6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

             Tiết học thứ sáu bắt đầu, tôi thoát khỏi "cuộc điều tra" của cánh thám tử đã được ba mươi phút.

             Tôi rời phòng giáo vụ rồi hộc tốc chạy về lớp, nhưng tiếp đón tôi là một sự bất ngờ khác, Phòng học lớp 9-3 chẳng có lấy một bóng người.

             Nhìn quanh, tôi thấy cặp xách và tư trang của lớp vẫn còn. Vậy là không phải họ sinh hoạt xong rồi về sớm, tức là...

           Cả lớp đã cùng đến nơi nào khác? Tôi chỉ nghĩ được thế...

           Akazawa Izumi.

          Tên một học sinh được viết thật lớn chính giữa bảng.

           Akazawa Izumi.

         Cô bạn này có vẻ ngoài kiều diễm, tính cách cứng rắn và trưởng thành. Với vóc dáng và cá tính đó, cô luôn được bạn bè bao quanh, và là tâm điểm giữa đám đông.

          Cơ bản thì trái ngược hẳn với Mei, nhỉ? Dù vậy, có một số điều về Akazawa khiến tôi phải bận tâm. Hồi tháng Năm, vào ngày đầu tiên đến lớp, tôi nhớ Akazawa Izumi đã vắng mặt. Rồi trong giờ Thể dục hôm ấy, Sakuragi Yukari nghỉ tập vì bị đau chân có đến nói chuyện cùng tôi.

          Mình phải thực hiện cho chúng, bằng không Akazawa sẽ nổi đóa lên mất. Tôi vẫn còn nhớ những lời cô ấy tự lẩm bẩm. Như thế là sao? Rồi cuộc gọi đột ngột của Teshigawara hôm trước nữa. Tớ gọi vì tưởng cậu đang gặp rắc rối. Sau câu đó, cậu ta còn tiếp tục. Akazawa đang nổi điên lên đây. Có khi bạn ấy sẽ bày thêm vài pha náo loạn nữa cho coi.

        "Ồ, Sakakibara."

         Tôi quay về hướng phát ra tiếng nói, và thấy thầy Kubodera. Thầy đi vào từ cánh cửa phía cuối lớp, như thể vừa theo sau tôi. "Nói chuyện với cảnh sát xong chưa em?"

        "Rồi ạ."

        "Ừ. Vậy em có thể về."

        "Mọi người đâu ạ?"

        "Lớp vừa chọn được nữ cán sự lớp mới, là Akazawa."

        "Ồ?" Vậy ra đó là lý do có tên cô ta trên bảng.

        "Mọi người đâu ạ?"

        Thầy Kubodera phớt lờ câu hỏi của tôi.

         "Em về được rồi đấy," thầy đáp lại. "Chuyện của chị trò Mizuno chắc đã khiến em căng thẳng nhiều. nhưng đừng lo lắng quá nhé! Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Nếu cả lớp cùng cố gắng, thầy tin chắc chúng ta sẽ vượt qua."

          "Dạ."

        "Em có đồng ý không?" Dù đang nói chuyện với tôi, đôi mắt của thầy Kubodera lại hướng về phía bục giảng trống người. "Chúng ta nhất định phải tuân theo quyết định của lớp. Được chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro