Chương 1 : Lần đầu gặp nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm
Không khí trong lành , thoáng mát , 1 cô gái còn đang ngủ ngon lành trên chiếc gường màu hồng phấn : Bỗng....

" VIÊN TIỂU THẤT !!!!! CON CÓ BIẾT BÂY GIỜ LÀ MẤY GIỜ RỒI KHÔNG , CÒN KHÔNG MAU DẬY ĐI LÀM "

Tiếng la của mẹ Thanh làm cô giật mình tỉnh giấc

" AAA chết con rồi , hôm nay mà trễ nữa là sẽ bị đuổi việc mất , không đc phải nhanh lên "

Cô vừa đi vừa dùi đầu bứt tóc , kêu la

Sau 15phút vscn , cô cũng đã xong , cô vội vàng đi ra mang giày , miệng thì gậm miếng bánh mì để lót dạ

" Này ! Con ko ăn sáng à , sao chỉ gậm 1 miếng bánh thế kia "

" Nếu bây giờ con ngồi xuống ăn là tháng sau gậm cỏ mà ăn chứ ko có đc gậm bánh mì ăn nữa đâu mẹ à "

" Bái bai mẹ "

Vừa đóng cửa cô vọt chạy thật nhanh đến trạm xe buýt

Sau 20' ngồi xe buýt cũng đã tới nơi " Trời ơi ! Chỉ còn lại 5' thôi "

Cô chạy thật nhanh đến chỗ làm việc .

"Ui da "

Vì mãi cấm đầu chạy mà vô tình đụng một người .

" Xin lỗi , tôi xin lỗi vì quá gấp mà đ....ụng ...phải ...Woa đ..ẹp ..tra..i quá má... ơi"

Cô vội cúi đầu xin lỗi vừa nhìn lên thì thấy 1 người đàn ông đẹp trai , khí chất lạnh lùng , cao to , cái tính mê trai của cô lại trổi dậy , cô cứ đứg nhìn anh chầm chầm

" Khụ"

Vì cô cứ nhìn anh làm anh mất tự nhiên , nên anh phải phá vỡ bầu không khí này

" A , tôi xin lỗi , anh ...Anh có sao không "

" Không sao "

Nghe giọng anh trả lời đầm ấm cũng có chút lạnh lùng , làm cho cô ngây ra

" Hơ hơ , không sao là tốt , không sao là t....ố...t ...AAA chết rồi , trễ rồi , bây giờ chắc là tới mình có sao rồi . T..ôi đi trước đây ...Tạm biệt anh"

Anh nhìn theo bóng dáng xinh đẹp , bỗng trái tim anh đập lỗi nhịp , "sao cô ấy lại đáng yêu như vậy " anh nhếch miệng cười " Có lẽ mình tìm được 1 nữa của trái tim mình rồi "

Vì mãi lo ngắm ngía người đàn ông đẹp troai đó làm cô trễ giờ . Cô vội chạy vào chỗ làm ngay trước mắt .

" Viên Tiểu Thất có phải cô không muốn làm nữa ko , cô muốn bị đuổi việc có phải ko "

Vừa vào là bị bà chủ quát cho 1 trận

" Ko có , ko có , em xin lỗi , lần sao em sẽ ko đi trễ nữa mà , chị đừng đuổi em có được ko chị "

" Tôi đã nhân từ với cô rất nhiều lần rồi , lần này đã là cực hạn rồi"

Bà chủ nghiêm mặt nói với cô

" Em xin lỗi mà , e hứ..a "

" Viên Tiểu Thất"

Bà chủ bỗng gọi tên cô , và cô nhìn thấy mặt bà chủ cũng bớt căng hơn, bà chủ nở nụ cười , cô nhìn cô cũng cười theo , cô nghĩ  "Chắc bà chủ xiêu lòng với mình rồi , mình năn nỉ như vậy rồi chẳng lẽ bà chủ lại ko chịu . Viên Tiểu Thất ơi , sao mà mày giỏi thế hả con"

" Cô bị đuổi việc từ bây giờ "

Ôi nghe qua như sét đánh ngang tai , như 1 cái tát giáng vào mặt , nụ cười trên mặt của cô tắt ngúm, mặt cô giờ đây đơ như cây cơ .

" Bà chủ à , em xin lỗi mà bà chủ , huhuhu"

" Cô ra ngoài thanh toán rồi nhận tiền lương tháng này đi "

" Bà chủ ...Hic hic "

" Cái gì nữa "

" Chị có thể trả em thêm 1 ngày nữa được ko , em làm 1 tháng lẻ 1 ngày đó chị "

Bà chủ liếc xéo cô

" Đi theo tôi"
                      *- *-*-*-*-*-*

           Nam chính : Lãnh Ngôn

        Nữ chính : Viên Tiểu Thất

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ^_^ . Lần đầu viết nên sẽ có rất nhiều sai sót , mình sẽ cố gắng khắc phục .

# Đăng bởi : WuQiao

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro