Chương 4#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu chủ mời đi bên này " Tiêu Chiến ngồi trên máy rất mệt mỏi, lúc xuống máy bay lười biếng khó chịu mà lê vali đi từ từ, thì được máy người vệ sĩ rước cậu,

"Mấy người, là vệ sĩ của Họ Vương đó sao"
Anh ngồi trên xe mà mở giọng hỏi người vệ sĩ ngồi bên ghế phụ, nhưng anh ta không trả lời gì cả chỉ gật đầu một cái,

"Đây là nhà của Họ Vương mà"
Tiêu Chiến được đưa tới nhà của Họ Vương, chính xác là nhà của Vương Nhất Bác, của tập đoàn Vương thị, và cũng chính là ngày mai anh phải lấy hắn, nhà rất là hoành tráng, là biệt thự hạng sang thiết kế theo kiểu châu Âu,

"Mời cậu ạ" Tiêu Chiến từ lúc bước xuống mà đứng nhìn chần chừ một hồi lâu, rồi người vệ sĩ kêu anh đi vào, nghe xong anh liền thở dài một tiếng chán nản, rồi mới bước đi vào trong,

"Chào cậu tôi là quản gia trong nhà của Họ Vương ạ " vừa bước vào thì có một chú quản gia ra mà chào hỏi anh, còn Tiêu Chiến chỉ gật đầu một cái,

"Cậu đi theo tôi, tôi dẫn cậu lên phòng " Chú quản gia dẫn anh đi lên lầu đã sắp xếp chuẩn bị trước phòng cho anh,

"Chú nè, Nhất Bác có nhà không chú " Tiêu Chiến vừa đi vừa hỏi chú quản gia,

" bảo bối Anh về rồi sao" Tiêu Chiến hỏi xong, chú quản chưa trả lời anh thì đã nghe Nhất Bác lên tiếng, sắc mặt anh liền cau mày không vui,

"Sao thế thấy tôi anh không vui sao" Nhất Bác ngồi đọc báo, uống cafe mà nhìn anh cười một cái nói,

"Nếu không phải tại cậu uy hiếp, tôi chắc chắn sẽ không về " Tiêu Chiến liền liếc cậu một cái không thèm nhìn Nhất Bác, mà trả lời cậu

"Vậy là tại tôi sao, nếu không làm thế sao anh biết nghe lời chứ " Nhất Bác bỏ tờ báo xuống mà nhìn anh cười đểu một cái.

"Cậu... Cậu "

"Yibo... Em về với anh đây" Tiêu Chiến với Nhất Bác đang cãi nhau thì đột nhiên có một cậu thanh niên, khoản trừng mười chín, hai mươi tuổi nhìn cậu ta rất đáng yêu mà từ cửa chạy nhào vào lòng Nhất Bác ngồi lên đùi cậu ôm cổ Nhất Bác mà hôn lên má cậu một cái,

"Lâm Thành, Sao em lại về đây, không phải em ở bên đó đang học sao, Nhất Bác ngạc nhiên mà nhìn cậu ta cười nói,

"Không phải ngày mai anh đám cưới sao, anh dám bỏ em mà về đây lấy người khác, sao anh lại làm vậy chứ " hai người đó ngồi mà ôm ôm nói nói không để ý đến Tiêu Chiến,

"Chú, làm phiền chú dẫn cháu đi nha" Tiêu Chiến đột nhiên lòng nhói lên, khi thấy cậu thanh niên ôm Nhất Bác, anh nhìn hai người mà muốn mù mắt thật mà, nên anh liếc Nhất Bác xong quay qua nhắc chú quản gia dẫn mình lên phòng,

"Chú dẫn anh ta vào phòng cháu nha" Nhất Bác từ nãy đến giờ không để ý đến Tiêu Chiến, Nhất Bác nghe Tiêu Chiến lên tiếng thì mới nhớ ra Tiêu Chiến vẫn ở đây liền kêu chú dẫn Tiêu Chiến dọn vào phòng cậu,

"Không... Tôi muốn phòng riêng, chú dẫn cháu đi đi ạ, tôi sẽ không chung phòng với cậu " Tiêu Chiến nghe xong liền kiêu ngạo phản kháng lại cậu, nhưng không quay lại nhìn cậu một cái, rồi bỏ đi một mạch lên lầu,

"Yibo... Người đó là hôn thê của anh à " hắn ngồi trên đùi cậu mà nhìn chằm chằm khi Tiêu Chiến đi lên lầu rồi quay qua mà hỏi Nhất Bác,

"Uh, em mau đứng lên đi " Nhất Bác bị anh đáp trả lại những câu nói kiêu ngạo liền có chút bực, mà trả lời cọc với cái người tên Lâm Thành,

"Anh sao lại bực tức với em vậy chứ, sao lúc trước nói yêu người ta lắm mà " Hắn nói,

"Em đừng đem truyện trước đây mà nói với tôi, em đã một lần phản bội tôi, tôi còn nhân từ mà để em lại bên tôi" Nhất Bác liền mắt hình viên đạn mà nhìn hắn,

"Trời ạ, em biết trước đây em đã sai nhưng em còn yêu anh lắm đó biết anh sắp kết hôn nhưng em vẫn còn yêu anh lắm" hắn làm nũng nịu tươi cười với Nhất Bác, Nhất Bác liền trừng mắt mà nhìn hắn không nói gì,

"Vâng phòng cậu đây ạ " Chú quản gia dẫn cậu lên lầu một, kế bên phòng của Nhất Bác, căn nhà này thiết kế có ba lầu, thật nhà này nhìn rất có thẩm mỹ nha rất đẹp,

"Vâng cảm ơn chú " Tiêu Chiến cảm ơn chú, rồi bước vào phòng mình, mà nằm trên giường thở mạnh một cái, nhưng Tiêu Chiến vẫn chưa biết phòng kế bên là của Nhất Bác, Tiêu Chiến đã từ Nhật Bản về anh cũng đã thấm mệt, liền lấy quần Áo mình xong rồi đi một mạch vào trong nhà vệ sinh để tắm rửa,

"Thưa cậu, thiếu gia bảo mời cậu xuống dùng cơm ạ " lâu sau Tiêu Chiến đã tắm sạch sẽ xong bước ra anh đang lau khô tóc, thì nghe một chị giúp việc trong nhà kêu anh xuống dùng bữa trưa,

"Chị nói với thiếu gia nhà này, là tôi không muốn ăn là được rồi " Tiêu Chiến thật là có một chút đói nhưng anh không muốn ngồi ăn chung với cậu ta, với cái tên gì đó mắc công cậu nôn mất, nhưng anh cũng có chút mệt mỏi vì bay từ sáng sớm đến giờ thật là mệt lã cả người, còn say rượu hôm qua càng làm anh mệt hơn, thừa cơ hội không làm gì, mà ngủ cho thật đã mới được,

nói xong chị giúp việc cũng dạ thưa một tiếng rồi đi, còn anh thì mệt mỏi leo lên giường mà ngủ, anh nằm chưa được bao lâu thì đã chìm vào giấc ngủ thật là say,

"Sao, anh ấy không xuống ăn " Nhất Bác ngồi ở bàn ăn, thật đúng là có luôn cái tên Lâm Thành đó nữa cả hai đang đợi anh nhưng rất tiếc là chị giúp việc từ lầu đi xuống mà nói là anh không ăn,

"Thôi được rồi chị mau đi làm việc của mình đi" Nhất bác liền lòng bực bội, rồi kêu người lui, và nghĩ. Nếu anh muốn nhịn đối mà chống lại tôi thì anh chết chắc rồi,

Lúc này Nhất Bác không muốn ăn nữa thì kêu tên Lâm đấy ngồi ăn trước cậu lên phòng có việc, Nhất Bác nói giọng chiều chuộng hắn, nói là lên phòng có việc nhưng cậu là muốn xem Tiêu Chiến như thế nào,

"Khóa cửa trái luôn sao,đề phòng tôi vào" hay sao" Nhất Bác đi tới phòng anh kế bên phòng mình thì tay cầm lên đồ nắm để mở cửa nhưng Tiêu Chiến đã khóa cửa bên trong, cậu liền cười đểu một cái, đi vào phòng mình, nếu vào phòng anh cậu thật có rất nhiều cách để vào, cậu đi vào phòng mình xong Nhất Bác liền lấy chìa khóa phòng của Tiêu Chiến mà mở, chìa khóa này cậu đã làm sẵn vì biết thế nào anh cũng như vậy,

"Đã ngủ rồi sao, thật là đáng yêu " Nhất Bác mở cửa đi vào thì đã thấy anh đã ngủ say trên giường, Nhất Bác liền đi tới anh, ngồi cạnh giường mà nhìn anh cười trìu mến,

Nhất Bác ngồi nhìn anh mà quá đáng yêu,  cậu không kìm chế được bản thân mà cuối đầu xuống hôn anh, lúc đầu cậu sợ đánh thức anh dậy, nên đã hôn nhẹ nhưng cậu thấy Tiêu Chiến không có động tĩnh biết anh đã ngủ rất say, Nhất Bác liền hôn sâu bên trong anh, vì Tiêu Chiến ngủ rất say nên lưỡi Nhất Bác tiến vào tấn công khoan miệng anh rất dễ dàng, Nhất Bác hôn anh đến U mê không có cách nào dứt ra được, bên trong khoan miệng của anh và lưỡi và môi anh rất mềm mại rất ấm mà ngọt ngào nữa,

"Ưm " Nhất Bác hôn anh rất lâu, đột nhiên Tiêu Chiến ưm một cái Nhất Bác liền giật mình lấy lại lý trí, mà dứt môi anh ra lúc dứt ra còn động kéo lại sợi nước bọt của cả hai, Nhất Bác nhìn anh với gương mặt thỏa mãn rồi liếm liếm môi mình xong cười một cái, thấy đã hôn anh thỏa mãn thì lập tức nhìn thật lâu rồi bỏ đi ra khỏi phòng anh,

"Này cậu đừng đi... Này " Tiêu Chiến lúc ngủ đã mơ một giấc mơ, anh thấy mình cùng với một bé trai tầm khoản chừng bảy tuổi, ôm nhau khóc lóc, và cậu ta đã bỏ anh mà đi, nhưng Tiêu Chiến lại không thấy rõ mặt cậu bé trai đấy, thì bỗng nói mớ rồi giật mình dậy, lúc anh giật mình người cũng đã ướt đẫm mồ hôi, và vớ lấy điện thoại của mình, mà thấy đã 4h chiều rồi, anh liền ngồi dậy cảm thấy rất khác nước, anh liền rời giường mà tiến lại tủ lạnh và lấy một chai nước, mà nóc gần nửa chai vì anh rất khác với lại có chút đói bụng, anh chợt nhớ trong vali của mình có bánh, anh liền lấy ra mà ăn,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro