Chương 18: thiên tài Hạng Ngộ thể hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tần Thiểu Du nhìn Hạng Ngộ sinh ra, lớn lên đến giờ, anh luôn vô cùng thích con trai bạn tốt, ngoại trừ vì Hạng Ngộ giống Hoàng Phủ Liệt, từ nhỏ đã thể hiện ra tài năng trác việt, nhất là thiên phú trong phát minh cùng tháo dỡ máy móc, một nguyên nhân lớn hơn nữa chính anh cũng không biết được, mỗi lần thấy Hạng Ngộ anh đều có cảm giác thân thiết khó hiểu.

Lúc trước vẫn nghĩ không ra, bây giờ, lúc nhìn thấy hình ảnh hài hòa Hoàng Phủ Liệt cùng Hạng Ngộ ngồi chung, nguyên nhân luôn mơ hồ, mông lung trong đầu lập tức rõ ràng lên.

"Thật vậy sao? Chú Tần thật sự cảm thấy như vậy?"

Hạng Ngộ ngẩng khuôn mặt nho nhỏ lên, ánh mắt thật to tràn đầy hào quang hưng phấn.

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của đối phương, khóe miệng càng toét ra tươi tười thật to.

Cùng phần lớn con sùng bái ba ba nghe được người khác nói mấy câu như cậu lớn lên giống ba ba tâm tình sẽ bay cao, khi Hạng Ngộ nghe được Tần Thiểu Du nói bộ dáng của cậu và Liệt rất giống, cười đến không khép miệng được.

"Hả...... giống sao?"

Hoàng Phủ Liệt nâng cao Hạng Ngộ lên, để sát vào mắt mình nhìn kỹ, khuôn mặt tuấn tú không khỏi mỉm cười, "Nghe chú nói như vậy, thật sự có điểm giống đó. Ha ha, Diệc Dương không bằng để con cậu làm con nuôi của mình, được không?"

"Tốt."

"Không tốt!"

Đáp án hoàn toàn bất đồng đồng thời vang lên

Người cho đáp án khẳng định là Diệc Dương, anh cảm thấy nếu có thể từ cha nuôi tự nhiên quá độ lên cha, cũng coi như không tệ.

Duy trì ý kiến phản đối là Hạng Ngộ, chỉ thấy lông mày xinh đẹp của cậu nhíu thành ngọn núi nhỏ, lặp đi lặp lại, "Con không cần chú Hoàng Phủ làm cha nuôi."

Hoàng Phủ Liệt hơi nhíu mày thả Hạng Ngộ xuống đất, ngồi chồm hổm cùng cậu nhìn thẳng hỏi, "Vật nhỏ, con không thích chú sao?"

Hoàng Phủ Liệt không có kinh nghiệm ở chung với trẻ em, cho đến bây giờ anh cũng không biết mình không được trẻ con yêu thích, nhưng cùng đứa bé này ở chung vài phút ngắn ngủi xem ra, nó cũng không giống như chán ghét bộ dáng anh a, vì sao lại cự tuyệt anh làm cha nuôi chứ?

"Thích. Nhưng Ngộ nhi không cần chú Hoàng Phủ làm cha nuôi."

Ngộ nhi muốn Hoàng Phủ Liệt làm cha ruột mình.

Trong lòng Hạng Ngộ vụng trộm bổ sung một câu.

"Được rồi, Diệc Dương, xem ra cậu có đứa con rất yêu câu."

Nghĩ cậu bé không thích nhận người ngoài khác trừ ba ba làm cha, Hoàng Phủ Liệt đứng lên lơ đễnh cười nói với Hạng Diệc Dương.

Luôn hưởng thụ cuộc sống độc thân tự do tự tại, lúc trước luôn nghĩ lập gia đình, có đứa con của riêng mình là chuyện rất xa xôi, bây giờ thấy con Diệc Dương đều đã lớn như vậy, nhiều năm rồi vẫn là người cô đơn Hoàng Phủ Liệt trong lòng không khỏi hâm mộ.

"Ha ha, là do mình biết cách dạy con."

Đại khái cũng đoán được suy nghĩ trong lòng Ngộ nhi, Hạng Diệc Dương vẫn đắc ý xoa xoa mái tóc mềm mại của Hạng Ngộ, Liệt ngu ngốc, Ngộ nhi thật sự là đứa con tốt, chẳng qua cha nó yêu nhất lại là cậu.

Bàn tay to của Tần Thiểu Du chụp đến, từ trong một vú em vẻ mặt ngu ngốc nào đó cướp đi thiên sứ nhỏ, nhíu lại mày rậm hỏi, "cậu còn chưa nói cho mình biết, cậu mang Tiểu Ngộ đến tổng bộ Hắc Diệu Đường làm cái gì?"

"Ngộ nhi nói nó luôn rất tò mò chỗ làm việc của chú Tần, cho nên muốn đến xem, có phải hay không, Ngộ nhi?"

Hạng Diệc Dương sớm đã nghĩ ra lý do thoái thác hợp lý với Hạng Ngộ, tiểu ác ma phối hợp gật gật đầu nhỏ.

"Không được, rất nguy hiểm. Sau khi trời tối các người lập tức rời đi, gần đây nơi này không an toàn."

Tần Thiểu Du dẫn đầu nhảy ra phản đối.

"Sao lại thế? Thiểu Du, cậu nói cho mình biết, gần đây cậu gặp phải rắc rối lớn gì?"

Hạng Diệc Dương cũng không khỏi nghiêm túc lên.

Nơi này là tổng bộ Hắc Diệu Đường, phòng thủ kiên cố, bây giờ Tần Thiểu Du lại nói nơi này không an toàn, điều này chứng tỏ anh thật sự gặp phải chuyện khó giải quyết.

"gần đây tổng bộ Hắc Diệu Đường cùng phân đường đã xảy ra vài sự kiên ám sát. Hẳn là bên trong xuất hiện phản đồ, nhưng tạm thời còn chưa biết là ai, cùng với thế lực sau lưng hắn là ai, làm không tốt là cảnh sát phái đến nằm cùng cũng không chừng. Mấy tháng gần đây thường xuyên có người dùng danh nghĩa Hắc Diệu Dường đặt bom trong khách sạn. Cảnh sát và quân đội đều đã triển khai điều tra Hắc Diệu Đường, cho dù thế nào, trong khoảng thời gian này, Hắc Diệu Đường đều là đối tượng đáng chú ý nhất trong mắt hắc bạch lưỡng đạo, cho nên bây giờ cậu mang Tiểu Ngộ đến đây thật sự không ổn."

"Không thể là nhân viên cảnh sát nằm vùng."

Hạng Ngộ đẩy một cái ghế đến trước màn hình máy chiếu, đứng lên ngón trỏ chỉ vào ảnh chụp, nói ra cái nhìn của mình với ba người đàn ông trong phòng, "Súng lục tốt nhất tầm bắn trong vòng 50 thước, dựa theo ảnh viện giám thị chụp được, vị trí bắn cách ngươi bị hại ít nhất 70 thước, nhưng hắn một phát liền bắm trúng chỗ nguy hiểm. Mấy cô chú cảnh sát trong cục ông ngoại đều dùng súng lục Nambu pistol 94. Mọi người đều biết, súng lục Nambu pistol 94 ưu điểm là độ chính xác thượng thừa, chỉ hướng bắn rất chính xác, thích hợp cho phần lớn nhân viên cảnh sát kỹ thuật bắn không được tốt lắm trong cục cảnh sát.

Nhưng người xạ thủ này, lại có thể dùng súng lục một phát liền trúng mục tiêu. Điều này chí ít giải thích 2 điểm. Thứ nhất, hắn là cao thủ sử dụng súng lục, ít nhất cũng là cao thủ bắn súng. Thứ hai, khả năng hắn là nhân viên cảnh sát rất thấp. Mẹ con là cao thủ bắn súng, cô còn liên tục đạt được danh hiệu quán quân 'tay súng thiện xạ' nhiều năm liền, nhưng con đoán chừng, cho dù là mẹ cũng tuyệt đối không có cách nào ở chỗ cách xa 70 thước có trình độ bắn chính xác cao như vậy. Tổng kết lại, khả năng là nội gián cao hơn, đương nhiên là, không loại trừ cảnh sát phái cao thủ siêu cấp lợi hại theo dõi chú Tần, nhưng vì sao chứ...... gần đây cũng không nghe ông ngoại nói muốn trừng trị Hắc Diệu Đường......"

Tiểu ác ma nói xong nhảy xuống ghế dựa, cứ thế mà lâm vào trầm tư, một chút cũng không phát hiện bộ dáng trợn mắt há hốc mồn của ba người đàn ông trong phòng.

Hạng Diệc Dương biết Hạng Ngộ từ nhỏ đã thông minh hơn người, yêu thích máy móc vượt xa người thường, những thế nào anh cũng không nghĩ đến cậu còn nhỏ tuổi lại hiểu biết máy móc đến trình độ như thuộc lòng bàn tay.

Rất ít khi có thể bị cái gì làm cho giật mình Tần Thiểu Du hơi híp mắt nhìn thiên tài máy móc Hoàng Phủ Liệt chứng thực, "Liệt, Tiểu Ngộ phân tích đều chính xác sao?"

"Đúng, quả thực cực kỳ chính xác, chỉ trừ một tình huống nó chưa nghĩ ra. Đó là rất có khả năng đối phương là kẻ thứ ba ở bên trong giở trò quỷ. Trước không nói cái này, Diệc Dương, cậu thật sự sinh ra đứa con thiên tài!"

Hoàng Phủ Liệt hâm mộ đi qua đấm vào ngực Hạng Diệc Dương, không chút keo kiệt khoe khoang bản thân, "Tiểu Ngộ chỉ nhìn bức ảnh vài lần, đã có thể rút ra luận điểm, thật không đơn giản! Thật không biết ngu ngốc quân sự như cậu sao có thể sinh ra đứa con thiên tài máy móc chứ, thật là con mẹ nó đột biến gen."

"Khụ! ở trước mặt trẻ em chú ý từ ngừ của cậu!"

Hạng Diệc Dương mắt không còn chút máu nhìn Hoàng Phủ Liệt, hắn có biết không được đọc 'tam tự kinh' trước mặt con nít hay không a!

Cái thằng này, còn chưa biết Ngộ nhi là con hắn, liền biểu hiện trình độ yêu thích lớn như vậy, hy vọng sau khi biết thân phận Ngộ nhi, hắn cũng có thể giống như vậy giờ thích nó, thậm chí so với bây giờ càng thêm thích nó.

* súng lục Nambu pistol 94 do Nhật Bản sản xuất. Sử dụng đầu đạn 8mm. Ta định giới thiệu thêm chút nữa. Nhưng như vậy thì phải giới thiệu thêm 1 loại súng khác nên thôi nhé. Haiz truyện này hành động thì không nhiều nhưng súng thì vô số kể

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hiện