Chap 42 : Những kí ức đau thương của quá khứ ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại sao cô lại thấy đau lòng nhỉ ??? Tại sao cô vẫn nghĩ tới hình bóng của anh dù cho lúc đó người đuổi anh đi chính là cô. Tại sao chứ ??? Chẳng phải anh chưa từng cho cô một cơ hội, anh cứu cô chỉ để làm trò vui khi thích anh sẽ ân cần hỏi han, lo lắng, khi chán anh sẽ dễ dàng vứt bỏ mà không thương tiếc. Nhưng cô không giống với anh, cô không thể cứ muốn là bỏ là bỏ được, tình yêu cô dành cho anh thật. Có lẽ tình cảm của cô cũng như Misa cũng sẽ không có được cái gọi là tình yêu chân thực, cô muốn từ bỏ. Dù có nghĩ như thế, lòng không thể chấp nhận đến mức nào trái tim có dối đến đâu thì nước mắt vẫn chỉ là thứ vô tri vô giác, không có cảm xúc, nó chỉ biết chảy theo nỗi đau tận cùng của trái tim mà thôi. Cho nên dù có làm cách nào thì cô vẫn không thể ngừng khóc, nước mắt cũng không thể ngừng rơi. 

Cô bỗng ngưng mắt lại, trước mắt cô là Johan và Yumi, chuyện gì đang xảy ra vậy, tại sao cô lại ở đây và lý do gì mà cô phải chứng kiến cảnh như vậy, và có lẽ bây giờ cô không biết rằng Neptune đã cho cô trở về quá khứ và mục đích của bà ta là muốn cô chứng kiến tất cả, hạnh phúc, tình yêu, đau đớn, biệt ly của Yumi và Johan trong quá khứ, tại sao tại sao bà ta .. lại làm vậy, lúc này Johan rất khác, ánh mắt đó cười rất nhiều, khuôn mặt đó ngập tràn niềm vui khi có Yumi bên cạnh, tim cô se lại lòng nhói đau, nhưng ánh mắt của cô vẫn cứ khư khư nhìn mọi việc trước mắt xảy ra. Phải làm sao đây cô không muốn, cô không muốn thấy những cảnh tượng này nhưng ánh mắt của cô không thể nhắm lại và làm như không thấy gì, nó cứ ngước nhìn cái cảnh tượng khiến cho lòng cô đau ...

''Ngài Johan à'' Yumi ngôi bệt xuống chỗ Johan đang ngồi mân mê những cánh hoa anh đào hồng rực cả 1 bầu trời

''Sao vậy'' Johan nhìn sang Yumi

''Ngài đã từng thích 1 ai đó chưa'' Yumi chống cằm híp mắt cười như 1 đứa trẻ con

''Ngay bây giờ ta đã và đang yêu 1 người con gái, rất xinh đẹp rất thông minh rất nhân hậu và dịu dàng cô gái đó đã chinh phục được trái tim ta làm ta say mê mất rồi'' Johan cười bí ẩn đưa ánh mắt xám đục nhìn Yumi

''Đó là ai vậy, Ngài Johan'' Yumi tròn xoe mắt nhìn lên ánh mắt Johan

''Ta cũng không biết phải nói sao với em, nhưng đó là cô gái bí mật ta không thể nói cho em biết được'' Johan nháy mắt với nụ cười quỷ quái

''Vậy em có thể đoán không'' Mái tóc Yumi bay theo làn gió miệng nở nụ cười nhỏ ánh mắt trực diện nhìn Johan, Johan gật đầu ngước mặt lên khuôn mặt tuấn tú của anh hòa cùng cánh hoa miệng nở nụ cười nhìn người con gái trước mặt anh

''Johan à, liệu em có phải là người mà ngài thích không'' Yumi dơ tay ra mắt híp lại nụ cười của cô như 1 thiên thần trắng rực rỡ trong gió

''Phải, người ta yêu LÀ EM KANASA YUMI'' Johan cười, nụ cười anh lúc nào sao mà đẹp sao mà hạnh phúc đến như thế anh ôm lấy Yumi vào lòng khuôn mặt đó lộ diện rõ cảm xúc

''Ta yêu em, người con gái của ta, em là sinh mệnh là cuộc sống của ta'' Lời nói đó ấm nhưng rất chân thành, cô gái đó mỉm cười thỏa mãn ngoan ngoan trong ngực Johan !! Khung cảnh đó như đại diện cho 1 mối tình đẹp đẽ trong sáng và ngập tràn sự hạnh phúc

Đã bao giờ, đã bao giờ Mahiru cô được nhìn thấy nụ cười này của anh và đã bao giờ anh nở 1 nụ cười ngập tràn hạnh phúc như vậy với cô chưa, không sao có thể được nụ cười đó là của quá khứ và nụ cười đó dành cho người con gái của quá khứ, ngày cô bước đến là ngày anh thật máu lạnh và tàn nhẫn trêu đùa cô sặc mùi giả tạo nhưng với cô gái này nó thật chân thành và ấm áp ánh mắt đó như 1 tia hy vọng của cuộc sống còn ánh mắt anh nhìn cô nó đầy sự thèm khát huyết sắc và đục ngầu lạnh lẽo không thể hiểu nổi, đây có phải là 1 con người không, HIỆN TẠI VÀ QUÁ KHỨ sao nó lại có thể khác nhau xa đến như vậy !! Ấm áp hay ngang tàn đâu mới là con người thật của anh

Những cánh hoa hồng che phủ đi hình ảnh trước mặt Mahiru thay vào đó là 1 hình ảnh rất đau lòng bầu trời đen nghịt mặt trăng đỏ như mà sắc huyết, rùng rợn đáng sợ, kinh khiếp hình ảnh trước mặt cô trong 1 khu vườn hoa hồng 1 Johan đang ôm trên tay người con gái xinh đẹp đó - Kanasa Yumi , bên cạnh là bọn hắn Shou, Zen, Gaul, Eriol họ đang làm gì vậy cô gái đó bị làm sao vậy trên ngực cô ta đỏ thẫm 1 mảng máu màu đỏ trên chiếc váy trắng tinh khiết

''Yumi, Yumi mở mắt ra mở ra em đừng làm ta sợ Yumi mở mắt ra ta xin em'' Johan vô thức lắc người con gái anh đang bế, cô ấy yếu quá ánh mắt chỉ khẽ mở ra chỉ toàn 1 màu đỏ của máu ... !!

''Ng..ài Johan'' Cô gái đó nhìn lên Johan bàn tay ướt đẫm máu cầm lên bàn tay của Johan thật yếu đuối

''Yumi à, em sẽ không sao đâu em hãy tin ta đi ta nhất định sẽ ..... nhất định sẽ..... '' Nói đến đây giọng Johan nghẹn lại mái tóc tím hồng che lấp đi ánh mắt xám, đau thương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro