Chương 01: Phòng giải phẫu số 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bệnh viện Nhân An, ở trong nước danh tiếng không lớn, so với một số bệnh viện nhân dân trước mặt, cùng lắm cũng chỉ là bệnh viện loại ba.

Mà lúc này, tại bệnh viện, mùi cồn gay mũi tràn ngập, ngày thường trống trải, giờ phút này hành lang bệnh viện lại tấp nập người đến người đi, âm thanh giày cao gót cộc cộc, tiếng giày da ma sát trên sàn nhà gạch màu trắng hơi mờ, cùng lúc đó, ngoài cửa còi xe cứu thương vang lên liên tục không ngừng.

"Nhanh! Ở gần đây xảy ra vụ tai nạn giao thông liên hoàn, thông báo tất cả mọi người ở lại tăng ca."

"Mau đưa bệnh nhân vào phòng phẫu thuật!"

Lúc này, một đôi mắt trong veo linh động, vẻ mặt mừng rỡ quét qua, cảnh tượng bệnh nhân được khiêng lên cáng cứu thương, máu tươi đang chảy ròng, nhìn thấy rõ xương cốt lộ ra bên ngoài, cũng không ngăn cản được đôi tròng mắt kia nổi lên sự mừng rỡ như điên.

Đường Tiểu Khả xinh xắn, mảnh mai đứng ở cửa bệnh viện, chứng kiến bệnh nhân không có chút phản ứng gì, không khỏi có chút thất bại.

Aizz, tốt xấu gì thì cô cũng khoác trên mình áo blouse, trên người đeo ống nghe. Từ khi vụ tai nạn xe cộ liên hoàn bắt đầu xảy ra, toàn bộ bệnh viện đều trở nên bận rộn, cô nhìn nữ y tá đẩy xe phía trước là một sản phụ bị vớ nước ối.

Đến rồi!

Đường Tiểu Khả cô đây ăn uống chùa tại bệnh viện hai năm, cuối cùng cũng có thể vì bệnh viện mà cống hiến, chẳng phải là sinh mổ sao? Chút chuyện nhỏ này không làm khó được cô.

Cô chạy càng ngày càng gần đến sản phụ có cái bụng lớn kia, liền muốn đưa tay kéo xe đẩy, lại bị một người khác nhanh tay đoạt lấy trước.

Hóa ra là bông hoa của bệnh viên Nhân An, Kiều Tố

Kiều Tố đứng chặn trước mặt Đường Tiểu Khả, một thân áo khoác trắng quả thực chướng mắt. Đường Tiểu Khả nhìn lấy Kiều Tố, đang muốn nói bệnh nhân này là mình nhìn thấy trước, Kiều Tố lúc này lại nhìn lại cô.

"Bác sĩ Đường, hiện tại nhà thuốc bên kia đang thiếu người, cô trước đi qua đó phụ giúp đi, tôi đưa bệnh nhân này vào phòng phẫu thuật trước."

Đường Tiểu Khả mím chặt môi, bộ dáng đáng yêu, nhìn Kiều Tố cùng y tá đem sản phụ đưa vào phòng giải phẫu, cô cúi gằm mặt xuống nhìn chân, hậm hực đi phía về nhà thuốc bên kia.

Hai tay đút vào túi áo blouse, Đường Tiểu Khả môi hồng khẽ bĩu xuống. Hành lang tấp nập, nhìn xuyên qua ánh đèn, thân hình nhỏ bé giống như một chú cún con bị bỏ rơi, vừa bước đi vừa cười khổ.

Kiều Tố là bông hoa của bệnh viện Nhân An, vóc người đẹp mắt, y thuật cũng tốt, lại là con gái của viện trưởng bệnh viện Nhân An. Đường Tiểu Khả và Kiều Tố cùng nhau tiến vào bệnh viện Nhân An thực tập, nhưng chỉ có điều là người ta trong vòng một năm liền thông qua giai đoạn thực tập, trở thành bác sĩ chính thức. Bây giờ còn liên tiếp được ra vào phòng phẫu thuật. Trong khi Đường Tiểu Khả đến năm nay mới vượt qua giai đoạn thực tập, chính xác là mới vượt qua được 2 ngày. Lấy nguyên tắc phục vụ nhân dân là mục đích hàng đầu, ai ngờ lần này lại bị Kiều Tố giội cho một chậu nước lạnh, tiêu diệt sạch sẽ hết lòng nhiệt huyết của cô.

Cô cúi gằm mặt đứng ở trước cửa nhà thuốc, y tá trưởng cùng mấy vị bác sĩ nhìn thấy cô thì ngẩn ra một lúc.

"Aizz!"

Y tá trưởng thấy cô tình thần suy sụp than thở, không khỏi nhắc khóe môi cười mỉa mai.

Ở bệnh viên Nhân An, không ai không biết Đường Tiểu Khả cô đây chính là "kẻ dở hơi" trong bệnh viện. Bởi lúc Đường Tiểu Khả vẫn còn đang thực tập sinh, cô gây ra không ít chuyện mất mặt, ngay cả những việc nhỏ như truyền dịch cũng bị bệnh nhân phàn nàn.

"Bác sĩ Đường, tôi nghe nói là có vụ tài nạn xe cộ liên hoàn xảy ra, tại sao cô không cùng với bác sĩ Kiều vào phòng phẫu thuật vậy?"

Đường Tiểu Khả nghe vậy, quay đầu trừng mắt nhìn y tá trưởng, khẽ nghiến răng, hận không thể nhào tới cắn y tá trưởng một ngụm. Người này hết chuyện để nói, nếu cô có thể vào được phòng phẫu thuật, làm gì có chỗ cho Kiều Tố đuổi cô đến nhà thuốc này.

"Bác sĩ Kiều đi phòng phẫu thuật, bảo tôi qua đây xem nhà thuốc."

Nói xong, cô đẩy cánh cửa nhà thuốc ra, cơ thể nhỏ nhắn lách qua cửa đi vào trong.

Có lẽ là cô quá mức nhỏ bé, áo khoác blouse trắng mặc trên người lại rộng, nên áo bị móc vào nắm cửa. Cô đưa tay giật mạnh, khiến áo blouse bị xé ra một lỗ lớn. Mặc kệ những ánh mắt đang hướng đến mình, Đường Tiểu Khả vẫn lạnh lùng, thản nhiên đi đến phía trước, đi lướt qua như không nhìn thấy những người trước mặt, cầm lấy phiếu kê đơn thuốc rồi bốc thuốc cho bệnh nhân.

Y tá trưởng không nói gì, nhìn chằm chằm vào phiếu kê thuốc trên tay Đường Tiểu Khả, sắc mặt khó coi như bệnh nhân uống phải thuốc đắng. Tất cả mọi người xung quanh cũng chỉ là cười lắc đầu nhún vai, rồi đi làm việc riêng của mình.

Đường Tiểu Khả lấy thuốc tây đi, nghĩ đến Kiều Tố đoạt bệnh nhân của cô, mà cô chỉ biết ủy khuất giương mắt nhìn bệnh nhân trước mặt đi mất, đôi mắt trong veo thanh tịnh thoáng chốc bị chr phủ bởi một làn sương mù.

"Trả tiền, 284."

Bàn tay cô vươn ra từ vòng cung tròn của cửa kính quầy thuốc, tất nhiên đứng trong tư thế đòi tiền.

Người đàn ông tay run rẩy cầm lấy thuốc mà cô đưa, rút ba tờ Mao chủ tịch đưa cho Đường Tiểu Khả. Đường Tiểu Khả đưa tay tiếp nhận, liền ném tiền qua một bên, cũng không thèm trả lại tiền thừa.

Bỗng nhiên cửa bị đẩy ra, là vẻ mặt hốt hoảng của y tá. Cô nhìn qua y tá trưởng, thần sắc khẩn trương.

"Y tá trưởng, chị mau cầm thuốc gây mê qua phòng phẫu thuật số 8 đi, bệnh nhân kia bị viêm ruột thừa cấp tính, thế nhưng hắn lại một mực ngồi trên giường bệnh nhất quyết không đi, cũng không cho phép bất kì ai đến gần. Đã tiêm thuốc gây mê hai lần rồi, nhưng cũng không có hiệu quả gì hết."

Y tá trưởng kinh ngạc, bệnh nhân này có phải là người hay không nha, tiêm thuốc gây mê hai lần rồi mà không có tác dụng? Y tá trưởng trên tay cầm thuốc gây mê, chuẩn bị đuổi theo sau.

Đường Tiểu Khả lúc này ánh mắt lại sáng lên, xông lên cầm lấy thuốc gây mê trên tay y tá trưởng ôm vào ngực. Phẫu thuật viêm ruột thừa cấp, cái này cô đã được học rồi.

"Y tá trưởng, nơi này giao lại cho chị."

Cô ôm thuốc mê, liền chạy theo y tá rời đi, để y tá trưởng ở lại với sắc mặt run rẩy.

Bác sĩ Đường đến bây giờ ngay cả châm cứu đều có thể sai, thật sự có thể giải quyết được bệnh nhân 2 lần dùng thuốc gây mê không có tác dụng kia sao?

Tại sao bọ họ lại cảm thấy trên đỉnh đầu nhiều đám mây u ám đến như thế...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro