Chap 41 : Những kí ức đau thương của quá khứ ( 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Johan à cậu có tìm thấy Maru không tìm thấy nó không'' Yuki đi tới chỗ Johan lòng ngập tràn lo lắng nhưng chỉ nhận thấy được cái lắc đầu vô thức của Johan, anh đã rất cố gắng nhưng vẫn không tìm được Maru vào ngày này 2 năm trước trời cũng mưa to ngày đó anh đã mất đi Yumi, định mệnh sao nó vẫn cứ muốn trêu đùa anh đã cướp đi tình yêu đầu tiên của anh và bây giờ lại nhẫn tâm muốn cướp đi người con gái anh yêu nữa sao !! Nước mắt hay nước mưa chảy dài xuống khuôn mặt anh tuấn đó nhưng khuôn mặt anh vẫn không bộc lộ cảm xúc, thứ đau duy nhất là trái tim lần thứ 2 anh khóc vì 1 người con gái và cũng là lần thứ 2 anh đã yêu một người nhiều như thế nào ??? Xin định mệnh đừng cướp cô đi khỏi anh ....

Một bóng hình thân thuộc hiện lên trên quả cầu thủy tình, ánh mắt màu trăng sắc lạnh đôi môi cong cong của nụ cười nửa miệng !! Người này là ai !! Maru, Mahiru

Tất cả bọn nó như không tin vào mắt mình trước mặt bọn nó là Mahiru đúng là cô rồi

Yuki nhìn thẳng vào quả cầu ''Maru à đó có phải là mày không'' nhưng người trong quả cầu không hề đáp trả lại chỉ nở 1 nụ cười bí ẩn

'' Đó là người khác'' Misa thức dậy nhìn thẳng vào ánh mắt người ở bên trong quả cầu, ánh mắt này cũng thật lạnh lẽo và tàn nhẫn

''Neptune'' Shou trầm giọng nói ánh mắt khẽ hướng về quả cầu

''Oh Shou của chúng ta đại hoàng tử trưởng đã lâu rồi không gặp con, con thật đẹp và cuốn hút và cũng thật lạnh lùng như y Rosa, và ánh mắt tuyệt đẹp đó rất giống cha con Kell Kei'' Bà ta nhìn Shou với nụ cười tàn nhẫn

''Ma..ru'' Johan lết bước chân tê dại tới về phía quả cầu ánh mắt xám lạnh lẽo nhìn quả cầu với những tia hy vọng nhưng không ánh mắt này không phải là Maru

''Con trai của ta, con đã trở lên tàn tạ như thế này từ khi nào vậy'' Giọng nói cất lên với nhiều khinh rẻ cũng đủ để mọi người nhìn rõ được bản chất

''Tại sao bà ...'' Johan tối sầm mặt nói hai tay nắm chặt

''Ý của con là con bé này sao'' Bà ta cười nửa miệng

''Tại sao bà lại bắt cô ấy đi và tại sao bà lại ở bên trong cơ thể của cô ấy'' Johan gào lên như điên dại người đàn bà độc ác này lại quay trở về nữa rồi anh sẽ không bao giờ yên với bà ta

''Hình như hình ảnh này chúng ta đã được chứng kiến 2 năm trước rồi phải không Johan, và quan trọng bây giờ ta cũng đang có trong tay người con gái mang tên YUMI của con'' Khóe miệng đỏ chợt hiện lên nụ cười

''Yumi sao ?? Tại sao bà lại bắt cô ấy đi, cô ấy có liên quan gì trong chuyện này'' Ánh mắt Johan tràn ngập sự căm hận và tức giận

''Cô ta cũng là 1 phần trong trò chơi này hai cô gái mà con yêu và TA MUỐN XEM CON SẼ CHỌN AI VÀ AI LÀ NGƯỜI QUAN TRỌNG VỚI CON LÀ HIỆN TẠI HAY LÀ QUÁ KHỨ ,trò chơi này chỉ mới bắt đầu thôi còn rất nhiều phần thú vị nữa ta sẽ chờ các con ở ngôi biệt thự hoang ở ngoại thành vương quốc, hãy đến đó sớm nhất có thể đi, CON TRAI TA'' Nói xong bà ta biến mất với ánh mắt lạnh lẽo và nụ cười quỷ quyệt

''Khốn kiếp tôi sẽ không để bà làm hại ai nữa đâu '' Johan đấm thật mạnh vào tường ánh mắt đỏ ngầu bộc lộ rõ nổi đau của mình, 2 năm trước chính bà ta đã cướp mất đi sinh mạng người con gái anh yêu và bây giờ bà ta muốn quá khứ lập lại nữa sao !! Bà ta thật tàn nhẫn và độc ác và thâm hiểm anh cũng rất hận vì anh là con trai của 1 người phụ nữ độc địa đến như vậy !! Bà ta sẽ lại làm gì đây !! Anh đã quá hiểu rõ bản chất của bà ta !!!

----------------------------------------------------------------------

''Mì...nh đang ở đâu đây'' Mahiru cô đang ở đâu đây, là biệt thự là biệt thự của bọn hắn đây mà sao giờ cô lại ở đây và cô đang làm gì đây ...!! Nhớ rồi !!! Lúc đó Johan lên gọi cô xuống thì cô đã lớn tiếng đuổi Johan đi. 

Những cánh hoa anh đào mơ mộng cứ thổi theo cùng làn gió nhẹ của một bầu trời trong xanh trước mặt là hai bóng hình thân quen một cô gái rất xinh đẹp với mái tóc màu bạch kim xõa dài sau lưng ánh mắt màu đỏ rực sáng lên niềm vui và hạnh phúc và 1 người con trai mái tóc trắng pha một ít đỏ và đôi mắt xám lạnh nhưng ánh mắt đó tràn ngập niềm vui, anh đang cười khi nhìn cô gái đó họ đang ở trong khu vườn hoa hồng cùng những cánh hoa anh đào bay lượn cùng làn gió. Bất chợt nước mắt từ trong khóe mắt cô chảy ra, cô lấy tay lau nước mắt nhưng dù cô có lau bao nhiêu đi chăng nữa thì nước mắt vẫn cứ chảy mãi. Tại sao chứ ??? Chẳng phải Johan đã nói anh ấy yêu Yumi sao ??? Dù cho 2 người đã từng xa cách nhau 1 khoảng thời gian dài nhưng chưa khi nào Johan thôi nhớ về Yumi, chưa khi nào Johan bỏ hình bóng của Yumi ra khỏi trái tim của anh nhưng với cô thì sao ??? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro