Chap 45 : Trò chơi và sự lựa chọn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao anh có thể chọn được 1 trong khi cả hai đều quan trọng với anh, lời hứa của anh với Yumi anh vẫn nhớ đền đáp cô ở bên cô mãi mãi nhưng trái tim anh bây giờ chỉ có hình bóng của Mahiru, phải làm sao mới tốt, nắm chặt tay mình lại ánh mắt tím se lại

''Hãy nhìn đây'' Bà ta cưới rồi tấm rèm đỏ được hất lên một cô gái đang bị chói chặt trong ghế ánh mắt tím nhìn lên Johan khuôn mặt đó buồn quá, ánh mắt của Yumi  nhìn về hướng Johan, ánh mắt đó chứa đựng sự hoài niệm  xen lẫn với những tia đau thương.

''Yumi à ..'' Johan giơ tay ra hướng về phía Yumi những hình ảnh hạnh phúc của hai người trong quá khứ của hai người ùa thật nhanh về tâm trí anh, anh đã nói gì hứa gì anh nhớ rất rõ nhớ. Cả những lúc Yumi nằm trong vòng tay anh hai người đã thề hẹn gì và anh đã đau thế nào khi mất đi Yumi anh làm sao có thể quên ...

''Johan, đây là người con gái mà con đã yêu rất nhiều phải không vậy thì tại sao phải do dự tại sao phải lưỡng lự mà không chọn Yumi'' Bà ta chống cằm .

Mahiru đã thay thế Yumi ở bên Johan, anh quá tàn nhẫn . Anh không nhận ra là cô đã rất đau , rất đau . Khi nhìn anh bên cô gái đó nhìn anh lo lắng khi không tìm được Mahiru làm cô phải đố kỵ vì những điều này anh từng làm với cô từng dành hết yêu thương cho cô để rồi khi cô trở về cô đã nhận được gì ngoài hai chữ THAY LÒNG của anh, cô cũng ích kỷ cũng rất hẹp hòi nhưng cũng chỉ vì muốn giữ anh thôi, điều đó có gọi là sai trái không !! Cô hận Mahiru cô hận cô ta, vì đã cướp Johan đi khỏi cô, cô chỉ muốn Mahiru biến mất khỏi cuộc đời Johan và trả anh lại cho cô, vì Johan vốn là của cô rồi, cô ngước nhìn lên Neptune bên trong thân xác của Mahiru, phải cô cũng thừa nhận rằng Mahiru cô ta rất xinh đẹp không kém gì cô, nếu đó không phải Neptune thì có lẽ cô ta đã không kiềm chế được mà giết chết cô rồi

''Trò chơi này ngày càng thú vị'' Neptune cười lạnh mái tóc che khuất đi khuôn mặt

--------------------------------------------------

''Chúng ta, chúng ta phải đi tìm Mahiru'' Yuki run run nói trong lòng cô đang rối lắm rối lắm

''Phải chúng ta phải đi tìm nó '' Hime nói

''Ngôi biệt thự ở ngoại thành vương quốc tôi biết'' Shou mở ánh mắt xanh đục sâu thẳm từ từ nói

''Johan chúng ta sẽ tìm được Mahiru, sẽ không sao cả '' Eriol nói lên

Mái tóc tím hồng che lấp đi khuôn mặt Johan anh đang rất lo, lo rằng Neptune bà ta sẽ có thể làm gì Mahiru nhưng còn Yumi thì sao cô không quan trọng với anh sao cô cũng đã chết vì bảo vệ anh nhưng anh lại chỉ nghĩ về Mahiru, rối quá ... !!

''Johan cậu bình tĩnh đi, bọn anh sẽ cùng cậu tới '' Shou đứng dậy khoác chiếc váo đồng phục hoàng gia cầm chiếc chìa khóa xe ''Các cô hãy ở nhà, bọn ta sẽ đưa bạn của các cô về'' Shou quay lại nhìn bọn nó

''Nhưng ....'' Bọn nó cũng muốn đi cũng muốn đi mà, trong khi tất cả đang náo loạn lên thì Misa từ từ biến mất trong bóng tối ngay sau khi bọn hắn đi

''Các cô yên tâm đi sẽ không sao cả'' Gaul đứng dậy

Zen lôi Johan ra ngoài cùng Shou bây giờ cũng đã 10h rồi bọn hắn còn 2 tiếng đồng hồ nữa nếu không nhanh cũng sẽ không kịp mất

''Sẽ không sao đâu, hãy yên tâm đi ! Anh sẽ đem cậu ấy về nên em chỉ cần ở lại và đợi tin tốt từ anh thôi '' Eriol nở nụ cười nhìn Yume, rồi đóng cửa biệt thự lại ra ngoài cùng Gaul, bọn nó ngồi phịch xuống chiếc ghế dài, ánh mắt thẫn thờ, thờ dài, mệt mỏi, lo lắng không nguôi MARU À ĐỪNG XẢY RA CHUYỆN GÌ, HÃY BÌNH AN TRỞ VỀ NHÉ

Johan vẫn không trả lời đôi tay run run, bọn hắn đứng bên ngoài nhưng không thể nói được câu gì tất cả chỉ biết lặng thinh nhìn mọi việc đang xảy ra trước mắt 

''Johan ngài nhớ chứ ngài đã nói ngài sẽ ở bên em mà, ngài nói em là sinh mệnh của ngài là tình yêu là cuộc sống của ngài liệu ngài còn nhớ không, hay ngài đã vội vàng quên nhanh ..'' Yumi chợt cười đắng ánh mắt u buồn lộ rõ lên hướng về phía Johan 

''Ta nhớ, ta nhớ rất rõ sao ta có thể quên được'' Johan cười nhạt nơi khóe miệng ánh mắt thẫn thờ lại 

''Trái tim ngài còn em không hay nó đã giành cho người khác mất rồi'' Yumi cúi gụp đầu xuống mái tóc tím che mất đi ánh mắt tím sáng lự cô không muốn tin, cô không dám tin rằng trái tim anh đã thay đổi và nó đã không cần cô nữa ''Trái tim ta ...... nó vẫn còn em vẫn còn hình bóng của em nhưng ........'' Johan khựng lại 

''À ta quên không nói luật của trò chơi này nhỉ'' Bà ta nói chen vào, Johan quay ngoắt lại chân chân nhìn bà ta ''Luật của trò chơi ???''

''Phải là luật trò chơi nào cũng phải có luật lệ của nó'' Bà ta cười lạnh lẽo

''Luật là gì'' Johan cắn răng nắm chặt lấy bàn tay''Đơn giản thôi đó là trao đổi cái chết''

''Ý bà là sao, bà lại muốn cái gì nữa đây'' Johan nhìn bà ta ánh mắt chứa đầy thù hận người này có phải là MẸ anh không hay là 1 CON NGƯỜI MÁU LẠNH VỚI TẤT CẢ MỌI THỨ KỂ CẢ CON TRAI MÌNH

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro