Chapter 2: Mess up

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chosen hơi nao núng khi đọc những gì Alan viết. Anh không biết anh có thể hứa điều này không, dù sao anh và Dark cũng là một mớ hỗn độn hủy diệt. Nếu họ tranh cãi, chín mươi phần trăm sẽ có một cuộc đánh nhau nổ ra. Và trận chiến của những người que siêu phàm không hề có vẻ an toàn cho một chiếc máy tính.

- Không sao đâu. - Second vỗ vai Chosen an ủi. - Đừng bận tâm những tai nạn có thể xảy ra, anh ấy sẽ bỏ qua thôi. Với bọn em những thứ đó khá nhiều.

Đó là vì em là một ngoại lệ, Chosen cười cay đắng khi nghĩ đến điều đó. Trước Second, họ đều tồn tại như kẻ thù của The Animator. Rõ ràng mọi thứ thay đổi không phải chỉ vì Alan thay đổi, mà còn vì bản thân cậu bé đầu rỗng màu cam cũng có điều gì đó từ bên trong có thể lay chuyển được anh.

[Một điều nữa, Alan] Second nói bằng chữ trên đầu, chỉ để chắc chắn và xua tan nghi ngờ của Chosen. [Có lẽ Virabot sẽ theo Dark tới đây. Họ sẽ không làm hại gì, nhưng anh có thể sẽ khó chịu...]

Alan nhướng mày. Chà, con virus đó thực sự là thứ khó chịu đấy. Như thể hai siêu người que là chưa đủ để anh bất an, giờ là một virus máy tính nữa. Chuyện này sẽ hơi mạo hiểm nên anh không thể lập tức gật đầu được. Anh nheo mắt, dựa lưng vào ghế để cân nhắc. Chosen vẫn đứng bên cạnh Second và nhìn anh. Hãy thử tưởng tượng về The Dark Lord, gã người que mà anh từng đối xử dịu dàng trước cả khi nhận ra rằng các người que cũng có tri giác. Anh chậc lưỡi, nhún vai. Một chiếc máy tính thôi mà, anh sẽ mua một chiếc mới nếu họ làm hư nó.

[Như tôi đã nói, miễn là không phá máy tính] Anh ngồi thẳng dậy và gõ.

Chosen và Second bắt đầu nói chuyện gì đó. Alan không thể nghe thấy, anh chỉ đọc được cử chỉ thuyết phục của cậu bé đầu rỗng màu cam. Chosen, như mọi khi, vẫn thể hiện ra ngôn ngữ cơ thể quá nghèo nàn để hiểu. Anh tóm lấy cốc cà phê đã nguội trên bàn, lẳng lặng chờ đợi hai người que hoàn tất cuộc hội thoại.

- Em sẽ nói với nhóm màu chuyện hai anh chuyển tới. - Second hào hứng nói.

- Anh không chắc về việc đó. - Chosen hơi cau mày. - Bọn trẻ và Dark... Có lẽ sẽ không hợp.

Đó là một cách nói giảm nói tránh sau việc Dark từng giết nhóm màu, nhưng anh lo ngại rất đúng về điều đó. Anh đã thiếu suy nghĩ khi đến đây, bởi nếu nhìn lại thì quả nhiên việc tới sống ở máy tính thực sự quá viển vông. Chưa kể đến chuyện đối mặc với The Animator thì việc có bốn người que bình thường lảng vảng xung quanh đã là hiếm có với họ.

- Không sao đâu, họ sẽ hiểu. - Second vỗ vai Chosen an ủi. - Em biết họ sẽ hiểu.

- Không phải vậy, Second. Sẽ không thoải mái nếu anh và Dark...

- Cứ trực tiếp hỏi họ là được mà. - Cậu bé vô tư ngắt lời. - Đừng nghĩ chuyện này chưa bao giờ xảy ra. Alan cũng từng giết họ một lần và King đã cố thử. Purple đã phản bội vài lần nếu em không nhớ nhầm...

Chosen còn chẳng buồn hỏi King và Purple là ai. Anh bất lực nhìn Second, cuối cùng thở dài và gật đầu. Cậu bé đúng thực là có điểm đặc biệt. Rõ ràng anh là người tới và hỏi xem liệu anh có thể ở lại, vậy mà giờ biến thành cậu ép anh ở lại.

Second vung hai tay lên đầu ăn mừng.

[Vậy là họ sẽ đến?]

Việc gõ chữ bất ngờ của Alan làm hai người que giật bắn. Second vui vẻ gật đầu và nhảy nhót:

[Họ sẽ đến! Nhưng Chosen muốn đảm bảo mọi người sẽ không khó chịu!]

[Ồ]

Ánh mắt Chosen chuyển xuống phía dưới màn hình, nơi Blue vẫn đang pha thuốc trên thanh tác vụ. Cậu bé hơi ngẩng đầu và nhìn thấy anh, hào hứng vẫy tay. Anh vẫy nhẹ tay đáp lại và cậu cười khúc khích trước khi quay về cái vạc phù thủy của cậu.

Cursor chuyển hướng tới ngôi nhà Minecraft sau màn hình. Second nhảy xuống phía dưới và nói chuyện với Blue, bỏ lại Chosen đứng một mình trên cửa sổ tính giờ. Không biết cả hai nói gì, một lúc sau đó họ đều giơ tay lên trời ăn mừng và sau đó chạy đi. Chosen cau mày, tắt bộ đếm giờ và nhảy xuống dưới.

Trong giây lát, anh thấy Cursor lôi ra Yellow trên đầu mũi tên. Cậu bé vùng vẫy và Cursor hết kiên nhẫn ném cậu xuống thanh tác vụ. Anh giật thót mình, định tấn công khi Cursor tới gần để giúp cậu. Thế nhưng cậu bé chỉ giơ tay cằn nhằn và Cursor chế nhạo bay đi hướng khác. Cậu bực tức dậm chân, sau đó quay qua. Chosen hoàn toàn cứng đờ khi nhận ra chỉ có anh và cậu ở đây.

- Chosen? Anh tới khi nào vậy? - Yellow kinh ngạc. - Second đâu rồi? Ồ, để em đi gọi cậu ấy.

- Không. - Chosen vội lên tiếng, sau đó dừng lại khi Yellow nhìn qua. - Không cần đâu. Thằng bé vừa mới đi.

- Ồ, vậy đó là lý do...

Chưa để Yellow nói xong, một người que rơi xuống từ phía trên đã ngắt ngang cậu. Cậu bé màu đỏ bực tức ném sợi dây vàng trên đầu xuống để thể hiện sự phản đối trong khi Green cười khúc khích đi tới cùng với Blue và Second.

- Đã bảo rồi, đừng chống đối Cursor. - Blue nhe răng cười.

- Tôi đang cho thỏ ăn! - Red nói, bổ sung luận điểm của mình.

- Làm điều đó sau đi, chúng đâu chết nếu cậu không cho chúng ăn. - Green thở dài. - Chúng là thỏ Minecraft mà.

- Không có nghĩa là Alan được làm phiền. - Red khoanh tay hờn dỗi.

Second lắc đầu, bước tới gần Chosen. Lúc này bọn trẻ mới nhận ra anh có mặt, lần lượt giơ tay chào. Yellow đi qua phía các bạn mình, cùng nhìn về phía hai anh em đầu rỗng. Second hắng giọng.

- Được rồi, mọi người. Tôi có thông báo.

Cursor di chuyển tới bên cạnh nhóm màu như một thính giả, mặc dù rõ ràng Alan bên ngoài màn hình sẽ chẳng nghe thấy gì. Có vẻ như giả vờ là một phần của bọn trẻ đã trở thành thú vui nho nhỏ của The Animator. Chosen hơi nhăn nhó khi anh nghĩ đến điều đó.

- Chosen và Dark muốn sống nhờ ở đây một thời gian. - Second tuyên bố.

Sự im lặng phủ quanh máy tính, cho tới khi lũ trẻ đồng loạt giơ tay lên như một phản ứng dây chuyền. Second cũng làm tương tự với các bạn mình và Red nhanh chóng chuyển qua nhảy nhót. Chosen trợn mắt. Anh tưởng nó phải có một chút khó khăn chứ?

- Siêu người que ở với chúng ta, siêu ngầu! - Red kêu lên. - Chắc chắn lũ mèo sẽ thích tia laze của Chosen!

- Laze của tôi không phải để... - Chosen lên tiếng.

- Tuyệt! Có cơ hội để tìm hiểu Viratech của The Dark Lord rồi! - Yellow vui vẻ chen ngang. - Anh ta sẽ mang theo Virabot chứ?

- Hẳn là vậy, nhưng đừng mạo hiểm làm gì không có sự cho phép. - Second gật đầu.

- Ngon! - Yellow reo lên.

- Thêm hai phần ăn cho mỗi bữa cơm. - Blue sờ cằm. - Hừm, thử thách đây. Chosen, anh thích món gì?

- Để cái đó sau đi, tiệc âm nhạc của tôi thì sao? - Green hét lên như thể đang tuyệt vọng. - Chỉ mỗi Second thôi mà đã...

- Tôi nghĩ The Dark Lord sẽ là kiểu cú đêm? - Yellow cân nhắc. - Thích ồn ào và hỗn loạn?

- Sao cậu biết? - Blue hỏi.

Yellow nhún vai trong tiếng phản đối của Second.

Nhóm màu biến thành một mớ lộn xộn trong các kế hoạch đưa thêm người mới vào hoạt động hàng ngày không hề thống nhất. Rất nhanh Second cũng hào hứng bị cuốn vào đó và Chosen gần như sững sờ nhìn họ. Cursor thậm chí còn lắc lư như thể có tham gia trong đó, mặc dù thực tế là Alan chắc chắn không biết họ đang nói về cái gì hết.

- Có lẽ không nên tham gia đánh nhau. - Red e ngại nói.

- Chắc chắn không nên. - Yellow gật đầu.

- Tuyệt đối không nên. - Green tán thành.

Blue ra hiệu đồng ý và đến Second còn phải im lặng không phản đối. Chosen đảo mắt. Được rồi, kể cả anh cũng biết rằng đánh với một đám trẻ bình thường là không hay lắm. Dù sao thì anh hiểu rõ bản thân là một người que siêu phàm. Trông Second rất hưởng thụ sự bình thường của thằng bé, nên anh chỉ đơn giản là không xen vào.

Anh vỗ trán. Tại sao mọi chuyện lại đi xa đến vậy chứ? Anh thậm chí còn chưa nói với Dark về việc này!

- Vậy bao giờ thì hai người chuyển đến? - Blue quay qua hỏi.

Chosen giơ tay lên, định đính chính nhưng lại thôi. Chà, số phận không cho Dark quyền quyết định. Dù sao họ cũng đã bị truy nã đến mức phải trốn chui trốn nhũi rồi nên cứ bỏ cái lòng kiêu hãnh chết tiệt đi thì hơn.

- ...Tôi sẽ nói lại với Dark để thu xếp.

- Chúng ta phải nhanh lên! - Yellow kêu lên. - Họ sắp chuyển đến mà chưa có thứ gì được chuẩn bị cả!

- Không cần phải... - Chosen cố trấn tĩnh Yellow.

- Cậu nói đúng! - Blue ôm đầu cắt ngang lời anh, sau đó cậu dừng lại. - Nhưng mà chúng ta phải chuẩn bị cái gì cơ?

- ...

Cả đám nhìn nhau, sau đó bật cười. Duy chỉ có Chosen đứng ở đó, không nói nên lời. Có lẽ Second không phải người duy nhất đặc biệt, mà lũ trẻ đều đặc biệt như nhau. Chúng có lối tư duy thực sự rất độc đáo.

Cursor kéo một cái cửa sổ nhỏ xuống gần cả đám. Đó là một cửa sổ Note Pad. Red chớp chớp mắt đọc thành tiếng:

- "Các cậu, đừng thúc đẩy quá nhiều. Hãy cho họ không gian". - Cậu bé trừng mắt. - Gì chứ? Đó gọi là nhiệt tình!

Chosen cũng trừng mắt, nhưng là với The Animator bên ngoài màn hình. Anh có thể thấy Alan đang cười khúc khích khi di chuột và gõ chữ để phản bác lại Red, hoàn toàn không bận tâm tới anh. Anh chớp mắt, cau mày và quay lại nhìn Cursor đang giao tiếp với bọn trẻ.

Alan có thể hiểu hết chúng chỉ qua việc quan sát cử chỉ không?

Cái đó thật... phi thường.

- Được rồi! - Second cắt ngang sự tranh cãi của nhóm màu với Alan, chữ hiện trên đầu cậu cùng lúc với cậu nói. - Chúng ta sẽ để họ tự quyết định. Chosen, nếu anh cho bọn em thời gian, em không biết thứ gì sẽ chào đón anh và Dark tới máy tính đâu.

Một cơn rùng mình xâm chiếm Chosen. Anh có linh cảm khá tốt và nó đang bảo anh là tốt nhất đừng hứng chịu thứ "chào đón" đó làm gì. Second nhe răng cười ranh mãnh và anh thở dài. Anh hoàn toàn bỏ cuộc khi Cursor di chuyển thành hình vô cực để thể hiện sự đắc ý. Hai bàn tay anh nổi lên lửa, anh đảo mắt và lao thẳng trở về cổng Wifi.

Dark chắc chắn sẽ điên lên cho mà xem.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro