Tập 1: "Đêm Hollywood Bất Ngờ"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

**Tóm tắt:**

Ann Sirium và Cheer Thikamporn, hai nữ diễn viên nổi tiếng từ bộ phim *Ruk Lam Sen 2019*, tái hợp trên sân khấu của gameshow *Hollywood Night Life Thailand*. Đây là lần đầu tiên họ gặp lại sau một thời gian dài, và chương trình này đã trở thành một điểm nhấn quan trọng trong mối quan hệ của họ.

---

Ánh đèn sân khấu chiếu sáng, khán giả hò reo khi Ann Sirium bước lên sân khấu của *Hollywood Night Life Thailand*. Mặc dù đã nhiều năm trôi qua từ khi *Ruk Lam Sen* kết thúc, tình yêu và sự ngưỡng mộ mà người hâm mộ dành cho chị vẫn không hề suy giảm. Ann, với vẻ đẹp không tuổi và phong cách quyến rũ, khiến mọi ánh nhìn đều hướng về chị.

Cheer Thikamporn, ngồi ở hàng ghế đầu, nhìn Ann với ánh mắt của một fan girl thuở nào. Cô không thể che giấu nụ cười trên môi khi thấy người đồng nghiệp cũ của mình tự tin bước đi trên sân khấu. Mặc dù họ đã không làm việc cùng nhau một thời gian, nhưng ký ức về những khoảnh khắc tuyệt vời khi đóng *Ruk Lam Sen* vẫn còn sống động trong tâm trí Cheer.

Khi chương trình bắt đầu, Ann và Cheer được mời lên sân khấu để tham gia vào một phần thi đặc biệt. Đạo diễn của chương trình, hiểu rõ sự hấp dẫn của họ đối với khán giả, đã sắp xếp để cả hai phải hợp tác trong các trò chơi đầy thử thách.

Trò chơi đầu tiên yêu cầu Ann và Cheer cùng nhau giải một loạt các câu đố liên quan đến điện ảnh. Với kiến thức sâu rộng về phim ảnh và sự hiểu biết lẫn nhau, họ nhanh chóng vượt qua các thử thách, làm nổ tung sân khấu với tiếng cổ vũ của khán giả. Tuy nhiên, chính sự tương tác giữa họ - ánh mắt, nụ cười, và những câu nói đùa tinh nghịch - mới thực sự khiến khán giả say mê. Trong một khoảnh khắc, khi trò chơi kết thúc, Cheer nhẹ nhàng đặt tay lên vai Ann và thì thầm, "Em thật sự rất nhớ chị, Ann." Câu nói này không chỉ gây xúc động cho Ann mà còn khiến khán giả, đặc biệt là các fan của cặp đôi này, hoàn toàn tan chảy. Ann mỉm cười, quay sang nhìn Cheer, "Chị cũng vậy. Chúng ta phải làm gì đó cùng nhau nữa thôi."

Giữa chương trình mới chính là điểm nhấn khi MC Willy mời cả hai nữ chính làm một màn "nhìn nhau không chớp mắt". Cheer từ đầu chương trình đã rất muốn có cơ hội tiếp xúc gần với Ann nhưng thời gian họ xa nhau đã quá lâu khiến Ann có đôi phần mắc cỡ và giữ khoảng cách với cô. Bây giờ được dịp, Cheer như được mùa, kéo Ann sát lại bên mình tay đặt trên eo chị trông thật tình tứ. Tiếng reo hò của các bạn diễn và của cả hội trường như thể muốn nổ tung màn ảnh nhỏ khi ánh mắt hai nữ chính trao nhau dưới nền nhạc lãng mạn. Ann ngượng ngùng tới nỗi phải tự lắc đầu vài cái một cách như thoát vai để lấy bình tĩnh đôi chút khi chị đối diện với đôi mắt thôi miên của kẻ si tình. Cuối cùng vẫn là Cheer chịu thua đầu hàng trước con tim đập thình thịch như trống trận của cô, một chút nữa thôi thì cô sẽ không kiềm chế được mà hôn Ann mất. Đành phải vờ ngồi xụp xuống mà chào thua. Coi như Ann thắng đi, nhưng mà chị rất bất bình, chơi cái trò gì mà khiến chị đỏ cả mặt tía tai, rõ ràng là không có trong kịch bản càng không có nói trong hợp đồng. Ann tức tối đánh MC mấy cái liền cho bỏ công. Ấy vậy mà con người kia không biết là cố tình hay sao lại có vẻ hùa theo MC nhỉ. "Này Willy, làm sao anh nghĩ người lớn tuổi hơn thì không có cảm xúc chứ hả?" - Cheer nhanh nhẹn đáp thay "Người nhỏ hơn cũng đâu có kém gì!"

Cả hội trường cười bò với màn tung hứng của hai nữ cựu OTP huyền thoại.

Sau khi hoàn thành xong buổi ghi hình cho chương trình "Hollywood Night Life Thailand." Rời khỏi trường quay, họ quyết định ghé qua một quán cà phê quen thuộc, nơi mà họ từng nhiều lần ghé qua sau các buổi quay "Ruk Lam Sen." Trong không gian ấm cúng, hai người ngồi đối diện nhau, cả hai đều cảm nhận được bầu không khí gần gũi, thân thuộc nhưng lại chứa đầy cảm xúc.

Ann nhẹ nhàng nhìn vào mắt Cheer, nụ cười thoáng qua môi chị khi nhớ về thời điểm họ mới bắt đầu quay "Ruk Lam Sen." Chị kể lại những ngày đầu tiên khi cả hai còn chưa quen biết nhau, khi mà họ chỉ là hai người đồng nghiệp đang cố gắng làm quen với kịch bản và vai diễn. Ann nhớ lại cảnh quay đầu tiên của họ—một cảnh quay đầy căng thẳng và cảm xúc, khi mà nhân vật của Cheer phải đối mặt với nỗi đau mất mát khi quyết định rời bỏ tình yêu của mình. Cheer đã lo lắng vô cùng, nhưng Ann, với kinh nghiệm dày dặn, đã giúp Cheer vượt qua nỗi sợ hãi và tự tin hơn trong diễn xuất.

Cheer mỉm cười, đồng tình với Ann và nhớ lại cảnh quay mà Ann đã ở bên cô, chỉ dẫn từng chút một để cô hoàn thành tốt vai diễn. "Nếu không có chị, em không biết mình đã làm thế nào để vượt qua những ngày đầu đó," Cheer thú nhận, giọng cô lắng đọng.

Hai người cùng cười khi nhắc lại những tình huống hài hước trên phim trường. Cheer nhớ lại lần mình không thể ngừng cười trong một cảnh lãng mạn với Ann. "Chị nhớ không? Cảnh đó em phải quay đi quay lại vì cứ cười mãi," Cheer vừa nói vừa cười. Ann cũng không thể nhịn cười khi nhớ lại cảnh đó, khi mà cả đội quay đều phải kiên nhẫn chờ đợi Cheer bình tĩnh lại.

Họ tiếp tục chia sẻ những kỷ niệm, từ những buổi quay khuya, những bữa ăn vội giữa các cảnh quay, cho đến những lần phải chịu đựng nắng gió để hoàn thành những phân đoạn quan trọng. "Ruk Lam Sen" không chỉ là một bộ phim, mà còn là một hành trình đầy kỷ niệm, nơi mà họ đã trở nên gần gũi và thấu hiểu nhau hơn bao giờ hết.

Cuộc trò chuyện của họ tiếp tục rôm rả, chuyển sang những kỷ niệm khác trong quá trình quay phim "Ruk Lam Sen." Cheer nhớ lại những ngày quay phim kéo dài, khi cả đoàn phim phải làm việc đến tận khuya. Cô kể về lần cả đoàn phải quay một cảnh ở bãi biển vào lúc bình minh, nhưng vì thời tiết không thuận lợi, họ phải chờ đợi suốt cả đêm chỉ để có được khoảnh khắc ánh sáng hoàn hảo.

"Lúc đó, em chỉ muốn về nhà ngủ thôi," Cheer than thở. "Nhưng chị lại kiên nhẫn đến lạ thường, cứ động viên mọi người cố gắng."

Ann nhẹ nhàng đáp, "Chị chỉ nghĩ rằng, nếu mình giữ tinh thần tốt, thì mọi người xung quanh cũng sẽ cảm thấy thoải mái hơn. Và cuối cùng thì, cảnh đó đã trở thành một trong những cảnh đẹp nhất trong phim, đúng không?"

Cheer gật đầu đồng ý, "Phải, em còn nhớ rõ hình ảnh chúng ta đứng trên bãi cát, gió biển thổi tung tóc. Đó là khoảnh khắc em cảm thấy mình thật sự sống trong nhân vật, và điều đó một phần là nhờ vào sự ủng hộ của chị."

Cuộc trò chuyện dần chuyển hướng sang những trải nghiệm ngoài lề khi cả hai không còn quay phim chung nữa. Cheer chia sẻ về lần gặp gỡ các fan hâm mộ sau khi bộ phim "Ruk Lam Sen" kết thúc, và họ vẫn luôn nhắc đến sự kết hợp tuyệt vời giữa cô và Ann trên màn ảnh. Điều này khiến cả hai cảm thấy xúc động, và họ cùng nhau nhìn lại con đường đã đi qua, với sự trân trọng đối với những gì đã đạt được.

"Những lần chúng ta gặp fan hâm mộ, họ đều hỏi khi nào chúng ta sẽ hợp tác lại," Cheer kể. "Em chỉ biết cười và nói rằng điều đó phụ thuộc vào kịch bản và duyên số. Nhưng thật lòng, em luôn mong có ngày chúng ta lại được đứng chung trên một sân khấu, một lần nữa cùng nhau tạo nên một câu chuyện đáng nhớ."

Ann nhìn Cheer, mắt chị dịu dàng và đầy tình cảm. "Chị cũng vậy. Có lẽ chúng ta chưa biết tương lai sẽ ra sao, nhưng chị tin rằng mỗi khoảnh khắc chúng ta đã chia sẻ với nhau đều là điều quý giá. Và nếu có cơ hội, chị nhất định sẽ không bỏ lỡ cơ hội ấy."

Cheer mỉm cười, nhưng sau đó ánh mắt cô trở nên tinh nghịch hơn. "Nhưng lần tới, em sẽ chọn một vai diễn mà em không phải chạy dưới nắng nữa đâu. Để chị là người bị hành lần này."

Ann cười vang, "Được thôi, nhưng chị sẽ chọn vai diễn mà chị được ăn nhiều nhất. Em nhớ giữ lời đấy."

Cuộc trò chuyện của họ cứ thế tiếp tục, tràn ngập tiếng cười và những kỷ niệm ấm áp. Họ nhận ra rằng dù cuộc sống đã có nhiều thay đổi kể từ "Ruk Lam Sen," nhưng tình bạn và sự kết nối giữa họ vẫn không hề thay đổi.

Ann và Cheer cũng không thể không nhắc đến sự ủng hộ nhiệt tình từ người hâm mộ sau khi bộ phim phát sóng. Cheer kể lại những bức thư mà cô nhận được, trong đó người hâm mộ không ngừng bày tỏ sự yêu mến dành cho cặp đôi này và mong rằng họ sẽ tiếp tục xuất hiện cùng nhau. Ann chia sẻ rằng chị vẫn còn nhớ rõ những lần gặp gỡ fan, khi mà họ luôn nhắc đến "Ruk Lam Sen" như là một phần ký ức đẹp trong lòng họ.

Cả hai đều cảm thấy xúc động khi biết rằng, dù thời gian đã trôi qua, tình cảm của khán giả dành cho họ vẫn còn nguyên vẹn. Cheer thổ lộ rằng chính sự ủng hộ của khán giả đã giúp cô vượt qua những khó khăn trong sự nghiệp và cuộc sống.

Ann nhìn sâu vào mắt Cheer, chị nhận ra rằng thời gian đóng "Ruk Lam Sen" không chỉ là một công việc mà còn là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời chị. "Nếu không có bộ phim đó, chắc chắn chúng ta sẽ không có mối quan hệ như bây giờ," Ann nói, giọng chị đầy cảm xúc.

Cheer gật đầu, ánh mắt đầy sự đồng cảm. "Em cũng cảm thấy vậy. Em luôn biết ơn vì chúng ta đã có cơ hội làm việc cùng nhau, và em hy vọng chúng ta sẽ còn nhiều kỷ niệm đẹp khác nữa trong tương lai."

Sau khi nhắc về những kỷ niệm đáng nhớ từ thời "Ruk Lam Sen," Ann và Cheer tiếp tục trò chuyện trong không gian ấm cúng của quán cà phê. Nhưng lần này, câu chuyện của họ dần trở nên sâu lắng hơn, không chỉ dừng lại ở những ký ức vui vẻ mà còn chạm đến những cảm xúc sâu kín mà họ từng trải qua.

Cheer bỗng nhiên im lặng một lúc, ánh mắt dõi theo những giọt cà phê đen nhỏ dần vào tách. "Em vẫn còn nhớ cái cảm giác áp lực khi phải diễn những cảnh khó," Cheer thổ lộ. "Có những lúc em cảm thấy mình không đủ tốt, không thể hiện được đúng cảm xúc của nhân vật như đạo diễn mong muốn."

Ann mỉm cười, nắm nhẹ tay Cheer trên bàn. "Chị hiểu mà, diễn xuất là một thử thách không dễ dàng. Chị cũng từng trải qua những khoảnh khắc tương tự, nhưng quan trọng là em đã luôn cố gắng hết mình. Và kết quả là những phân đoạn mà em diễn xuất, không chỉ đạo diễn mà cả khán giả đều thấy được sự chân thật và cảm xúc của nhân vật mà em truyền tải."

Cheer cảm nhận được sự an ủi từ lời nói của Ann. Cô nhớ lại một lần khi phải diễn cảnh khóc, nhưng không thể làm được ngay lập tức. Ann đã ở bên cạnh, hướng dẫn Cheer cách lấy cảm xúc từ chính những trải nghiệm của mình. "Nhờ có chị, em mới có thể vượt qua được những cảnh quay đó," Cheer nói, giọng trầm xuống, như thể những ký ức đó vẫn còn rất rõ ràng trong tâm trí.

Bên cạnh những kỷ niệm khó khăn trên phim trường, họ cũng không quên nhắc đến những áp lực từ việc trở thành tâm điểm của công chúng sau thành công của "Ruk Lam Sen." Ann nói về sự ngạc nhiên khi nhận thấy tình cảm mà khán giả dành cho họ ngày càng lớn dần, và cả sự chú ý đặc biệt từ truyền thông.

"Nhớ lại lúc đó, em vừa vui vừa lo lắng," Cheer thừa nhận. "Em không ngờ rằng chúng ta lại được nhiều người yêu mến đến vậy. Mỗi khi đi đâu, người ta đều nhận ra và hỏi về bộ phim, về chúng ta. Có lúc em cảm thấy mình như bị cuốn vào một vòng xoáy mà không biết phải làm sao để thoát ra."

Ann hiểu rõ những gì Cheer đang nói. "Sự nổi tiếng là con dao hai lưỡi. Nó mang lại cho chúng ta nhiều cơ hội, nhưng cũng đồng nghĩa với việc chúng ta phải hy sinh một phần cuộc sống cá nhân. Chị cũng từng có những lúc muốn lánh xa tất cả, nhưng rồi lại nhận ra rằng tình yêu và sự ủng hộ của khán giả chính là động lực để mình tiếp tục."

Cả hai im lặng một lúc, cảm nhận sâu sắc về những lời mà họ vừa nói. Sự nổi tiếng đã mang lại cho họ nhiều điều, nhưng cũng khiến họ phải đối mặt với không ít khó khăn. Tuy nhiên, tình cảm mà họ dành cho nhau và cho khán giả luôn là động lực để họ vượt qua mọi thử thách.

Ann kể về những lần họ cùng nhau đi ăn khuya sau những buổi quay phim kéo dài. "Chị vẫn nhớ lần đầu tiên chúng ta đi ăn cùng nhau. Em gọi rất nhiều món, nhưng cuối cùng chỉ ăn một ít," Ann trêu chọc, khiến Cheer bật cười.

Cheer nhún vai, giả vờ ngây thơ. "Em chỉ muốn thử tất cả mọi món mà!"

Cả hai cùng cười, không khí trong quán cà phê trở nên ấm cúng và gần gũi hơn. Ann cảm thấy thời gian như chậm lại khi ngồi đây, bên cạnh Cheer. Những khoảnh khắc này thật đáng trân trọng, khi họ có thể chia sẻ những suy nghĩ, cảm xúc mà không cần phải giấu giếm hay ngại ngùng.

Cheer nhìn Ann, ánh mắt đầy sự biết ơn. "Em thực sự cảm thấy may mắn khi có chị ở bên. Không chỉ là một người đồng nghiệp, mà còn là một người bạn thật sự. Chúng ta đã cùng nhau trải qua nhiều thứ, và em hy vọng rằng chúng ta sẽ còn nhiều kỷ niệm đẹp khác trong tương lai."

Ann mỉm cười, cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Cheer. "Chị cũng cảm thấy như vậy. Chị luôn trân trọng mối quan hệ của chúng ta, và chị biết rằng dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn luôn ở bên nhau."

Khi cuộc trò chuyện dần chuyển sang những dự định trong tương lai, Cheer không giấu được sự phấn khởi. "Em nghe nói có một số dự án phim mới đang tìm diễn viên. Em nghĩ rằng chúng ta nên thử sức một lần nữa, chị nghĩ sao?"

Ann lặng lẽ suy nghĩ một lúc trước khi trả lời. "Chị luôn sẵn sàng nếu có một kịch bản tốt và một vai diễn phù hợp. Nhưng điều quan trọng là chúng ta phải cảm thấy thoải mái và tự tin với lựa chọn của mình."

Cheer gật đầu, hiểu rằng Ann luôn suy nghĩ cẩn thận trước khi quyết định bất cứ điều gì. "Em đồng ý. Chúng ta đã có một hành trình dài với 'Ruk Lam Sen,' và em tin rằng nếu có cơ hội, chúng ta sẽ tiếp tục viết nên những câu chuyện mới, không chỉ cho riêng mình mà còn cho khán giả yêu mến chúng ta."

Ann nhìn Cheer, cảm nhận được sự nhiệt huyết và quyết tâm trong lời nói của chị ấy. "Chị cũng hy vọng vậy, Cheer."

Cheer bất chợt nhớ đến một kỷ niệm buồn khắc khoải trong chính bản thân mình và nói hộ cho người hâm mộ cặp đôi Ann Cheer. Cô nhoài người về phía trước, tay cô khẽ vỗ nhẹ lên đầu gối Ann, ánh mắt đầy hoài niệm.

"Chị có nhớ cái fan-meeting lần thứ hai mà chúng ta đã chuẩn bị năm 2020 không?" Cheer hỏi, giọng cô tràn đầy sự tiếc nuối. "Chúng ta đã tập nhảy, học hát, thậm chí chuẩn bị những tiết mục đặc biệt để làm khán giả bất ngờ, nhưng cuối cùng... tất cả đều bị hủy vì dịch."

Ann khẽ thở dài, gật đầu. "Chị nhớ chứ. Lúc đó chúng ta đã rất mong chờ được gặp lại khán giả, đặc biệt là sau thành công của 'Ruk Lam Sen'. Nhưng rồi, dịch COVID-19 bùng phát, và mọi thứ đành phải hoãn lại. Chị còn nhớ lúc đó, cả hai chị em đã rất buồn."

Cheer cười buồn, nhưng vẫn cố giữ cho cuộc trò chuyện không quá u ám. "Em nhớ chúng ta đã tự quay video luyện tập ở nhà, đội mũ bảo hiểm và đeo khẩu trang suốt, rồi cứ cười ngặt nghẽo vì trông thật buồn cười. Nhưng không thể phủ nhận rằng đó là thời gian rất khó khăn. Chị em mình đã phải xuất hiện trong các buổi phỏng vấn với khẩu trang, mà mọi thứ đều trở nên nặng nề và vất vả."

Ann mỉm cười, nhưng đôi mắt chị chứa đựng sự hiểu biết sâu sắc. "Nhưng dù vậy, chúng ta vẫn nhận được rất nhiều sự ủng hộ từ khán giả. Họ đã không ngừng động viên, thậm chí còn gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến chúng ta. Chị nghĩ rằng chính tình cảm đó đã giúp chúng ta vượt qua giai đoạn khó khăn đó."

Cheer gật đầu, đồng ý. "Đúng vậy, và em vẫn cảm thấy rất tiếc vì chúng ta không thể tổ chức lại buổi fan-meeting đó. Khán giả đã chờ đợi rất lâu, và em biết họ đã rất mong ngóng để được gặp chúng ta."

Ann đặt tay lên tay Cheer, bóp nhẹ. "Nếu có cơ hội, chúng ta sẽ có thể tổ chức một sự kiện đặc biệt khác, bù đắp cho những gì mà cả hai chị em và khán giả đã bỏ lỡ. Điều quan trọng là chúng ta vẫn ở đây, vẫn luôn sẵn sàng cống hiến và dành tặng những gì tốt đẹp nhất cho họ."

Cheer mỉm cười, ánh mắt cô lấp lánh niềm hy vọng. "Vâng, em cũng tin như vậy. Và có lẽ, đến lúc đó, chúng ta sẽ lại có những kỷ niệm tuyệt vời hơn nữa để cùng nhau chia sẻ."

Cuộc gặp gỡ sau bao nhiêu lâu xa cách cũng đến lúc chia tay, Cheer nghe được rõ điều được gọi là "xa mặt cách lòng". Hầu như trong suốt cuộc trò chuyện chỉ có Cheer nhiệt tình khơi gợi những điều đã cũ mà thôi.  Chẳng có chuyện nào ra chuyện nào cả, mọi thứ mơ hồ và thiếu chắc chắn làm sao ấy. Nó giống như chính mối quan hệ của cả hai hiện tại, không còn tồn tại những hạt mầm sinh sôi nảy nở nữa rồi. Xa cách chị lâu như vậy, cô cũng từng cho rằng bản thân đã quên đi người bạn diễn có sức nặng ngàn cân này, nhưng gặp lại Ann thì Cheer mới biết, có những điều không thể bày tỏ cùng ai ngoài ánh trăng bàn bạc trên đầu.

Hết.
FB/IG: vlmwriter

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro