Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa dứt lời, Boom nhìn sang Aou, Aou cũng nhìn sang Boom.

“Thuận theo tự nhiên thôi.” Aou nói.

Chen ngay lập tức hưng phấn vứt vỏ hạt dưa lên bàn.

“Cậu nói thế, tức là cũng có ý định rồi hả!” Cậu ta kích động: “Thích kiểu như nào? Kiểu xêm xêm tuổi cậu hay là như nào? Lớn tuổi hơn có được không? Cậu mới năm nhất…”

“Ô hay đừng có chen lời tôi.” Boom cắt ngang Chen: “Cậu hỏi lắm thế làm gì? Định giới thiệu cho Aou à?”

Chen: “Không cần cậu nhắc, tôi quen biết bao nhiêu em gái, giới thiệu cho một người cũng không thành vấn đề.”

Boom còn định nói gì đó thì Aou đã mở miệng: “Không cần đâu, cảm ơn anh.”

Đợi Chen không còn ồn ào nữa, Boom cũng hỏi Aou: “Cậu muốn yêu đương rồi?”

Aou còn chưa nói gì, trong loa đã truyền tới âm thanh vô cùng lớn.

“Aou!”

Hai người quay đầu lại xem, Khao đang đứng cạnh máy chọn bài, cầm mic hỏi: “Hết bài rồi, cậu ra hát một bài đi, lên luôn đi, tôi chọn bài cho.”

Boom lập tức phấn khích, vỗ tay cho Aou.

Aou hỏi Boom: “Anh muốn nghe bài gì?”

Boom: “Bài nào gần đây cậu nghe đi.” Boom chỉ chỉ điện thoại của Aou: “Lấy ra nhìn xem.”

“Không cần xem.” Aou ngẩng đầu nói với Khao: “Mãn nguyện.”

Nói xong cậu liền hỏi Boom: “Hát chung không?”

Boom: “Được chứ.”

Vừa cầm được mic, nhạc dạo đã ngay lập tức vang lên.

Vào hát câu đầu tiên, cả hai người cùng nhau cất tiếng.

“Làm thế nào để có được cầu vồng.”

Hát xong câu này, Boom chầm chậm hạ mic xuống, ngạc nhiên quay đầu nhìn Aou.

Vãi thật!

Anh Aou, sao anh hát cũng hay thế này!

Không chỉ mình Boom, cả phòng bao đều sững sờ cả, Khao còn hơn cả thế kêu lên: “Aou được quá nhờ! Giấu nghề đấy à!”

Hơn tiếng đồng hồ vừa rồi ở đây chỉ tràn ngập những giọng ca gân cổ lên để gào rú, một câu này của Aou liền đẩy cao đẳng cấp của cả căn phòng lên.

Boom thấy ngại khi hát chung với Aou, có mấy lần Aou hạ mic xuống ra hiệu cho Boom hát, nhưng Boom không hát lần nào, cuối cùng thì Aou chỉ có thể tự mình hát nốt bài.

Bài hát kết thúc, cả phòng đều vỗ tay cho Aou.

“Thêm bài nữa không? Hát gì đây, để tôi chọn giúp cho!”

Khao vô cùng nhiệt tình.

Aou xua tay, cầm chai nước trên bàn lên: “Mọi người hát đi.”

Khao: “Hát đi mà! Hát cho chúng tôi thêm một bài nữa đi.”

Aou: “Không hát nữa.”

Khao lôi kéo thêm hai câu, lại thấy Aou xua tay, nên cũng không bắt ép nữa.

Đợi vào bài tiếp theo, Boom hỏi Aou: “Không nhìn ra nhé, cậu hát hay thế này.”

Aou: “Từng luyện qua.”

Boom kinh ngạc: “Cậu còn từng luyện hát à?”

Aou ừm một tiếng: “Mẹ tôi bảo tôi luyện, bà ấy chê ba tôi ngũ âm không đầy đủ, bảo tôi luyện để hát chung với bà ấy.”

Boom cười: “Mẹ cậu thú vị thật đấy.”

Aou hỏi: “Anh muốn gặp bà ấy không?”

Boom sững người: “Tôi gặp bà ấy… làm cái gì?”

Aou bật cười: “Thuận miệng nói vậy thôi.”

Aou nghịch nghịch cái chai trong tay, lại nói: “Thật ra thì tôi không thích hát, tôi chỉ là cái mánh lới để ba lấy lòng mẹ tôi thôi, người công cụ ấy mà.”

Boom liếc qua Aou: “Câu này của cậu rất hợp với giọng hát của cậu, rất chi gợi đòn.”

Aou cười: “Vậy thì anh đừng kể với ai đấy.”

Boom nhướng mày: “Thế có phải nên có tí phí bịt miệng không?”

Aou không hề sợ hãi chút nào, thậm chí còn mang loại cảm giác rằng cuối cùng anh cũng chịu đòi phí bịt miệng rồi: “Muốn cái gì nào?”

Boom chợt giật mình, vỗ tay một cái, cầm một gói đồ ăn trong giỏ trên bàn lên: “Nhớ cái này không?”

Hoa quả sấy.

Aou nhìn qua Boom.

Boom ngay tức khắc cười lên: “Cái biểu cảm này của cậu tức là nhớ rồi chứ gì.” Boom lập tức xé mở cái gói kia: “Lại đây, tôi đút cho cậu.”

Aou phì cười: “Sao anh cứ suốt ngày muốn cho tôi ăn cái này?”

Boom đã bốc ra ngoài, rung đùi đắc ý: “Tôi vui lòng, tôi vui vẻ.” Anh đưa sang: “Thế cậu có muốn ăn không nào?”

Aou bất lực: “Ăn.”

Có lẽ là sợ Boom giở trò, vào lúc anh đang đút đồ ăn sang, Aou cứ một mực nhìn chăm chăm vào Boom.

Boom cười lên: “Không chọc cậu đâu, mở miệng ra đi.”

Aou vẫn cứ nhìn Boom.

Boom: “Chao ôi cứ tin tôi đi.”

Boom vì để chứng minh cho bản thân, đã chụm sát hai cổ tay vào với nhau, giơ ra trước mặt Aou: “Không tin thì cậu cứ trói tôi vào.”

Aou nhìn xuống tay của Boom, cười một tiếng: “Tin.”

Boom đúng là không đùa thật: “Cũng hơi chua một tí, nhưng mà ăn rất ngon mà, cậu không thấy thế à?”

Aou bày ra thái độ rằng tôi không hề cảm thấy như vậy: “Vâng, ăn ngon.”

Boom: “…”

Không ngon cũng phải ăn cho tôi, Boom cưỡng chế đút đồ ăn sang.

Có lẽ là vì dùng sức hơi quá, Boom cảm nhận rõ ràng tay mình đã chạm lên môi Aou, ấm ấm nóng nóng, doạ cho anh suýt thì run lên.

Giống như lần trước, Aou cắn một nửa, phần còn lại thì do Boom ăn.

“Nước miếng Aou ăn ngon không?” Pre không biết đã sấn lại đây từ bao giờ, cười hi hi: “Đây có cả một gói lớn, hai người cứ phải ăn chung cùng một miếng thế à.”

Boom: “Thế thì sao? Bọn tôi thích vậy có được không?”

Pre: “Dạ được dạ được.”

Aou lại uống nước, Boom ngoảnh lại nhìn cậu.

“Aou uống có ngụm nước thôi mà cậu nhìn chăm chú thế làm gì?” Pre lại hỏi.

Boom nhấc tay lên, nói với Pre: “Cậu nhìn hầu kết cậu ấy kìa, gợi cảm thật đấy.”

Pre nương theo hướng tay của Boom nhìn qua, chậc một tiếng, sau đó nhỏ giọng xúi giục Boom: “Cậu ra đó sờ thử cái xem.”

Boom thế mà cũng rất nghe lời đi qua sờ một cái.

“Khụ…”

Mọi người lại hát thêm hơn tiếng nữa, nghĩ tới buổi họp lớp tối nay, thấy cũng sắp tới giờ rồi thì liền giải tán.

Lúc ra ngoài cứ ồn ào nên lỡ mất thang máy, đành đi thẳng xuống bằng thang cuốn.

Nhưng không ngờ rằng vừa đến tầng ba, ánh mắt của mấy tên con trai ngay lập tức bị khu trò chơi thu hút, mọi người cứ cậu nhìn tôi tôi nhìn cậu, cuối cùng tính toán thời gian, vẫn quyết định đi chơi ném bóng rổ.

“Aou qua đây.” Vừa tới hành lang, Khao đã khoác ngang vai của Aou: “Lần trước thấy cậu đánh bóng không tồi, chúng ta đấu không.”

Không biết Aou nói gì, một đám người như cái tổ ong kéo nhau đi vào.

Boom nhìn theo bóng lưng bọn họ, nghĩ tới bên đó chỉ có mấy cái máy bóng rổ, nên không tới tham gia nữa, anh bèn quay đầu đứng chờ bên cạnh máy gắp thú bông bên ngoài.

“Sao cậu không vào chơi?” Pre đứng lại với Boom.

Boom quét mã lấy xu: “Tôi gắp gấu bông.”

Pre nhìn bóng dáng một đám người ở bên kia, cũng dừng lại: “Cho xin hai xu, tôi cũng gắp.”

Boom đưa cho Pre năm xu, tiếp theo ngừng lại trước một cái máy trông có vẻ cũng được, sau đó bắt đầu kế hoạch lớn bắt khủng long của anh.

Có lẽ máy gắp thú bông trên cả thế giới đều giống nhau, tay gắp thú bông cứ lỏng lẻo, năm phút rồi, Boom đã tiêu sạch số xu trong tay, mà cái gì cũng không có.

Anh nhìn con khủng long màu xanh lá đã bị anh kéo ra phía ngoài, quyết định lại đi mua thêm mười xu nữa.

“Vẫn gắp à.” Pre cũng đã tiêu sạch số xu trong tay, đi qua hỏi anh.

Boom chỉ vào bên trong: “Hôm nay nhất định phải gắp được, nếu không lấy được thì tôi không về nữa.”

Pre: “Không cần phải làm đến thế đâu người anh em.”

Tới lúc cho đồng xu thứ tư vào, Pre thấy đằng sau có một người đi tới, người nọ chầm chậm tiến lại gần Boom, rồi dừng lại phía sau Boom.

Có lẽ Boom đã phát hiện ra, anh quay đầu lại liếc nhìn, trong lúc đó vẫn tiếp tục thao tác trên tay.

“Không phải cậu ở trong đó chơi vui phết sao.” Boom nhìn cái tay gắp ở bên trong: “Ra đây làm gì?”

Pre nghe xong thì quay lại nhìn Aou, nghe thấy cậu nói rằng: “Phát hiện ra anh không ở đấy.”

Giọng điệu của Boom nhàn nhạt: “À, bây giờ mới phát hiện ra là tôi không ở đấy.”

Aou: “Phát hiện từ lâu rồi, nhưng Khao kéo tôi đi ném bóng rổ.”

Giọng điệu của Boom dở dở ương ương trả lời cậu: “Thế thì cậu đi ném bóng với cậu ta đi, ra đây làm gì?”

Aou: “Ra đây tìm anh.”

Boom không nói thêm gì nữa.

Pre nhướng mày, dịch dịch ra phía ngoài rìa một chút, sau đó cậu ta nhìn thấy Aou giơ tay lên nhẹ nhàng chạm vào tóc Boom, lại còn dịch sát một chút về phía Boom, rồi mới bỏ tay xuống.

Pre phảng phất cảm thấy, cái tay này của Aou ấy mà, một giây sau sẽ ôm vào eo của Boom, ôm lấy anh từ phía sau, sau đó nói với Boom rằng tôi sai rồi, về sau chỉ ở cạnh anh thôi.

Chẹp, dù sao cũng là tự tưởng tượng ra, thế thì như này đi.

“Em sai rồi mà cục cưng, về sau chỉ ở bên cạnh bé cưng của em thôi, bé cưng đừng giận nữa, có được không nào?”

Pre bị cảnh tưởng chính mình nghĩ ra chọc cười, nhưng lại ngại không dám cười lộ ra, chỉ có thể nắm chặt tay lại đặt bên cạnh miệng, gắng sức ho mấy tiếng, giấu đi ý cười.

Khoảng thời gian sau đó, hai người cứ như vậy nhìn Boom tiêu từng xu từng xu một, nhìn anh một lần rồi lại một lần lộn con khủng long đi, rồi lại lộn về.

Con khủng long lúc thì cái mặt đối diện với bọn họ, lúc thì cái mông đối diện với bọn họ, lúc thì bốn vó chổng lên trời, lúc thì mặt úp xuống cát vàng, nhưng không cần biết là như thế nào, cũng không lần nào đi lên trên.

“Hay thôi bỏ đi.” Pre nhìn xu của Boom đã không còn nhiều nói.

Cằm Boom hơi nâng lên: “Tôi không, tôi không tin đấy!”

Boom không tin đấy!

Hôm nay anh nhất định phải quyết phân thắng bại với con khủng long này!

“Anh rất muốn lấy con khủng long này à?” Aou hỏi.

Boom: “Bây giờ vô cùng muốn lấy.”

Aou lại hỏi: “Thích khủng long à?”

Boom gật đầu: “Thích chứ.”

Anh nói xong thì tay đập mạnh một cái, tiếp đó máy gắp thú bông phát ra tiếng biubiubiu khi tay gắp đang hạ xuống.

Boom nhìn cái tay gắp không thèm phấn đấu kia nói: “Nói ra thì chắc cậu không tin, mấy con khủng long trên thị trường bây giờ chủ yếu tôi đều quen mặt cả rồi, chỉ cần cậu đưa tôi xem ảnh, tôi có thể đọc tên được hết.”

Aou cười, có lẽ là thấy Boom quá đáng yêu: “Trên thị trường?”

Boom: “Đúng rồi, trên thị trường.”

Aou lại hỏi: “Thích thế cơ à.”

Boom: “Đúng thế, khủng long là món đồ chơi duy nhất tôi thích lúc còn nhỏ.”

Aou: “Thảo nào ảnh đại diện lại là khủng long.”

Boom: “Đúng vậy.”

Boom vỗ lên cánh tay Aou: “Cậu mau nhìn này, bị gắp lên rồi.”

Pre đứng bên cạnh không nhịn được ngó tới.

Nhưng không bao lâu sau, máy gắp thú bông lại phát ra âm thanh thất bại.

“ao~”

Pre lại khuyên anh: “Thôi bỏ đi.”

Boom bỏ nốt xu còn lại trong tay vào: “Không được, tôi tìm được cảm giác rồi, mấy người đợi mà xem! Hôm nay nhất định phải thuộc về tôi.”

Pre phụt một tiếng cười lên: “Không có khủng long thì cậu còn Aou mà.”

Boom qua loa ừ một tiếng, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào tay gắp.

Sau đó “diudiudiu”

Sau đó “diudiudiu”

Sau đó “ao~”

Khủng long lại lộn thêm mặt nữa.

Pre: “…”

Boom: “…”

“Thôi được rồi hết xu rồi, có thể…” Pre còn chưa nói xong, đã thấy Aou đưa cho Boom thêm mười xu.

Pre bó tay: “Ôi trời Aou, cậu đừng có chiều cậu ấy nữa, thế này bao giờ mới xong được.”

Boom lấy được xu, thích tới õng a õng ẹo, kiêu căng khoe ra với Pre.

Aou gõ đầu Boom cắt đứt tâm trạng thích thú của anh: “Mười xu cuối cùng đấy, không được chơi nữa đâu.”

Boom: “Biết rồi mà.”

Quả nhiên, không có gì bất ngờ.

Khủng long bị lộn mặt mười lần.

Sau lần thất bại cuối cùng, Boom quay đầu nhìn Aou, Aou cũng nhìn lại Boom.

Nhìn nhau một giây, Boom bỗng nhiên di chuyển, đi ra phía sau Aou.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro