Chap 32 : Không thể nào quên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bộp"

Cánh tay của cô ta đã bị Johan cầm lại, ánh mắt màu xám lạnh lẽo nhìn lên cô ''Cô là ai tại sao lại vào được đây?'' Cánh tay bóp mạnh vào cổ tay cô ta ''Dám hôn cả ta cô đúng là không phải người tầm thường'' Khóe miệng Johan nhếch lên 1 nụ cười, cô nhìn khư khư vào ánh mắt ấy của Johan, ánh mắt thân thuộc đó, hình ảnh bỗng chốc lại tìm về

''Ngài không nhận ra em sao??'' Giọng nói của cô gái này vang lên nó như thấm dầm vào sâu trong trái tim Johan, Johan đơ ra nhưng cánh tay vẫn giữ chắc cổ tay của cô

''Johan'' Mahiru đẩy cánh cửa ra chạy vào căn phòng trong tiếng thở dốc, trước mặt cô bây giờ Johan đang nắm chặt tay cô gái, cô ta đẹp quá mái tóc màu tím than, ánh tím sắc lạnh nhìn lên Mahiru

''Mahiru'' Johan thả lỏng nhẹ cổ tay của cô ta xuống nhìn lên phía Mahiru

''Cô gái đó là ai?'' Từ lúc nào bọn hắn đã xuất hiện trong phòng mỗi người ở 1 chỗ. Shou ngồi quay lưng trên bàn bi a ánh mắt xanh lạnh lùng quay lại nhìn cô gái đó.

Gaul ngồi trên chiếc ghế salon, Zen ngồi trên bệ cửa sổ cùng Eriol ánh mắt xanh rực nhìn xuống phía người con gái đó, bọn nó cũng không biết cô gái đó là ai trước mặt chỉ là dấu hỏi chấm lớn. Riêng Misa dựa vào của đọc sách

''Sao tôi biết được?'' Johan nói

''Cô gái cô là ai'' Gaul tia ánh mắt hồng lạnh lẽo nhìn cô

''Gaul ngài vẫn không thay đổi vẫn ánh mắt đó vẫn phong thái đó'' Cô gái đó đứng dậy cười nhìn Gaul

''Cô là ai?'' Shou lạnh lùng nói nhìn cô ta, ánh mắt xanh sáng lên thật sắc lạnh

" Cô trở lại nhanh vậy sao, sao không chờ vài năm nữa đi " Misa ngước lên khỏi quyển sách, ánh mắt lạnh nhìn như xoáy sâu vào Yui

" Cái gì ? Misa cô biết cô ta sao ? " Eriol giật mình chuyển ánh mắt sang Misa

" Đúng đó cô ta là ai vậy ? " Zen hỏi

" Đáng lẽ các cậu phải là người rõ nhất chứ. Cô ta là ... " Misa chưa nói dứt câu thì

''... một người đã từng sống ở trong cả căn biệt thự này, người đã luôn ở bên cạnh các ngài 2 năm về trước - Yui!!'' Lời nói của cô ta vừa dứt thì tất cả bọn hắn rơi vào trạng thái vô hồn ánh mắt đã chuyển đổi, tất cả như rơi về quá khứ một lần nữa !! Bọn hắn không tin không thể tin được người con gái đang đứng trước mặt bọn hắn là KANASA YUI

Cả căn phòng lại một lần nữa rơi vào trạng thái tĩnh lặng đến nghẹt thở vô cùng. Bọn nó tròn xoe mắt lên nhìn Yui, trừ Misa thì vẫn bình thản cúi xuống đọc sách tiếp, đây sao cô gái này là Yui sao? Không phải, người này đâu phải Yui? Người bọn nó nhìn thấy trong bức ảnh cô ta không giống như thế này

''Đây không phải chỗ cho cô đùa giỡn xin mời ra khỏi đây" Johan nắm lấy cổ tay cô ta kéo dịch vào người, Johan dí sát gần mặt cô ta ''Đừng đùa giỡn với ta'' Ánh mắt lạnh lẽo tràn ngập sự tức giận

''Đây không phải đùa giỡn mà là sự thật. Em đã trở về với ngài rồi đấy Johan'' giọng nói đó nụ cười đó là của Yui, đúng là Yui rồi

''Yui có thật là em không?'' Eriol nói vào

''Là em YUI'' Không sai là ánh mắt này nụ cười này chỉ có thể là Yui ..

Johan như không tin được vào mắt mình nữa, người đang ở trước mặt anh là Yui, cô đã trở về đã trở về, lời hứa 2 năm trước cô đã thực hiện, cô đã trở về. Johan kéo lấy tay Yui ôm lấy cô thật chặt, mái tóc che mất đi khuôn mặt ''Ta cứ tưởng em đã không còn nữa ... bao nhiêu năm qua em đã ở đâu.., em đã làm gì? '' giọng nói run run cộng thêm với những lời nói ấm áp của Johan dành hết cho Yui khiến Mahiru như bị nghẹn lại, anh yêu thương người con gái khác trước mặt cô. Cô đứng chôn chân lại không thể chạy đi. Ánh mắt Yui nhìn vào Mahiru đầy sự thách thức và khinh khi, giọng nói nhẹ như gió nhưng Mahiru vẫn có thể hiểu được ''Johan- Là- Của- Tôi''

Tim Mahiru đau nhói. Người con gái Johan yêu đã trở về bên cạnh anh đáng lẽ cô phải vui khi anh vui chứ nhưng sao cô chỉ có cảm giác như mình bị rơi xuống 1 cái hố sâu đen tối không có lối thoát vây? Không muốn nhìn thấy anh bên cạnh người con gái khác, càng không muốn nhìn thấy ánh mắt anh dành cho Yui khi xưa lại dành cho cô.

Shou chợt nhìn về phía Misa, cô vẫn vậy khuôn mặt không bộc lộ cảm xúc ánh mắt cứ nhìn vào quyển sách. Cô có yêu anh không ??? Nếu có thì cô phải buồn khi thấy người con gái anh đã từng yêu trở về chứ ? Nếu không thì tại sao lúc đó trên sân thượng cô lại khóc bỏ đi ? Nhưng giờ cô ấy đã trở về rồi, người anh yêu đã trở về .... Nhưng Misa vẫn không không có cảm xúc gì thậm chí còn không thèm nhìn lên dù chỉ 1 cái, chỉ nhìn vào quyển sách mà không quan tâm mọi thứ đang xảy ra

''Bao năm qua em đã sống trong cơ thể này sao?'' Johan buông Yui ra

''Phải em đã phải sống trong cái thân xác này'' Ánh mắt đau buồn hé lên

Bọn nó vẫn không hiểu chuyện gì nhưng Misa thì hiểu nhưng cũng lui ra ngoài cánh cửa khép lại

''Cô ..ta là Yui sao?'' Hime ấp úng nói, cô vẫn chưa thể tin vào mắt mình

''Chắc vậy'' Misa điềm tĩnh nói mắt vẫn dán vào quyển sách

''Có một điều lạ ở đấy là tại sao cô ta lại quay về trong thể xác mới. Người đã chết lâu như cô ta nhập vào một thân thể khác quả thật không phải chuyện dễ dàng '' Yume khoanh tay nói khuôn mặt tràn đầy sự đa nghi

Còn Mahiru lúc này cô biết nói gì nữa đây? Im lặng là cách tốt nhất... dù trong lòng cô rất tổn thương

''Mahiru không sao chứ?'' Yuki lay người Mahiru

Mahiru thẫn thờ ánh mắt như vô hồn ''Không sao đâu'' Cô mỉm cười nhưng lại là nụ cười mặn đắng

''Chúng ta nên tránh khỏi nơi này 1 lát'' Hime nói rồi dẫn cả bọn theo cùng

Yuki gật đầu cánh tay lôi Mahiru đi cùng, Mahiru cũng vô thức đi theo bọn nó. Misa đi cuối cùng cô vừa đi vừa đọc sách

Thả hồn vào làn gió trong khu vườn hoa hồng ánh mắt nhìn lên ánh trăng sáng của đêm nay, Mahiru cầm một bông hông của Hime đưa cho cô, giọng hát của Misa từ nơi nào cất lên vang khắp khu vườn cùng những cánh hoa hồng trắng nhẹ bay trong gió.

"Anta shika yappari iya ya wagamama de dame na watashi ya kedo 

Futari nara aruite yukeru setsunai hodo I love you 

Deatta koro zutto fuan de hanareteru sukoshi no aida sae
Sabishikute sabishikute namida afureta
Onaji TAIMINGU de denwa shite « guuzen ya ne » tte warai atta
Itsu datte itsu datte tsunagatteta yo ne
Hajimete no KISU hani kamiai toki ga tomareba ii to omotta
Moshi negai ga kanau no nara ano koro made toki wo maki modoshite
Anta shika yappari iya ya wagamama de dame na watashi ya kedo
Futari nara aruite yukeru mouichido dake I love you
Asa ga kuru made fuzake atte wa anta no ude no naka de nemutta
Shiawase de shiawase de namida afureta
Surechigai fuan ni naru yoru wa « suki ya de » tte itte hoshikute
Komaraseta watashi mada kodomo datta yo ne

Itsu kara darou anta no kokoro hanarete yuku no kanjiteta no ni
Kidzukanu furi tsuyogatteta subete wo ushinau no kowakatta kara
Anta shika aka'n mitai ya itsumo soba ni ite kureta no ni
Baka ya kara ima kidzuita yo mouichido dake I love you
Machijuu ni nagareru natsukashii ano uta ima de wa konna ni mo kanashii MERODII
Ima mo onaji you na kimochi kanjiteru nara douka ai ni kite
Anta shika yappari iya ya wagamama de dame na watashi ya kedo
Futari nara aruite yukeru mouichido dake I love you
Anta dake inai sekai wa tomedonaku afureru namida de

Ashimoto mo mienaku naru yo setsunai hodo I miss you"

Nhẹ nhàng quá mà cũng thật sâu lắng quá, giọng hát thật ngọt ngào khiến ai nghe cũng sẽ yêu, giọng hát của Misa vang lên trên căn phòng của bọn hắn

''Đúng là Misa. Giọng hát lúc nào cũng biết quyến rũ lòng người'' Eriol nói

Shou đến gần bên cửa sổ nhìn xuống phía dưới, anh bị sao vậy? Không phải anh đã rất mong chờ được gặp lại Yui và được ôm lấy cô sao? Mà bây giờ khi cô đang ở trước mặt anh thì cảm xúc của anh lại dành cho người khác không phải là Yui. Có phải vì anh nhận ra Yui thay đổi không còn là Yui mà anh yêu của hai năm về trước nữa. 'Misa em có yêu tôi không ? Sao lúc nào em cũng lạnh lùng với tôi '

"Mọi người các cô gái đó là ai vậy?'' Yui nắm chặt tay hỏi

"Như em thôi Yui" Gaul điềm tĩnh nói

Yui giật mình. Vậy là mấy cô gái đó cũng đến đây để dạy bọn hắn tình cảm, sự quan tâm của loài người sao? Tức là bọn họ cũng là loài người như cô sao ???

''Hai năm qua em đã ở đâu Yui? Tại sao bây giờ em lại quay về?'' Johan nói đan xen hai tay vào nhau anh muốn biết biết hết mọi thứ .....

--------------------------------------------------------

Bây giờ đã là 1h sáng Mahiru đi theo lối cầu thang dẫn tới phòng ngủ, một giọng nói cất lên ở cánh cửa sổ phòng ''Cô là Mahiru, cô gái loại người'' Là Yui cô ta ở trong phòng cô từ lúc nào vậy?

''Sao cô lại vào đây?'' Mahiru nói

''Tránh xa Johan ra. Vậy thôi'' Cô ta nhìn thẳng vào Mahiru 

''Cô có quyền gì?"

''Vì tôi là người Johan yêu. Mãi mãi là như vậy''

Mahiru không trả lời. Cô biết chứ, cô biết Yui là người mà Johan yêu rất nhiều nhưng chỉ là quá khứ thôi còn bây giờ thì khác

''Tôi sẽ giành lại Johan từ từ, tôi sẽ cho cô thấy ai mới là người Johan yêu. Hai năm xa ngài ấy với tôi đã là quá đủ rồi'' Nói xong cô ta mỉm cười rồi biến mất khỏi căn phòng. Mahiru ngồi lại tựa lưng vào cánh cửa, cô cảm thấy bất lực và vô cùng mệt mỏi. Nhìn cảnh cô ta bên Johan liệu cô có thể chịu đựng được không?? Ý đồ của cô ta là gì đây???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro