Chương 3#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến cầm điện thoại trên tay mà trong lòng muốn khóc quá, thật là muốn ép anh mà, liền không thèm để ý đến người nam nhân tuấn tú mặt vest kia mà quay đi để kiếm xe taxi,

"Tiêu Chiến, anh định đi đâu " Nhất Bác thấy anh quay đi cậu liền nắm tay anh lại rồi hỏi,

"Cậu lập tức buông ra" Tiêu Chiến thấy cậu nắm lấy tay mình, liền có chút đỏ mặt, nhưng trong lòng rất bực bội, liền kêu cậu mà buông tay,

"Anh mau trả lời, anh thật ra là muốn đi đâu " Nhất Bác lại hỏi thêm một lần,

"Không phải chuyện của cậu... Buông " Tiêu Chiến thật hết chịu đựng nỗi nữa liền hất tay cậu ra, từ đằng xa đã thấy có chiếc taxi anh liền chạy một mạch, trước khi chạy lên xe vẫn không quên nói với cậu một câu,

"Cậu đừng đi theo tôi... Tôi đã nói sẽ không lấy cậu và không đồng ý hôn nhân này... Lêu" Nhất Bác thấy anh chạy nhưng lúc nãy không để ý nên đuổi theo anh không kịp, nhưng có một chuyện, anh lúc nãy vừa lên xe, còn lêu cậu một cái,

"Phì... Thật là đáng yêu " cậu đứng đấy mà nhìn anh rời đi, còn cậu đứng đó nói anh ta thật là đáng yêu trẻ con và bướng bỉnh, nhưng không sao thời gian còn dài từ từ chơi với anh cũng được, nhưng cậu cứ thắc mắc mãi. Sao Tiêu Chiến lại quên cậu chứ một chút về lúc nhỏ cũng không nhớ, cậu liền thở dài một cái rồi lấy xe mà đi về nhà,

"Thật là muốn ép người ta mà" Tiêu Chiến thấy đã thoát khỏi cậu liền thở phào một tiếng, tay thì chạm vào tim mình, có một cảm giác lúc Nhất Bác nắm tay anh sao lại có chút quen thuộc như thế tim đập rất nhanh, anh nghĩ chắc là mình bị bệnh rồi,

"Ba mẹ sao lại... Đã quyết định ngày đám cưới luôn rồi sao" Tiêu Chiến thật là tức chết mà, sao lại không chờ ý kiến của mình, mà ba mẹ lại tự quyết định như thế,

Từ lúc mà Tiêu Chiến gặp gỡ Nhất Bác từ cái đêm đó đã mấy ngày anh không có cuộc lịch trình nào cả, vì lịch trình của anh lúc trước rất nhiều nhưng sao mấy ngày nay chị trợ lý nói anh không có lịch trình gì cả, nói anh được nghỉ ngơi, anh thấy nghi trong truyện này nên đã hỏi kỉ lại chị trợ lý mới biết là tất cả lịch trình của anh đã được ba anh kêu phía bên đạo diễn và công ty hợp tác chụp ảnh điều bị hủy hết,

Anh nghe chị trợ lý nói xong, anh tức lắm liền đi về nhà ba mẹ anh, vừa bước vào đã thấy ba mẹ anh và Vương Nhất Bác và mẹ cậu, có luôn bà chị mình Tiêu Na, anh liền đi vào, và thấy Tất cả ai nấy đều nhìn anh, nhưng anh không quan tâm, anh chỉ tới đây để hỏi ba mình sao lại làm tất cả lịch trình của anh mà hủy hết, thì chuyện gì vẫn chưa kịp nói, ba anh đã nói thứ ba tuần sau sẽ tổ chức đám cưới, nghe xong anh lập tức ngạc nhiên,

"Ba... Con đã nói không đồng ý rồi mà " lần này Tiêu Chiến đã bực, không màng đến có người lớn mà anh la to,

"Tiêu Chiến sao con lái bướng như thế " mẹ Chiến lần này đã lên tiếng,

"Con không lấy... Nếu ba đã Hủy cuộc sống của con, con tự mà biết kiếm tiền " Tiêu Chiến thật là muốn tức chết mà, nếu ba đã muốn duyệt tận cùng thì anh cũng có cách, nên nói xong anh liền một mạch chạy đi, không thèm nhìn Nhất Bác một cái,

"Tiêu Chiến anh muốn đi đâu " Lần này Nhất Bác thấy anh chạy đi, cậu liền nhanh chóng đứng lên mà dí theo anh,

"Chuyện tôi không cần cậu quản mau buông ra" Tiêu Chiến thấy cậu nắm tay. Mình mà vùng vẫy, hất tay Nhất Bác ra mà chạy tiếp rồi lại chạy lên xe đi, Nhất Bác cũng chạy theo nhưng thật là Tiêu Chiến chạy rất nhanh, cậu không cách nào đuổi kịp,

"Alo Trạch Hy, mấy hôm trước cậu có nói về chuyến đi du lịch, ở Nhật Bản đúng không, mà Chừng nào đi, là ngày mai sao ok tôi sẽ đi " Tiêu Chiến ngồi trên xe thì nhớ đến về chuyến du lịch mà trong nhóm bàn để đi, lúc đầu anh dự là không đi nhưng bây giờ anh nghĩ lại làm sao để trốn cái đám cưới này mới được nên đã gọi Trạch Hy để nói là mình sẽ đi,

"Này Tiêu Chiến, sắp kết hôn rồi, sao lại còn muốn đi du lịch với bọn này " Tiêu Chiến và cả nhóm đều đã tới Nhật Bản đã vài ngày, đột nhiên Trạch Hy Lại hỏi anh,

"hai người cãi nhau sao, hay là muốn trốn đám cưới " thấy Tiêu Chiến không trả lời cậu liền hỏi tiếp,

"Không có, là muốn đi du lịch cùng mọi người thôi, mà thôi đừng hỏi nữa, đang đi du lịch vui, đừng nhắc đến nữa, mau cạn ly nào " cả nhóm đang ở biệt thự của Ngũ Gia Thành ở Nhật Bản mà nướng đồ ăn nhậu nhẹt, nên không muốn nhắc đến nữa,

"Tiêu Chiến anh đã đi mấy ngày, ngày mai là ngày chúng ta kết hôn, anh mau về nhà đi" Buổi tối mọi người ăn uống no say, Tiêu Chiến về phòng mình ngủ, cho đến sáng hôm sau có cuộc điện thoại gọi đến, đó là Nhất Bác gọi cho anh để nhắc nhở anh là ngày mai là ngày lễ cưới của cả hai,

"Tôi không về, cậu muốn thì cưới một mình đi " Tiêu Chiến mặt vẫn còn chưa tỉnh táo mà nói giọng khàn khàn, ngang ngược

"Tiêu Chiến, anh đừng bướng nếu anh không về nhà, thì tôi đành phải dùng biện pháp mạnh rồi " Nhất Bác đầu dây bên kia trong thâm tâm nói 'anh được lắm' muốn cậu dùng biện pháp mạnh đây mà, nếu đối phó với trẻ em bướng bỉnh là phải nặng tay,

"Cậu muốn làm gì " Tiêu Chiến nghe được cậu sẽ dùng biện pháp mạnh để đối phó với anh, anh liền tỉnh táo, con người này vốn rất giống tính ba anh, nếu đã nói là sẽ làm,

"Anh từ bây giờ hãy mau về nhà ngay"  Nhất Bác giọng trầm mà nói,

"Cậu là muốn làm gì " Tiêu Chiến lại hỏi,

"Anh lập tức về ngay" Nhất Bác lại nói,

"Không tôi không về " Tiêu Chiến cố chấp mà không chịu về,

"Anh được lắm, vậy thì hãy xem cái này trước, tôi chưa có làm đâu nếu anh không về, thì anh đừng trách người chồng này nha" Nhất Bác bên kia đã gửi qua cho anh về hợp đồng hủy bỏ phía công ty diễn Viên của Tiêu Chiến và tuyên bố sẽ giải nghệ cho anh,

"Cậu... Cậu dám " Tiêu Chiến cầm laptop bấm vào xem Nhất Bắc gửi gì cho anh, liền thấy mà vừa run vừa tức giận sao cậu ta dám uy hiếp mình,

"Tiêu Chiến có về hay là không " Nhất Bác liền kêu anh về thêm một lần nữa,

"Cậu... Cậu Thật là quá đáng mà " Tiêu Chiến bên này mắt muốn rưn rưn mà muốn tức chết,

"Về tôi về là được chứ gì " Tiêu Chiến thật đấu không lại cậu nên đã đầu hàng chịu thua, buổi sáng đó anh liền sắp xếp đồ đạc, còn đặc vé máy bay gấp để về, còn những người trong nhóm thì còn ở lại,

" chào mọi người tôi về trước" Tiêu Chiến sắp xếp đồ đạc xong liền đi xuống chào mọi người "

"Không phải anh muốn trốn đám cưới sao,sao lại về rồi" Bành Sở Việt Nhìn anh cười đùa lên tiếng,

"Cậu im ngay cho tôi, thôi tôi đi nha" Tiêu Chiến hiện giờ trong lòng anh rất buồn thật không có tâm trạng để chửi người nữa, nên anh lập tức lê vali mà chào mọi người đi ra sân bay về Trung Quốc,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro