Chương 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Boom cảm thấy Aou hiểu anh quá rõ, bất kể tính cách tính nết hay là chỗ nhạy cảm... Hiệu quả cách âm trong trong nhà anh chỉ là suy đoán của anh mà thôi, anh cũng không biết rốt cuộc nó tốt bao nhiêu, anh chỉ biết lúc trước anh chơi game đến hai ba giờ sáng mà người nhà anh chưa phát hiện được một lần.

Nhưng rõ ràng, tình hình hiện tại nghiêm trọng hơn nhiều so với chơi game.

Bây giờ Boom đang nằm trên giường, mặt đang vùi trong gối, cho dù bông trong gối đã ăn gần hết phần lớn âm thanh của anh, nhưng vẫn còn rất nhiều đang lơ lửng trong không khí.

Giọng Boom gần như muốn khóc, cũng bởi vì anh như thế này, Aou di chuyển kiềm chế lại.

Ván giường nhiều năm phát ra tiếng kẽo kẹt trầm thấp khiến Boom vì vậy mà căng thẳng thần kinh, cũng siết chặt... Rất nhanh, Boom được Aou ôm lên, cậu vòng tay qua eo Boom, ở bên tai anh hỏi: “Còn ổn không?"

Boom cảm thấy giây tiếp theo mình sẽ hôn mê ngay, anh mệt mỏi lắc đầu.

“Không ổn.”

Aou lập tức ôm chặt Boom, trước khi Boom phát ra âm thanh kỳ lạ, dùng sức che miệng anh lại.

"Ưm..."

Sau đó cậu nói: “Không được kêu.”

Nói thì nói, cậu còn cười.

Xem như Boom đã biết, Aou có thể hào phóng mọi việc, chỉ có chuyện này, keo kiệt muốn chết.

Boom trêu chọc cậu, cậu trêu chọc lại hàng trăm lần, Boom hôn cậu một chút, cậu quay đầu lại hôn tê miệng anh.

Đêm nay quá trớn đến mức nào, mặt Boom đã bị Aou làm cho đỏ bừng, cơ thể càng không cần nói.

Vốn dĩ anh đã trắng, lại còn bị nhéo rồi xoa bóp, bây giờ cả người giống như bị người đánh, căn bản nhìn không chịu nổi.

Sau khi xong việc, Aou dỗ dành Boom một lúc thì đi tắm, trở lại sảng khoái như thể vừa thức dậy, cũng dùng một tay kéo Boom dậy.

Gà yếu kém không có sức lực: “Cứu mạng.”

Aou cười: “Không phải là anh muốn sao?"

"A..."

Aou nói: “Hôm nay em mạnh bạo không? Không hề có.”

Boom: “Ha ha, anh còn phải cảm ơn em."

Aou bật cười chế giễu.

Aou: “Ôm anh đi tắm nhé?"

Boom lập tức lắc đầu. “Anh tự đi, anh sợ bà nội buổi tối tỉnh dậy.”

Aou à một tiếng: “Bây giờ biết sợ rồi?"

Boom liếc mắt nhìn Aou.

Nếu cậu đã nói như vậy, thế thì Boom không kiên trì nữa.

Thế là Boom trực tiếp dính chặt vào trên người Aou: “Vậy thì em ôm anh ra ngoài đi.”

Aou thật sự ôm Boom lên, còn trông rất đẹp trai bước ra cửa.

Aou đặt tay lên tay nắm cửa, sau đó hai người đứng tại chỗ, giống như đang đợi người kia mở miệng, nói là thôi bỏ đi.

Haizz, nhưng không ai nói cả.

Boom còn khiêu khích, anh nâng cằm lên, ánh mắt kiêu ngạo, giống như đang nói, em mở đi.

“Cạch."

Trong không khí truyền đến tiếng mở cửa.

Boom vẫn không cử động.

Lại “cạch”.

Aou ấn tay nắm cửa xuống.

Boom vẫn không nhúc nhích.

Aou tiếp tục, kéo cửa vào trong.

Boom vẫn không nhúc nhích.

Có điều lần này Aou cử động, cậu lại kéo cửa lại, cũng đặt Boom xuống.

Boom vui vẻ: “Này, em thua rồi."

Giọng điệu Aou có chút bất lực, còn mang theo chút dỗ dành: “Đúng vậy, em thua rồi."

Cậu nói rồi mang áo khoác của Boom ra rồi mặc lên cho Boom, kéo khoá kéo lên: “Đi tắm đi, đừng để bị cảm.”

Phòng của mẹ Boom ở bên cạnh, vừa rồi ồn ào quá không biết bà ấy có phát hiện không.

Có điều Boom không quan tâm.

Ngày hôm sau, Aou của chúng ta thức dậy sớm.

Vừa đúng lúc bà nội làm bữa sáng ở bên ngoài, Aou nói chuyện với bà từng từ từng từ một.

Vốn dĩ cậu muốn nghe bà nội nói về tai tiếng của Boom lúc nhỏ để sau này uy hiếp anh, nhưng không ngờ người anh trai Boom này quá mức ngoan ngoãn, tai tiếng tồi tệ nhất chỉ là quên mang ô về nhà vào một ngày mưa, ngã xuống đường cái đến nỗi dính đầy bùn đất như một kẻ man rợ.

Đợi ăn sáng xong, Aou kể chuyện này cho Boom, sau đó cậu nhận được một tiếng “Xí” của Boom.

“Muốn chơi anh? Không dễ như vậy đâu.”

Khi đó Boom đang ngồi trong phòng khách, khoanh chân ăn táo.

Quả táo cũng là Aou gọt cho anh, ai đi ngang qua cũng phải nói một câu.

“Ai cho con lười biếng thế hả.” Mẹ lắc đầu bất lực.

Lần này cũng bởi vì Aou đến, Boom quang minh chính đại nghỉ phép hai ngày.

Vốn là vui vẻ, nhưng không thẳng nổi việc Aou sắp phải rời đi.

Thật sự lãng phí thời gian, cả hai không làm gì cả, một buổi sáng liền trôi qua.

Buổi trưa người trong nhà không có thời gian quay về ăn cơm, Boom và Aou trực tiếp giải quyết bên ngoài.

Aou lên chuyến xe buổi chiều, ăn cơm xong, hai người đi thẳng đến nhà xe.

Lần gặp mặt này tuy rằng đột ngột, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến sự luyến tiếc của Boom.

Boom không thể vào nhà xe, chỉ có thể tạm biệt Aou ở bên ngoài.

Hai người ôm nhau đầy tình cảm, Aou nói: “Tí nữa về nhà nhớ nói cho em."

Boom gật đầu: “Ừm.”

Aou cúi đầu nhìn Boom: “Sao vậy?”

Boom: “Không sao.”

Aou: “Lưu luyến em?"

Boom: “Ừm.”

Aou cười: “Hình như anh rất thích em."

Boom trừng mắt nhìn Aou: “Sao cứ học cách nói chuyện của anh.”

Aou cười: “Bởi vì thích anh."

Boom cuối cùng cũng cười, nhưng anh lại nói: “Không buồn cười.”

Aou cũng lưu luyến, Boom nhìn ra được, nếu điều kiện cho phép, Aou có thể trực tiếp đưa Boom đi theo.

Người đến người đi, Aou cũng không có cách nào ôm Boom nữa.

“Được rồi.” Aou khẽ chạm vào mu bàn tay Boom: “Còn hai tuần nữa là chúng ta lại có thể gặp nhau rồi.”

Boom: “Ồ.”

Aou: “Hai tuần này không có em ôm, có ngủ được không?"

Boom hỏi ngược lại: “Em có thể không?”

Aou lắc đầu: “Không thể.”

Boom nghịch ngợm: “Nhưng anh không giống, anh có thể."

Aou cười một chút.

Nhà xe đã báo chuyến xe của Aou, cho dù Boom có lưu luyến thế nào cũng phải để Aou đi.

Cuối cùng hai người lại thoáng nắm tay nhau, sau đó Aou liền rời đi.

Lúc này Boom mới phát hiện, hình như lần nào cũng là Aou tiễn anh.

Lúc anh đi tham gia trận đấu ở L, anh về nhà, anh về ký túc xá, toàn bộ đều là Aou tiễn anh, mỗi lần tách ra, những gì anh cho Aou đều là bóng lưng của anh.

Đây là lần đầu tiên Boom nghiêm túc tiễn Aou, quả nhiên danh phận thay đổi, cảm xúc cũng thay đổi.

Tinh thần của Aou lát nữa sẽ bị rất nhiều việc lấp đầy, cậu phải soát vé, cậu phải xếp hàng, cậu phải làm rất nhiều việc, mà Boom không làm được việc gì, chỉ có thể đứng tại đây nhìn biển người mênh mông.

Có lẽ có thể tìm thấy Aou, hoặc có lẽ là không thể.

Oaa, làm gì mà phải bi thương như thế.

Cũng chỉ phải xa nhau một khoảng thời gian thôi mà.

Boom đứng bên ngoài một lúc, buồn một lúc rồi đi đến xưởng của bà nội.

Vừa mới đến, mẹ liền kêu anh một tiếng.

“Sao con lại thế này?” Boom đi qua, mẹ liền nói với anh như vậy.

Boom: “Gì ạ?”

Mẹ: “Ngày hôm qua con xem talk show, có phải con đã nói gì không?"

Lần này Boom phản ứng rất nhanh, anh lập tức nhớ ra, nhưng trước mặt mẹ anh vẫn giả vờ một chút: “Gì ạ?”

Mẹ lấy ngón tay chọc vào đầu Boom: “Sáng nay dì con gọi cho mẹ, hỏi mẹ có phải là con có bạn trai không."

Boom à một tiếng: “Mẹ nói sao?"

Mẹ cau mày: “Bây giờ con kiêu ngạo lắm à? Buổi sáng ngày hôm đó lúc nói chuyện với mẹ không phải rất căng thẳng sao?"

Boom: “Mẹ không giống, mẹ biết là được rồi, không quan tâm người khác."

Mẹ lại chọc Boom.

Boom: “Người đó hỏi như vậy, con liền trả lời."

Mẹ: “Con dũng cảm thật đấy, không sợ bị đàm tiếu à?"

Boom: “Cứ nói đi, miệng mọc trên người người khác mà."

Boom hỏi mẹ: “Mẹ nói với dì chưa?”

Mẹ dang tay: "Con đã không sợ thì mẹ sợ cái gì, ngày mai mẹ sẽ nói chuyện này trong nhóm chat họ hàng.”

Boom: “Ha ha ha ha ha ha."

Mẹ lại trừng mắt nhìn Boom, sau đó bật cười.

Boom: “Mẹ cười gì vậy?”

“Nói đến cũng thấy thú vị.” Mẹ vừa nói vừa phân loại tờ đơn: “Ngày hôm qua việc đó là do Sweet phát hiện ra rồi nói với dì con, lúc đầu dì con không hiểu, không chấp nhận được, Sweet đã mất hơn tiếng để nói đạo lý cho cô ấy, sau đó đã thuyết phục được cô ấy.”

Mẹ nói rồi cười một chút: “Dì còn nói, thái độ của Sweet giống như nó muốn come out luôn vậy.”

Boom bật cười.

Mẹ: “Con cũng nên tiết chế lại."

Boom: “Biết rồi ạ, con lại không làm gì cả, bọn con chỉ là một cặp đôi bình thường."

Mẹ lắc đầu: “Sweet biết con có bạn trai thì vô cùng kích động, vốn dĩ nói hôm nay muốn đến chơi, mẹ nói với nó là Aou đi rồi, cái nó không đến nữa.”

"Ha ha ha." Boom: “Nhìn xem, bọn con còn có fans nữa đó.”

Mẹ trừng mắt nhìn Boom: “Con còn đắc ý sao? Mẹ không quản con được nữa rồi.”

Boom: “Không sao đâu, mẹ yên tâm đi.”

Boom nói xong liền hỏi: “Mẹ có thích Aou không?"

Mẹ: “Cái gì?”

Boom: “Thích không ạ?"

Mẹ: “Đứa nhỏ này rất tốt, chỉ có cái xấu là nó chiều con hư rồi, có nó ở đây là con trông cứ như đại gia vậy, bà nội còn đến hỏi mẹ."

Boom bật cười: “Đó là thích rồi.”

Mẹ: “Ừ, thích.”

Boom có được câu trả lời vừa lòng, mãn nguyện rời đi, quay đầu lại liền nói cho Aou, cũng làm Aou vui vẻ một chút. Mà Aou chỉ rời đi gần nửa tiếng, Boom liền bận như chó.

Thậm chí anh còn phải nghi ngờ mẹ cố tình làm chậm tờ đơn để chờ anh tới làm.

Sau đó Aou đã đến nơi, gửi cho anh một tin nhắn.

Về đến nhà cũng gửi tin nhắn cho anh, còn sẵn tiện nói mẹ cậu rất thích rượu gạo, cảm ơn bà nội Boom.

Boom hoàn toàn không có thời gian quay lại trò chuyện, thỉnh thoảng nhìn một chút, nếu rảnh tay thì trả lời một hai từ, hoặc gửi biểu tượng cảm xúc.

Lại qua một lúc, Aou gửi một bức ảnh.

Là danh sách bài kiểm tra cuối kỳ của lớp họ, vị trí đầu tiên là “Aou”.

Boom lập tức đặt hai hộp đồ trên tay xuống, gửi một ngón tay cái cho Aou.

Boom: [Được lắm Aou!]

Aou: [Đứng hạng nhất cùng với anh trai]

Boom: [Giỏi lắm, thưởng cho em một nụ hôn]

Aou: [Chỉ vậy thôi?]

Boom: [Ha ha ha, em còn muốn gì nữa, nói đi]

Aou: [Đều đồng ý, đúng không?]

Aou: [Trước khi thi chúng ta đã giao hẹn]

Boom: [Đúng vậy]

Boom: [Đến đây đi]

Boom cũng rất muốn biết, Aou giành được vị trí đầu tiên là muốn Boom làm gì.

Hiện tại quan hệ của bọn họ đã rõ ràng như vậy, Aou còn có nhu cầu gì nữa?

Rất nhanh, Aou gửi đến một tin nhắn, là một bức ảnh.

Boom bấm mở.

Sau nửa giây.

Boom lại đóng nó lại.

Boom: [????]

Aou gửi cái gì? Là một bức ảnh hai người, với những nét vẽ đơn giản.

Aou: [Em muốn cái này]

Boom: [Em em em!]

Boom: [Sao em lại như vậy!]

Aou: [Anh nói cái gì cũng đồng ý mà]

Boom không nói nên lời.

Không phải là lần đầu tiên anh thấy bức ảnh này, hai người đã thử ở L, nhưng không đến hai giây, Boom liền đẩy ra, Boom không chịu nổi tư thế này, sau đó Boom còn tưởng rằng Aou đã quên.

Không nghĩ đến Aou vẫn luôn nhớ. Còn vào thời điểm này mà lôi nó ra.

Vì thế vào ban ngày ban mặt, anh đang ở đây làm việc chăm chỉ, còn ai đó lại đang ở bên đó suy nghĩ 18+.

Cậu vẫn ở bên đó nói: [Chúng ta thử lại một lần đi]

Aou: [Anh có thể mà anh trai]

Aou sao có thể là Aou như vậy hả!

Boom thậm chí còn hoài nghi bản thân, tại sao lúc trước anh lại nghĩ rằng Aou đơn thuần chứ?

Thảo luận về một chủ đề đầy màu sắc với các bạn cùng phòng trước mặt Aou, còn lén lén lút lút.

Vậy rốt cuộc chàng trai này đơn thuần chỗ nào?

Ôi trời.

Boom không nhịn được cười, thấy xung quanh không có ai, anh lại mở bức ảnh ra xem.

Cẩn thận nghiền ngẫm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro