta sồng trong lạnh lùng và sự dằn vặt và cả Shou cũng vậy, cậu ấy yêu Yumi không thua kém gì Johan nhưng cảm xúc anh ấy vẫn dấu đi. Hai người đó đã rất đau khổ vì cái chết của Yumi, thời gian qua cứ tưởng chừng như đã quên được người con gái đó nhưng lại không thể, tôi vẫn luôn có cảm giác Yumi vẫn luôn ở bên bọn tôi, đó chính là một quá khứ rất đau buồn mà chúng tôi không muốn nhắc lại'' Eriol trầm giọng nói khuôn mặt anh cũng hé lên sự mất mát đau thương. Có vẻ như Yumi cũng rất quan trọng với anh

''Mọi chuyện là như vậy sao'' Yuki nói

Mahiru cô cảm thấy trong người rất khó chịu và buồn bực, cô gái đó quan trọng với Johan như vậy sao?? Ánh mắt chứa đựng sự ghen tỵ và buồn bã

''Vì chưa thể quên được nên Johan mới như vậy thôi '' Gaul nói

Mahiru cô cảm thấy mình khó chịu khi Eriol nói đến người con gái đó, nhưng đó chỉ là quá khứ thôi bây giờ người con gái đó không còn nữa rồi mà, từ bao giờ vậy từ bao giờ cô trở nên ích kỷ như vậy có phải cô đã lỡ yêu Johan rồi không??

-----------------------------------------

Johan trở về căn phòng, nằm xuống chiếc ghế dài, cánh tay gác lên trên trán. Lúc này hình ảnh của Yumi tràn ngập về trong tâm trí anh

----Anh hãy nghe đây nếu anh nhất định không chịu thay đổi thì tôi sẽ không rời đi, cho dù có phải đối đầu hãy bị anh hút máu tôi cùng vẫn sẽ ở lại. Muốn đuổi tôi đi không dễ đâu, từ bây giờ tôi tuyên chiến với các anh---------

--Muốn tôi đi thì hãy thay đổi đi---

---Johan à liệu em có phải là người mà ngài thích không?----

Yumi à ta xin lỗi, xin lỗi em rất nhiều. Có phải em giận ta vì ta đã quên em nhanh như vậy không!! Một mình ở trong căn phòng yên tĩnh khiến Johan càng thêm đau lòng

''Ngài Johan, Ngài Johan à! Ngài còn nhớ em chứ....'' Một giọng nói nhẹ nhàng thoang thoảng đâu đây, Johan giật mình ngồi dậy, giọng nói này..... Yumi là em sao??? Nhưng đáp trả lại anh chỉ là một màn đen tĩnh lặng. Johan tự cười nhạt, anh bị làm sao vậy?? Yumi đã chết hơn 2 năm rồi mà....!!

---Johan, xin ngài đừng quên em!!----!!

---------------------------------------------------------------------------------

Shou nằm trong chiếc ghế dài ở phòng bi a, ánh măt lúc nhắm lúc khẽ mở. Anh đang nghĩ gì ai có biết, anh đau lòng vì cô liệu cô có bao giờ biết, và có bao giờ cô quan tâm đến cảm xúc của một người máu lạnh như anh không???

''Yumi à có phải đã đến lúc ta thật sự phải quên đi hình bóng của em rồi không??''

---------KHÔNG THỂ NHỚ CŨNG KHÔNG THỂ HY VỌNG!!! NGƯỜI CON GÁI NGÀY XƯA CŨNG ĐÃ KHÔNG CÒN-------------

Liệu có phải Yumi đã thật sự chết như mọi người đã nghĩ không??? Cô sẽ xuất hiện trở lại và lập lại những quá khứ đau thương của 2 năm trước sao?? bọn hắn sẽ làm gì khi NGƯỜI CON GÁI NGÀY XƯA LẠI QUAY VỀ???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro