[ NakMur ] [1] [r18] Ái dục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu không sìn NakMur chúng nó tưởng mình sợ.
Warning: Rape, OOC, tục, rất tục.

Fic bệnh như con author.

-----------------------------------------

"Nhìn mày chướng mắt thật đấy"

Murad hất hàm, khoanh tay trước ngực, điệu bộ khinh khỉnh nhìn bạn học bị mình bắt nạt ngồi rũ dưới đất. Y bày ra vẻ mặt ghê tởm, ánh mắt chòng chọc nhìn vào hắn. Kẻ ngồi dưới đất chỉ cúi gằm mặt, không nói, không rằng, không phản kháng.

"Đáng lẽ ra mày nên chết vật ở xó xỉnh nào đấy mới hợp"

Trước thái độ cam chịu của bạn học, y đổ chai nước lên đầu hắn, chân thì không ngừng ấn đầu cậu ta xuống trong khi miệng chẳng ngừng buông lời đay nghiến và cay độc.

Chả phải chuyện bình thường như ở huyện sao, bất cứ khi nào tan học hoặc có tiết trống, bọn bạn và y sẽ lôi thằng này ra để tẩn cho nó một trận. Lần nào cũng thế, hắn nín thin thít, nhẫn nhục ngày qua ngày. Trận đòn hôm nay cũng chỉ bình thường như mọi khi, không nặng không nhẹ hơn.

Còn hỏi lí do tại sao thì khiến người ta muốn đấm vào mặt y một cái, chỉ vì hắn là gay. Thằng khốn nạn.

Ừ thì Murad là con một của cả nhà y, điều kiện khá giả, lại được thêm cái mặt điển trai hút gái. Nhưng cái này bù trừ cái kia, nhan sắc gánh cái nết của y muốn còng lưng cũng chẳng nổi. Học cũng khá, mặt tiền cũng đẹp, thông minh lanh lợi có thừa, hiềm nỗi tánh khí nóng nảy, có phần cọc cằn, chẳng những thế còn là trai hư chính hiệu. Kể cả ăn nằm với con gái nhà người ta, y cũng làm rồi, làm xong không nhận, nhưng vì được cha mẹ dung túng, có tiền lót đường đi gánh tội cho nên vẫn êm đẹp mà sống. Người ngoài nhìn vào ai cũng ngán ngẩm, con trai nhà này là vàng là ngọc, được nâng niu chiều chuộng nên ngang tàng, coi con của người ta như rác.

Việc y bắt nạt bạn học mọi người cũng biết, nhưng họ lơ đi.

Nakroth từ khi vào lớp đã không được lòng cậu ấm này, hắn chẳng sai ở đâu cả, sai ở chỗ đẹp hơn y, giỏi hơn y, hòa đồng dễ tính hơn y. Y ghét hắn, ghét cái mặt ôn hòa trầm tĩnh kia khi mỉm cười với mọi người, ghét ánh hào quang mà hắn tước đi của y ngay từ khi bước vào lớp. Thế nên y phải dìm hắn xuống cho bõ ghét, tìm hiểu theo dõi một thời gian thì biết được Nakroth chỉ thích con trai. Thằng ấy kì này lại khổ, bị cô lập, bài xích, từ một người được bạn bè yêu mến trở thành mục tiêu bị bắt nạt.

Murad đương nhiên dễ gì tha người ta, y có ác cảm với những người có xu hướng tính dục như hắn.

Trong mỗi cơn mơ giấc ngủ, thi thoảng sẽ hiện về một đoạn kí ức mập mờ. Y bấu chặt ga giường, thở dốc và rên la như một con đĩ dưới thân thằng đàn ông khác mà y chẳng thể nhớ mặt. Gã nắm tóc y ấn dí xuống nệm, liếm láp gương mặt ửng hồng vì bị chuốc thuốc. Một nụ cười méo mó, lệch lạc và những lời sỉ nhục trong đêm điên dại, đau đớn và nhục nhã. Cái chuyện bị cưỡng hiếp bởi đàn ông, chỉ mình y giữ trong lòng, nói ra sợ rằng sẽ bị người khác nhìn bằng ánh mắt ghê tởm. Y có uất ức không? Có, bản thân là nạn nhân nhưng lại sợ bị chỉ trích.

Y ghét tất cả những người như hắn, giống người quái thai gì không biết, khiến hằng ngày y sống trong nỗi ám ảnh chẳng tài nào quên được.

Nakroth nhăn nhó mặt mày, khổ sở để thằng Zephys chấm thuốc lên mặt.

"Nó lại đánh mày à?"

Anh hỏi nhưng lòng đã biết rõ câu trả lời, gương mặt lộ rõ sự phẫn nộ.

"Sức của mày thì dăm ba thằng đấy cũng quật cho ra bã, sao mày không cho nó một cước vào mặt để nó sợ?"

Như thể bất mãn thay cho tên to xác này, anh cau có, khó hiểu tại sao hắn lại im lặng chịu đựng.

"Quân tử trả thù mười năm chưa muộn"

Cái gì mà mười năm chưa muộn? Hắn bị lậm hảo hán à? Ăn đòn cũng gần năm rưỡi rồi, thiếu tám năm sáu tháng nữa thôi là đủ thời gian báo thù rồi.

Zephys tuy phát cáu lên nhưng cũng tò mò.

"Tính làm gì?"

"Không gì cả"

Hết hiểu nổi, anh ném cái khăn vào mặt hắn, kệ thây mày, ông đây không quản nữa, mày bị đánh chết ông cũng kệ.

"Nói thật nhé, nếu mày ngại thì để tao đập nó"_Anh dựa lưng vào tường, bất cần nói.

Hắn nghe nhưng tỏ ra hờ hững, biết bạn mình hệ chiến, song hắn cũng đâu mượn anh nhúng tay vào.

"Hay chơi chết mẹ nó đi"

Zephys bỗng ngồi thẳng dậy, như vừa nảy ra ý kiến tuyệt vời. Nói vừa dứt lời thì ăn bạt tai từ hắn. Hình như câu vừa rồi xúc phạm đến hắn thì phải.

Chưa đợi anh kịp gầm ghè, lù lù trước mặt có một thiếu niên đi tới, dáng người cao ráo quen thuộc, nhưng quen thuộc theo kiểu đáng ghét.

Murad đứng trước mặt họ, nói rằng muốn gặp riêng Nakroth một lúc.

Zephys lòng như lửa đốt, muốn lao lên đấm thằng ôn con này một phát chí tử. Nhưng anh vẫn ngồi im quan sát, vì anh cảm nhận được, cái liếc nhìn cảnh cáo im lặng từ hắn gửi sang anh. Hắn đứng dậy đi theo y, như một thằng khốn hèn nhát.

...

Y ngồi trên bàn, trong phòng dụng cụ của sân thể dục. Vẫn ánh mắt ấy, vẫn là cử chỉ như sáng nay, áo khoác trễ xuống vai, uể oải làm mấy động tác giãn gân cốt rồi móc điện thoại ra nghịch.

"Nghe bảo mày thích nam đúng không?"

Murad vừa hỏi, vừa cắm mặt vào cái điện thoại, mặc hắn nằm dưới đất ôm cứng bụng. Bị ăn lần đòn thứ hai trong ngày vào người, hắn vẫn không kêu nửa tiếng.

"Để tao gọi giúp mày vài anh khối trên đến chơi với mày nhé?"

Chợt hắn vùng dậy, bằng một cách nào đấy nhanh như cắt giật lấy cái điện thoại từ tay y.

"Con mẹ mày"_Y lập tức vươn người, cố lấy lại nó nhưng bị hắn nắm chặt cổ tay.

"Không cần, ở đây có sẵn đồ chơi rồi"

Hắn giữ chặt y trong lòng, xô tên ấy ngã vào vách tường, đầu y đập một cái đau điếng đến choáng váng.

Cảm giác này thật sự khó tả.

Nakroth ấn hai tay y lên đỉnh đầu, ghì chặt, vứt cái điện thoại xuống sàn. Hắn bấy giờ mới nheo mày nhìn y, tặc lưỡi một cái rồi lẩm bẩm:

"Cậu nghĩ cậu là cái chó gì mà tôi sợ?"

Dù bị ép trong tình thế bất lợi hơn, y vẫn trưng ra cái mặt tự đắc mà móc ngược lại hắn:

"Chứ tại sao mày lại suốt ngày bò dưới chân tao chịu đòn?"

Hắn hếch mặt, cười một cái rõ nhạt. Là y được hắn nhường, chứ để hắn ra tay đánh thì hỏng hết cả cái mặt tiền cho xem. Mà nói đến mặt tiền, với hắn, cái mặt này bị đánh thì không xứng.

Hắn không đáp lời y, ghé sát mặt y liếm nhẹ vành tai đối phương:

"Thích bị cậu ngược đãi"

Câu nói này làm Murad sởn gai ốc, lông gà lông vịt muốn dựng hết lên.

"Biến thái"_Y nhăn mặt.

"Tôi muốn thấy cậu nằm bò trên giường, dang rộng hai chân như con đàn bà, đưa đẩy theo từng đợt đâm rút của tôi. Tôi sẽ cười vào mặt cậu, cái mặt dâm đãng khi bị thằng mình khinh ghét chơi đến nát bấy-"

"Câm họng!"

"Hay là bắt cậu ngậm lấy con hàng của tôi rồi bắn thẳng lên mặt cậu nhỉ?"

Tức thì, y giẫm mạnh lên chân hắn.

Bất ngờ bị đau, hắn buông lỏng tay ra, chỉ chực thế, y xô cửa vùng chạy đi. Nhưng Nakroth cao lớn hơn, phản xạ lẫn thể chất đều tốt hơn y, nhanh chóng túm gọn y vào lòng.

"Đừng vội thế, chúng ta còn chưa xong chuyện mà"

"Mày muốn gì?"

"Tôi vừa mới nói xong đấy"

Hắn bịt miệng y, kéo trở lại nhà kho.

...

Sau hai tiếng đồng hồ bị gây mê, y tỉnh lại, nhưng cả người bị dây thít đau nhức không cựa quậy được. Định kêu gào cũng bất lực, quả bóng nhỏ chặn kín miệng y, khiến y chỉ có thể ư a trong vòm họm. Tầm nhìn chỉ toàn một màu mực đen vì đôi mắt bị bịt kín mít.

"Tỉnh rồi à?"

Kế bên chiếc giường, hắn đang ngồi ghi chép cái gì đấy, quay ra thì thấy người này đang vật vã chống cự.

"Trời ạ, ai lại làm cậu thành cái bộ dạng xấu hổ này"

Hắn châm chọc, y chỉ hận không thể bổ nhào về phía hắn mà bóp cổ tên ấy.

"Nói cho tôi biết đi, tôi sẽ xử hắn"_Hắn trèo lên người y, vuốt ve gương mặt góc cạnh tuấn mỹ ấy.

Trong khi y đang bất mãn quay ngoắt đi hướng khác thì hắn rúc xuống cổ y, hít một hơi sâu, mùi hương này không tệ.

"Thứ đàn ông đĩ thõa"

Hắn nói thế, cậu ấm này chơi cũng rất sành, mùi nước hoa cũng phải chọn loại thật cuốn để thu hút người khác. Loại này hít phải rất dễ khiến người khác mất kiểm soát, nhất là khi hắn đang lúc hứng lên, mồi ngon trước mắt không thể chạy trốn, không ngừng tìm cách kháng cự trong vô vọng. Thật muốn ăn tươi nuốt sống làm sao.

Là hắn rất muốn ăn y, cả theo nghĩa đen luôn, nhưng hắn sẽ không làm thế.

"Tôi đã nghĩ sẽ kìm chế bản thân mình lại khi cậu và tôi tiếp xúc cơ thể, nhưng tôi e là không được rồi"

Hắn tiếp:

"Mỗi lần cậu đánh tôi đều không đau, nhưng cái lưỡi ngoa ngoắt của cậu thì như cứa vào tim tôi ấy. Trẻ con hư thì có thể bỏ qua, nhưng cậu cũng 17 tuổi rồi, phải phạt thôi chứ ai muốn vậy"

Hắn sờ soạng khắp người y, nắn bóp khuôn ngực không đủ thì kéo xuống cặp đào căng tròn mà vỗ. Y bị dọa cho túa mồ hôi, bờ vai run lên, tóc tai rối tung, dính một vầng trán. Hắn thích nhìn y như thế, biểu cảm sợ sệt trốn tránh này mới ngon làm sao. Cúi xuống rúc mặt vào ngực y, hắn không thể dứt ra được, làn da mềm mại và hương thơm ấy cứ quyến luyến hắn.

"Chỗ này chưa gì đã cứng rồi"

Hắn ngậm lấy đầu ngực y, mút mạnh. Y cong người, chỗ ấy vốn dĩ đã nhạy cảm nay lại bị sờ mó như thế, y thực sự không chịu nổi mà rên rỉ.

Làm tình, với y đâu phải lần đầu, cũng không phải lần thứ hai bị đàn ông xâm hại. Nhưng là lần đầu bị chơi đúng điểm nhạy cảm ngay trước tiên.

"Ư..."

Hắn bóp mạnh ngực y, dù nó không giống phụ nữ nhưng khá đầy đặn, hắn thích cảm giác ấy, chiếm hữu trọn vẹn y chẳng bỏ xót điểm nào. Ngay cả khi y một mực phản đối, hắn cũng phải thử bằng được xem người này rốt cuộc bị chơi thì sẽ ra sao.

Đầu lưỡi đá qua đá lại điểm hồng đấy, y nhận rõ cảm giáp ướt át, ấm áp bọc lấy ngực mình. Hình ảnh nhục nhã đêm hôm nào hiện về.

"Chúc ngon miệng"

Hắn vừa nói, vừa ngậm, đôi mắt nhắm chặt lại, tai nghe tiếng y rên khe khẽ.

Chiếc quần kéo xuống quá đầu gối, chân bị hắn tách ra, mở rộng hết cỡ, tay hắn mó đến thứ ở giữa, xoa vuốt liên tục. Y muốn hắn dừng lại nhưng miệng bị chặn lại, chỉ biết rên, hưởng thụ cảm giác được thỏa mãn tình dục. Hắn cứ tiếp tục làm thế, đến khi y gần như thấy sướng nhất thì lại dùng một thanh kim loại nhỏ bịt đường tiết niệu không cho ra.

Y vặn mình tỏ ý khó chịu, khắp người như kiến cắn, bứt rứt khó chịu.

Nhưng hắn mặc kệ y, đoạn lấy một cái gối kê dưới thắt lưng y, nâng hông y lên ngang bụng.

"Thứ này sẽ giúp cậu bớt đau lưng, nếu tôi có làm bạo quá thì nói nhé"

Nakroth quả là thằng khốn kiếp, nãy giờ hắn cứ lặp lại câu "không chịu được thì nói", trong khi hắn nhét vật lạ vào miệng y. Sau khi giúp y bôi trơn bên ngoài, hắn lập tức tiến công không cần dạo đầu. Trực tiếm đâm thẳng vào trong y.

Murad đau đến căng mặt, khóe mắt trào nước, thấm ướt tấm vải đen. Bên trong đang cọ xát với dị vật to lớn, đau rát vô cùng. Y như thể bị xé rách, đau đớn cựa quậy, người nhích ra khỏi hắn được một chút thì lập tức bị kéo lại, ấn sâu thêm mấy phần. Hắn nắm tóc y, kéo ngửa đầu ra, cắn lên má, hôn rồi di chuyển xuống cổ. Cơ thể thiếu niên này thật đẹp, vóc dáng vừa đẹp, thân hình cũng cân đối, khỏe khoắn.

"Có thích không?"

Y đang nhăn nhó, đau chết đi sống lại, hắn hỏi thế đúng là đáng chết.

"Đừng nghiêng mặt thế, quay đây nào"

Hắn gỡ bịt mắt và quả bóng kia ra, nâng cằm y lên. Khi ấy, mắt y còn mờ tịt, đến khi nhìn rõ thì phát hiện hắn đang quay lại cảnh hai đứa làm tình bằng điện thoại.

"Cười lên đi, nhăn nhó thế chẳng đáng yêu chút nào"

Y đỏ lựng mặt, chửi mắng hắn vô liêm sỉ , nhưng hắn bỗng thúc mạnh một cái, cắm sâu đến lút cán rồi hất hàm ra lệnh:

"Cười đi"

Có chết y cũng không làm.

Hắn gia tăng tốc độ, mỗi lần ra vào đều thêm lực đẩy, được ba nhịp thì y chịu hết nổi, hắn tiếp tục:

"Cười!"

Y khổ sở, trước camera điện thoại, gắng nặn ra một nụ cười méo mó làm hắn thích thú. Lập tức trở giọng dịu dàng, vẫn giữ nó trên tay, hắn với lấy hai chiếc kẹp nhỏ, nhũ hoa ửng đỏ bị đồ chơi của hắn kẹp lấy. Y xấu hổ vô cùng, thân thể trần trụi không gì che đậy, hai tay bị trói chặt, cũng chẳng giúp y che đậy được phần nào cơ thể. Hắn đưa ngón tay vào miệng y, dò xét, khuấy đảo một hồi rồi kéo ra.

Murad liên tục phát ra những âm thanh xấu hổ, dù bản thân muốn trốn tránh nhưng bị hắn ép phải ngẩng mặt lên, chỉ cần né một chút là ngay lập tức bị "chỉnh" lại.

"Có đau không?"

"Co...o...có"

"Muốn dừng lại chứ?"

Y gật đầu.

"Vậy cầu xin anh đi"

Y nuốt khan, môi mím chặt rồi run run:

"Làm ơn.. dừng lại... em...không chịu nổi nữa, đau quá..."

Hắn cười khẩy một cái, hôn trán y, thì thầm:

"Tiếc quá, em ngon như vậy anh không dừng được, xin lỗi nhé"

"Thằng chó... agh..."

Hắn vỗ mạnh một cái vào mông y, đanh mặt lại:

"Em dám nói vậy, đừng trách anh đây không thương hoa tiếc ngọc"

Nói rồi liền thô bạo túm tóc y, kéo mạnh, dập nhanh hơn. Y vùng vẫy, khóc thét lên, trong tiếng cười ác ý của hắn.

"Em xin lỗi...làm ơn... em xin lỗi"_Vứt hết tự tôn của bản thân, y khóc lóc van xin hắn.

Nakroth cũng động tâm đôi chút, thả tóc y ra. Hắn liếm môi y, hôn nhẹ.

"Ừ, anh yêu em mà, đừng khóc"

Giọng điệu ngọt ngào, dịu dàng có thể trở mặt bất cứ lúc nào. Y kinh hãi chỉ biết chiều theo ý hắn.

"Em muốn ra..."

Hắn nghe thế, liền bịt miệng y lại.

"Chưa có cho em nói mà"

Y gật gật đầu, đôi mắt sưng lên vì khóc nhiều, bộ dạng thê thảm này, nhìn còn đáng thương hơn bị người ta đánh. Dù hạ thân nhức và đau, song không dám phản kháng.

"Sắp ra rồi"

Hắn nói.

Chợt rút thứ dị vật kia ra khỏi niệu đạo y, dịch trắng bắn lên người hắn, cùng lúc ấy, hắn cũng ra trong y.

Murad thở dồn dập, hắn buông y ra, cởi trói cho y, y nằm rũ rượi chừng như mệt mỏi lắm. Đôi mắt lim dim, hai cái kẹp vẫn dính chặt trên ngực y là chưa gỡ.

Hắn để chiếc điện thoại lên một góc tủ, bế y lên, y chẳng còn hơi để tâm đến chuyện tiếp theo.

Nhưng hắn đặt y xuống chiếc ghế có hình dạng kì quái, y giật mình, biết nó là cái gì.

"Không...."

Y vừa dứt lời, hai tay đã bị cột vào đầu ghế thấp, phần hông đặt ở phần cao hơn, trong tư thế nằm sấp. Cái tư thế này, y thấy khó chịu vô cùng nhưng hắn thì ngược lại, cả phần eo và lưng cong theo ghế, chẳng những làm cái dáng tuyệt đẹp của y phô hết ra mà còn nâng cặp đào căng tròn cao lên. Hắn rút cái roi nhỏ ra, đánh nhát xuống làn da trắng mềm kia đỏ ửng, hằn một vệt dài.

Y kêu lên, hắn đánh thêm cái nữa.

"Suốt cả năm học cũ em đánh tôi hả hê rồi, giờ cũng đến lượt tôi chứ nhỉ?"

"Đừng...."

"Không được, trước kia tôi đâu xin em đừng đánh tôi, ngoan ngoãn chịu phạt đi"

Roi da vung lên rồi hạ xuống, từ lưng đến tận đùi, chỗ nào cũng hằn dấu roi, y nấc từng tiếng trong cổ, mỗi phát đánh là mỗi lần y run lên. Hắn cầm cái roi, gõ gõ nhẹ lên mông y, âm thanh dâm đãng phát ra khi chạm vào da thịt mềm mại.

"Chúng ta dừng lại nhé?"

"Dạ..."

Y trả lời hắn, nhưng hắn lại quất xuống một nhát điếng người.

"Có muốn dừng lại không?"

"Có ạ..."

/ Chát / cặp đào hồng đỏ ửng những vệt đánh, vết này đè lên vết kia.

"Em cần nghỉ chưa?"

"Làm ơn..."

Câu trả lời sao mới đúng, thêm một vệt hằn nữa trên người y, y cắn răng chịu đau, chân run run, cổ tay bị trói chặt cũng bầm lại rồi mà một trận đòn chưa dứt.

"Có muốn nữa không?"

"Xin anh, đánh em nữa đi..."

Hắn cuối cùng cũng dừng lại, xoa lên da y nhẹ nhàng.

Chậm rãi đút cây thịt vào lần nữa, y chỉ dám khe khẽ rên, co rút chấp nhận hắn tiến sâu vào trong mình.

"Ngẩng mặt lên nhìn đi"

Hắn lại nói, y chần chừ, song chẳng dám phản kháng. Đập vào mắt y, cảnh tượng dâm loạn, suy đồi ngay trước mắt. Tấm gương trước mặt phản chiếu chân thực cảnh xác thịt, hoang lạc.

"Đẹp chứ?"

Gò má y đỏ như say rượu, đôi mắt nhắm chặt ngay tức khắc khi thấy chính mình trong gương, nâng mông thật cao để thằng đàn ông khác tùy ý xỏ xiên, đúng là kinh tởm. Murad muốn chết ngay tại chỗ, sao cho cái cảnh tượng ghê tởm này dừng lại, trong khi toàn thân đưa đẩy theo Nakroth, bên dưới liên tục phát ra tiếng lép nhép đều đều. Cái lỗ nhỏ hồng hồng căng ra, để hắn vào sâu bên trong, nó ôm sát lấy vật đàn ông của hắn.

Lần thứ hai hắn ra cũng là ở trong y, khi rút ra ngoài thì y cũng gục xuống, mệt lả người. Hắn vuốt mặt, vuốt cả những giọt mồ hôi lớn, vò mái tóc bạch kim của y, hắn hôn má, nói một câu chúc ngủ ngon rồi ôm y lên giường.

Người đẹp, người kiêu, người lạnh lùng vẫn rơi vào tay ta đấy thôi, chẳng những lên giường làm chuyện tà dâm, còn là bị ép phải phục tùng. So với chuyện ngày ngày chịu lép vế, bắt nạt thì cũng đáng lắm. Nghĩ kĩ lại, chính hắn đã thích y ngay từ cái nhìn đầu tiên, đơn thuần là thích ánh mắt đôi môi người. Sau bị nhắm đến thì lại trở thành thế này, thích cưỡng bức, chinh phục y. Thành ra mới để y dễ dàng dẫm đạp rồi chờ thời cơ lừa y mắc bẫy mà hành sự.

------------------------------------

Có 1 ắt có 2, vẫn còn, chưa lo hết =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro