BẰNG LÒNG ĐI EM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở nhà Chiến được sáu ngày, đến sáng ngày mùng 10 thì Kiệt tạm biệt gia đình cậu ra bến xe đi về Đồng Nai. Trước khi về, anh không quên nói là nếu không có gì thay đổi, thì anh sẽ dẫn người lớn vào nói chuyện cưới xin.

Sau khi ba mẹ của Kiệt nghe lại mọi chuyện từ anh, thì cũng rất ưng ý Chiến và cũng sắp xếp thời gian vào Châu Đốc hỏi cưới cậu cho anh.

Quen nhau một thời gian, ngày nào Chiến và Kiệt cũng gọi video với nhau. Có hôm, là anh gọi cho cậu, nhưng mà để cho cậu nói chuyện với mẹ của anh. Nhờ vậy, mà cậu đỡ được cái phần ra ngoài quê của anh ra mắt và anh lại có thêm lí do để năn nỉ cậu đồng ý lấy anh.

Một tháng nữa trôi qua, Kiệt vẫn kiên trì đề cập với Chiến chuyện đám cưới, nhưng mà cậu vẫn chưa đồng ý, khiến cho anh sốt ruột như người đang ngồi trên đống lửa.

Hiện tại là tháng 3 dương lịch, chỉ còn năm tháng nữa là Kiệt chính thức trở thành ông chú bốn chục tuổi. Nếu mà Chiến không nhanh chóng đồng ý lấy anh, là về sau sẽ không còn ai chịu hốt anh đâu.

Nhiều người quan niệm rằng, khi Alpha bước vào độ tuổi bốn mươi, thì khả năng sinh lý sẽ giảm đi, nên khi anh sang tuổi bốn mươi rồi sẽ không còn ai nghía nữa.

Người xưa hay nói ở phải trời thương, chắc do ngày thường Kiệt làm việc tốt, giúp đỡ người có hoàn cảnh khó khăn nhiều quá. Nên ông trời đã rủ lòng thương cho anh và để Chiến đi Đồng Nai chơi một chuyến năm ngày bốn đêm.

Biết được khách sạn của Chiến đang ở, 1 giờ chiều ngày hôm đó Kiệt liền lấy con chiến mã Ducati 899 của mình đến chỗ đón cậu đi tham quan một vòng thành phố Biên Hòa.

Lúc nhìn thấy Kiệt ngồi trên moto bấm điện thoại chờ Chiến, đám bạn của cậu đồng loạt ồ lên:

- Quao...đúng chuẩn bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền nghe. Chân dài đi với đại gia đúng nghĩa đen luôn bây.

Một đứa bạn khác trong nhóm của Chiến thấy mặt cậu đơ như bị xịt keo thì mới lên tiếng chọc:

- Đại gia nuôi yến với chủ quán trà sữa cũng là một đôi trời sinh đó nghe. Ông trời se duyên hay thiệt.

Nghe đám bạn mình chọc ghẹo, Chiến vội đi nhanh đến gần Kiệt:

- Sao anh biết em ở đây mà tới đón em đi chơi vậy. em chưa nhắn địa chỉ mà.

Kiệt giơ màn hình điện thoại đến trước mặt Chiến:

- Thì em check-in khách sạn rồi đang trên Instagram nè. Với lại hồi tối em có nói với anh là em đặt phòng ở khách sạn Bình Dương, nên anh mới biết mò tới. Chứ anh có phải là thần thánh gì đâu.

Chiến gật đầu như gà mổ thóc:

- À, nhớ rồi. Tại uống thuốc chống ói nên hồn chưa về đủ.

Kiệt cười cười, rồi liếc mắt nhìn nhóm bạn của Chiến sau đó hỏi nhỏ:

- Nhưng mà, em đi chơi với anh rồi, nhóm bạn của em tính sao?

Chiến chưa kịp trả lời, thì nhóm bạn của cậu đồng loạt phán một câu:

- Tụi này tự lo. Hai người cứ hẹn hò thoải mái, miễn là có cơm chó cho tụi này ăn tràn họng ngập mặt là được rồi.

Nhóm bạn của Chiến đích thị là một đám ế chổng ế chơ với cái phương châm 'sống độc thân để ăn cơm chó của OTP'.

Cho tới hiện tại OTP của tụi nó mà mấy cặp đôi của công ty GMM bên Thái Lan và một cặp đôi mới được tụi nó bổ sung từ đứa bạn thân mới vừa đội nón bảo hiểm leo lên xe người yêu đi chơi.

Tuy là hẹn hò buổi trưa, nhưng nhờ Chiến đi chơi vào tháng 3 âm lịch, nên trời cũng không nắng lắm. Có điều, Kiệt phóng xe với tốc độ gần 100km/h, mà đường lại đông xe, khiến cho cậu chỉ biết nhắm mắt lại và ôm anh chặt cứng. Vô tình, làm cho ai kia cười ngoác miệng tới tận mang tai.

Kiệt định khoe con Chiến mã anh mới tậu hồi đầu năm. Ai dè, anh lại lời được cái ôm của em người yêu.

Chuyến đi buôn này Kiệt thu lãi to rồi.

Nơi đầu tiên Kiệt đưa Chiến đến tham quan trong buổi hẹn hò đầu tiên, là trại cừu Đồng Lách.

Kiệt biết rõ Chiến thích những con thú dễ thương, nên chỗ này là lí tưởng nhất. Sẵn tiện anh chiều lòng đám bạn của cậu phát cho tụi nó tí cơm chó ăn cho no bụng.

Bị hoa mắt bởi bầy cừu trắng muốt như những đám mây, Chiến thích thú chạy tới chạy lui vuốt ve từng con, rồi lấy điện thoại chụp hình với tụi nó, khiến cho Kiệt đứng bên ngoài cũng phải lấy điện thoại chụp hình lại.

Ngắm cừu chán chê, Kiệt lại chở Chiến đi tham quan miếu Trấn Biên, rồi lại đi khu du lịch Bửu Long...

Đi đến những đâu chơi, thì Chiến cũng đều lấy điện thoại chụp lại và nói rằng khi về khách sạn sẽ dùng ké wifi để đăng lên facebook trêu tức tụi bạn. Nhưng mà cậu nào biết tụi nó thích nhất là cơm chó của các cặp đôi đang yêu nhau.

Đặc biệt là cơm chó từ Alpha nam và omega nam thì đám bạn của Chiến càng thích.

Sang ngày hôm sau, Kiệt lại tập kích Chiến ở khách sạn và lần này anh chở cậu đến nhà nội của anh ở huyện Long Thành để tham quan vườn tre của ông nội anh.

Cũng giống như gia đình bên nội của Chiến, là gia đình bên nội của Kiệt cũng ưng bụng cậu ngay từ lần đầu tiên gặp mặt. Thậm chí, ông bà cụ còn tuyên bố. Chỉ cần cậu chịu lấy anh, thì ông bà sẽ tán thành việc anh đi ở rể.

Nhà có ba thằng cháu trai, hai thằng cưới vợ về làm dâu được rồi. Thanh niên bốn chục tuổi ở rể hay cưới dâu không ai quan trọng.

Chiến theo bà nội của Kiệt đi vào bếp phụ nấu ăn, thì lại càng làm cho bà cụ vui hơn nữa.

Vì Kiệt nổi tiếng là gầy như tấm ván ép, nên là cưới một người giỏi nấu ăn như Chiến, thì bà cụ tin chắc anh sẽ mập lên theo đúng nghĩa đen.

Trên facebook có một câu nói khi bạn ế quá lâu và khi bạn đưa người yêu về ra mắt, thì bạn sẽ trở thành người vô hình.

Ban đầu Kiệt không hiểu, nhưng mà bây giờ anh thấm rồi.

Nguyên một nhà ngồi trong mâm cơm, nhưng mà ông bà nội của Kiệt chỉ quan tâm hỏi han Chiến. Còn anh thì cứ mở miệng ra, là bà cụ lại rầy:

- Im lặng. Người ế không được quyền lên tiếng.

Bị cho ra rìa, Kiệt chỉ biết cắm cúi ăn cho xong chén cơm, rồi nắm tay Chiến đi ra thăm vườn tre của ông bà nội anh.

Nhìn từng bụi tre lớn rậm rạp, măng nhú lên khỏi đất đếm không xuể. Chiến buộc miệng khen ngợi:

- Wow...tre của ông bà sáu trồng cao ghê á. Măng mọc lên quá trời luôn kìa.

Thấy Chiến mãi ngắm tre, Kiệt gãi gãi đầu rồi lén nắm lấy tay cậu.

Lần đầu được nắm tay người yêu, Kiệt cảm nhận giác như tim mình sắp phóng ra ngoài nhảy đầm, sau đó mọc thêm một cái miệng và nói Chiến là 'anh yêu em'.

Nếu mà Chuyện đó xảy ra thật, Kiệt thật sự không biết mình nên đào cái lỗ nào để trốn đây.

Nhục quá mà.

Gió đồng thổi hiu hiu, Kiệt vẫn nắm chặt tay Chiến, cùng cậu ngắm mây bay. Trong lúc cậu lơ đãng, anh rình rình tìm cơ hội hôn má cậu một cái, nhưng môi anh vừa mới để lại gần thì cậu đã cúi xuống cầm một con bửa củi lên chơi, khiến cho anh mất đà xém cắm mặt xuống đất.

Ông bà ngày xưa hay nói cám treo heo nhịn đói, người yêu ngồi sát một bên không mần ăn được, thì cũng phải hôn hít được một, hai cái mới gọi là an ủi.

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, Kiệt quyết định mở lời với Chiến:

- Chiến ơi! Tụi mình quen nhau cũng được một năm ời, hay là em cho anh hôn em một cái được hông.

Chiến trả lời ngay không suy nghĩ:

- Hông.

Kiệt ngạc nhiên hỏi lại:

- Sao hông được? Tụi mình thương nhau cũng được một năm rồi, nhưng mà mới nắm tay à. Bữa nay anh gan lắm mới xin em cho anh hun em một cái á.

Chiến vẫn cương quyết từ chối:

- Em đã nói là hông được rồi mà.

Kiệt vẫn cương quyết năn nỉ:

- Anh hun có một cái à sao hông được?

Chiến bũi môi, rồi xổ một tràng dài:

- Má em nói Omega như bánh phồng, còn Alpha mấy anh thì là như lửa nó vây vòng vòng. Em cho anh hun em thì được, nhưng mà lỡ như anh làm bụng em phồng lên rồi ai cưới em nữa.

Kiệt hí hửng giơ tay xung phong:

- Thì anh cưới. Một lần một thu lại vốn lẫn lãi, có thằng nào té giếng mới hông chịu cưới.

Kiệt vừa nói xong thì bị Chiến ngắt một cái đau điếng vào eo, rồi cậu đứng lên bỏ đi về một mạch. Mặc kệ anh ngồi bên bụi tre xoa xoa cái eo vừa bị nhéo.

Nhìn theo bóng dáng của Chiến đã đi khuất khỏi mấy bụi tre đầu ngõ, Kiệt lại vò vò cái eo vừa nghĩ ngợi xa xôi.

Đằng nào thì cuối năm nay Kiệt cũng dân ba má anh vào Châu Đốc hỏi cưới Chiến mà, tại sao cậu lại không chịu cho anh hôn chớ. Với lại điều làm anh cảm thấy hụt hẫng là anh ngỏ lời mấy lần rồi mà cậu cũng không chịu gật đầu đồng ý lấy anh.

Sinh nhật năm nay Kiệt đã bốn chục tuổi rồi, ba má của anh cũng lớn tuổi rồi. Ai cũng sợ anh ế già. Nếu như Chiến mà không đồng ý lấy anh, thì chẳng có ai trong cái nước Việt Nam này rớt giá tới mức độ phải lấy một thằng khó tính như anh đâu.

Nghĩ tới thôi cũng đủ làm cho Kiệt cảm thấy con đường cưới vợ của mình nó xa xôi như cái đoạn đường từ Việt Nam sang Mĩ vậy.

Chưa bao giờ mà Kiệt thấy cưới vợ nó khó khăn như bây giờ.

Ngày sinh nhật của Kiệt ngày một đến gần, nhưng mà Chiến vẫn không có dấu hiệu gì gọi là đồng ý, khiến cho anh vô cùng sốt ruột.

Sau nhiều ngày thuyết phục, kèm năn nỉ lẫn van xin. Kiệt cũng nhận được cái gật đầu của Chiến và trước ngày trước sinh nhật của anh hai ngày. Anh đã đưa người lớn vào Châu Đốc bàn chuyện cưới xin.

Ngày cưới của hai người được tổ chức vào ngày 5 tháng 9 âm lịch và gia đình của Kiệt đồng ý cho anh ở lại Châu Đốc làm rể.

Trước khi về, dì Hoa đã nắm tay Chiến và rơm rớm nước mắt:

- Má mừng quá con ơi. Con chịu lấy nó má mừng quá, chứ nó bốn, năm chục tuổi rồi mà vẫn chưa có ai hết. Má sợ nó ế tới già luôn đó con.

Vào ngày cưới, Chiến tạm đóng cửa quán và nơi đãi tiệc là một nhà hàng lâu đời ở Châu Đốc.

Đám bạn của Kiệt cũng chơi lớn mua vé xe vào tận trong Châu Đốc để đi đám cưới của anh. Thậm chí, có đứa còn vác con chiến mã của anh vào cho anh, để anh cho anh chở vợ yêu đi chơi mỗi tối.

Tiệc cưới kéo dài ba tiếng đồng hồ cuối cùng cũng kết thúc, Kiệt và Chiến đợi người lớn về hết rồi, mới thuê một phòng của một khách sạn gần đó để làm chuyện đại sự.

Vừa bước vào phòng, Kiệt liền ngửi được mùi sữa tươi thoang thoảng. Anh quay sang thì thấy Chiến đang loay hoay lục tìm thuốc ức chế, nhưng đến khi anh nhìn kĩ lại thì anh mới biết cậu đang tìm 'áo mưa'.

Mặt Kiệt chảy dài ra, nhưng mà anh vẫn rất khôn lỏi. Anh nhân lúc Chiến vào phòng tắm, thì ở ngoài này anh lấy một cây kim đâm thủng, rồi giả vờ như không biết gì.

Chiến cứ tưởng Kiệt có đeo 'áo mưa' rồi thì sau khi quan hệ xong cậu sẽ không có em bé và sẽ bay nhảy được một, hai năm nữa.

Nhưng mà người tính không bằng trời tính, ba tháng sau đó Chiến cảm thấy trong người mệt mỏi. Nên đã đi khám thử, kết quả là cậu đã cấn bầu được hai tháng rưỡi.

Chiến chấp nhận số phận vác bụng bầu đi ra quán nước mỗi ngày và bắt Kiệt làm phục vụ bàn cho quán của cậu để trả thù chyện anh làm cho cậu có em bé.

Lấy nhau được ba năm, Chiến dã sinh cho Kiệt sáu thằng nhóc kháu khỉnh và hai người có ý định kiếm một đứa con gái.

Đặc biệt, quán trà sữa của Chiến cũng mở rộng thêm nhiều chuỗi nữa và Kiệt chính là người nghĩ ra món yến chưng sữa tươi để làm cho quán của cậu mỗi ngày một đông khách hơn.

Tất nhiên, là công việc nuôi yến của Kiệt vẫn tiếp tục ở trong Châu Đốc.

Nhân lúc quán vắng khách, Kiệt và Chiến lại lấy máy ra làm vài ván PUBG. Trong lúc chơi, thì cậu thuận miệng nói một câu:

- Nhờ cái trò PUBG này mà anh mới quen được em.

Kiệt vừa điều khiển nhân vật vừa gật đầu tán thành câu nói của Chiến:

- Mà cũng nhờ quen em, anh mới không làm ông chú ế vợ ở tuổi bốn mươi.

Bên ngoài trời mưa rả rích, bên trong một quán trà sữa nhỏ vang lên tiếng cười hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ.

Hạnh phúc là gì?

Hạnh phúc chỉ đơn giản là hai người thật sự yêu thương nhau và thật long với nhau. 

Chỉ như vậy đã là hạnh phúc rồi.

---------------------------------

5/10/1991 - 5/10/2022

Chúc Tiêu Chiến tuổi 31 luôn mạnh khỏe, mãi bình an và hạnh phúc bên 'cún con' Vương Nhất Bác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro