sunset - bakugo katsuki.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em đang ngồi trên chiếc ghế dài trong phòng sinh hoạt chung để bận tâm đến công việc kinh doanh của riêng mình, chơi trò chơi và lướt mạng xã hội trên điện thoại của bản thân. Em đang tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng này. Lần dầu tiên em không phải lo lắng về bất kỳ bài tập về nhà, quá trình luyện tập hay các cuộc tấn công của kẻ xấu.

Cuối cùng em đã có chút thời gian cho riêng mình.

Tất nhiên mọi chuyện đã bị gián đoạn khi bạn trai của em, Katsuki Bakugo, bước vào phòng.

Anh ấy bước đến gần em và nói:

"Em sẽ hẹn hò với tao. Vào tối nay."

Em ngạc nhiên, khi não chưa có một chút thời gian nào để xử lý thông tin vừa rồi em ngay lập tức lắp bắp một câu.

"Ừ- ừ, được rồi."

Và trước khi bất cứ điều gì khác có thể xảy ra, anh quay lưng lại và bước đi về phía ký túc xá của mình như thể chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Bây giờ, việc em bối rối và ngạc nhiên là khá hợp lý, thực ra là vô cùng hợp lý. Em và Katsuki đã không hẹn hò trong một thời gian dài. Hai người yêu nhau, nhưng không có nhiều thời gian rảnh vì quá trình huấn luyện anh hùng nghiêm ngặt của cả hai, chưa kể rằng Katsuki không thực sự thích những buổi hẹn hò sến súa, nhẹ nhàng, lạ mắt(?).

Sau khi bình phục từ cú sốc nhẹ, em đứng dậy khỏi băng ghế dài và đi vào phòng để chuẩn bị cho buổi hẹn hò đang chờ đợi.

Về đến ký túc xá, em đóng cửa lại rồi nhanh chóng đi ngang qua phòng, mở cửa tủ quần áo. Em vừa bắt đầu lục lọi các giá treo quần áo thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Em thở dài, bước tới cửa và mở nó ra, để lộ cô bạn Mina dang đang cười toe toét, trông có vẻ phấn khích.

Cậu ấy mỉm cười thêm một chút trước khi nói.

"Tớ có nghe thấy Bakugo mời cậu hẹn hò, phải không?"

Em gật đầu.

"Đúng... Và tớ không thể biết cậu sẽ đi đến đâu với chuyện này."

"Yay! Đi thôi, tớ đang giúp cậu chọn quần áo."

Cậu ấy nắm lấy cổ tay của em một cách thô bạo, bắt em ngồi xuống giường trước khi di dến tủ quần áo và lật qua lật lại các móc treo quần áo.

Mina liều lĩnh ném những chiếc áo sơ mi ngẫu nhiên ra khỏi tủ mà không cần suy nghĩ kỹ trước khi quyết định thế là đủ và chuyển sang ngăn kéo.

Cậu ấy bỏ đi một số thứ trước khi trộn chúng lại với nhau, tạo ra những bộ trang phục hoàn hảo. Em đã bị sốc, cảm thấy khá ngưỡng mộ kỹ năng của cậu ấy. Mina bắt em đứng lên và đặt những bộ trang phục khác nhau chống lại bạn trước khi quyết định bộ nào là đẹp nhất. Cậu ấy ném nó vào tay em trước khi nói.

"Đổi thành cái này."

Trong nháy mắt, em bị đẩy vào phòng tắm để thay bộ quần áo mới. Bước ra khỏi phòng tắm một lúc rồi quay lại chỗ Mina. Cậu ấy nhìn em từ trên xuống dưới với vẻ mặt hài lòng,

- Yass! Cậu trông thật tuyệt! Bây giờ hãy đi trang điểm nào.

Cậu ấy kéo em lại gần và lau đi một ít đồ trang điểm đang được để xung quanh. Em cười khúc khích một chút, Mina bảo em đừng cử động nữa khi cậu ấy bắt đầu trang điểm.

_

Sau khi Mina trang điểm xong cho em, cậu ấy xoay em lại trước gương và ra hiệu đầy kịch tính.

-Sau đó!!

Đôi mắt em mở to khi nhìn thấy những gì cậu ấy đã làm. Em luôn ấn tượng với kỹ năng trang điểm, quần áo và những thứ nữ tính khác của Mina. Mặc dù em biết cách làm điều đó và em thích mặc quần áo, nhưng Mina ở một đẳng cấp khác.

Em nhìn bản thân trong gương, đang mặc một chiếc váy dài màu trắng được cách điệu bởi vài chiếc nơ xinh xắn bên tay áo, và hơn hết là một chiếc vòng cổ nổi bật là hình một chú mèo đen mà em đã mua cùng Katsuki vào hè năm ngoái.

Em nhét điện thoại vào túi trước khi ôm và cảm ơn Mina một cách nhanh chóng rồi đi ra khỏi cửa. Em cảm thấy điện thoại rung lên và nhận ra đó là tin nhắn từ Katsuki.

Katsu.
:Gặp tao bên ngoài ký túc xá.

Bạn.
Đ

ược rồi!:


Em cũng đi đến nơi anh ấy bảo, ra khỏi tòa nhà ký túc xá. Em nhìn thấy bóng dáng của Katsuki đứng cách mình vài mét, quay lưng về phía em. Em chạy tới chỗ anh và vỗ nhẹ vào vai anh ấy.

"Này Katsuki!"

Anh ấy gật đầu.

Hai người đang đi thì đột nhiên Katsuki dừng lại. Em cũng dừng lại và anh dẫn em vào một khu rừng. Em hơi bối rối, nhưng rồi nhận ra đó là nơi nào, đó là địa điểm đi bộ đường dài và leo núi mà Katsuki đã kể cho em nghe. Anh thường xuyên đến đây để leo núi.

Điều này đã được chứng minh bởi khi hai người bước đến quẩy nơi em thuê thời gian, người đàn ông ở đó dường như ngay lập tức nhận ra Bakugo, mặt chú ấy sáng bừng lên và bắt đầu nói:

"À, cậu Bakugo! Đây là ai vậy?"

Katsuki nhếch mép cười. "Bạn gái của tôi."

"Ồ, tuyệt quá! Hai người trông thật đẹp đôi."

Nụ cười toe toét của Katsuki nhiều hơn một chút và bạn thực tế có thể thấy cái tôi của anh ấy ngày càng lớn.

"Tch, tất nhiên rồi."

Người đàn ông kia chỉ cười khúc khích.

"Được rồi, hai người đi thôi."

Katsuki gật đầu và hai người tụi em bắt đầu đi xuyên qua khu rừng. Nó thật đẹp, phát triển với những loài thực vật và cây cối độc đáo. Bên cạnh hai người có một con suối, và một con bướm đen xinh đẹp bay lượn quanh đầu em trước khi rời đi.

Em mỉm cười với Katsuki.

"Tớ có thể hiểu tại sao cậu lại thích nơi này đến vậy."

Anh gật đầu. "Ừ."

_

Mặc dù lúc đầu đi leo núi cùng Katsuki khá thú vị. Trời rất đẹp và phong cảnh cũng đẹp. Nhưng bây giờ, hai người đã đi bộ và leo núi được khoảng hai tiếng đồng hồ, toàn thân đau nhức mà vẫn chưa lên đến đỉnh núi.

Em càu nhàu khi kéo mình lên cao hơn. Katsuki đã đi trước em và dường như không hề mất chút năng lượng nào. Em dừng lại một chút, thở hổn hển và lau một ít mồ hôi trên trán. Katsuki dường như đã nhận ra và hét lên.

"Này, sao em chậm thế nhỉ?!"

Em thở dài và leo lên cao hơn. Em đã gần như ở trên đỉnh núi. Rồi em nhẹ nhàng trừng mắt nhìn bạn trai mình và nói:

"Katsuki, điều này đáng giá đấy."

Nhưng em ngay lập tức bị sốc khi nhìn thấy những gì ở trên đỉnh núi. Ở đó có một chiếc bàn phủ khăn trắng, với những chiếc đĩa và đổ dùng đẹp mắt, trên đĩa có (món ăn yêu thích). Và phần tốt nhất là khung cảnh ở đây.

Mặt trời vừa lặn và nhuộm bầu trời với những sắc thái tuyệt đẹp như hồng, cam, tím và xanh. Em thở hổn hển, mắt mở to và hoàn toàn choáng váng.

Em nhìn Bakugo, vẫn còn sốc đến mức không nói được lời nào. Sau khi hết sốc, em chạy đến ôm lấy anh, cười toe toét, nói:

"Nó đẹp quá!! Cảm ơn cậu rất nhiều!"

"Tất nhiên là tuyệt vời. Tao đã ghép nó lại với nhau!"

"Khá hợp lý đấy."

Hai người ngồi xuống cùng nhau và thưởng thức bữa tối, trò chuyện về mọi thứ. Khi em ra khỏi công viên, mặt trăng đã ló dạng và cả hai cùng bước về ký túc xá với những ngón tay dan vào nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro