Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến về nhà nghỉ ngơi hai ngày, trong thời gian ấy tranh thủ đọc qua kịch bản của bộ phim kia. Bộ phim nói về hai người con trai là tình địch tranh nhau một cô gái, một lần vô tình say rượu lại cùng nhau lên giường, sau đó lại trúng thưởng. Kết quả hai vị oan gia dây dưa những khoảnh khắc dở khóc dở cười, cuối cùng lại yêu nhau. Tiêu Chiến đọc xong liền suy nghĩ gần đây anh thật sự may mắn, bộ phim này lại trùng hợp nói về dựng phu, vì vậy anh có thể dùng bụng giả giấu bụng bầu thật của mình, vì thế liền đồng ý tham gia bộ phim.

Tuy nhiên sức khỏe của Tiêu Chiến lại không tốt lắm, gần đây mỗi ngày đều cảmthấy kiệt sức không muốn làm gì, ăn uống cũng không có khẩu vị, ngày càng gầyhơn. Quản lý nhắc anh đi khám xem có vấn đề gì không, Tiêu Chiến lại ngại bảnthân bị lộ chuyện mang thai ra ngoài nên nhất quyết không đi, chỉ có thể ngâyngây ngốc ngốc mà chịu đựng. May mắn đứa nhỏ ngoan ngoãn hiểu chuyện, ở trong bụnganh không nháo chậm rãi lớn lên.

Phim của Sầm Kiến Quốc đã ký xong, cuối tháng bắt đầu khởi quay, còn kịch bảnquảng cáo trang sức sang tháng đã bắt đầu chụp ảnh, còn video quảng cáo sẽ quayở nước ngoài vào cuối tháng sau, lịch làm việc của anh không quá dày, nhưngcũng không qúa thảnh thơi như thời gian trước. Hôm nay là buổi đọc kịch bản củađoàn làm phim, vì vậy Tiêu Chiến ra khỏi nhà từ sáng sớm, trợ lý của anh là HiểuLam qua đón anh, Tiêu Chiến mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng, quần jean ôm lấyđôi chân dài và giày thể thao, nhìn anh không hề giống người đã ba mươi ba tuổi,chỉ như một thanh niên vừa ra trường vẫn còn trẻ trung và tươi sáng. Tuy nhiênsắc mặt Tiêu Chiến không tốt lắm, Hiểu Lam nhìn anh ngồi vào xe, qua gương chiếuhậu hỏi anh:"Sắc mặt anh tệ quá, dù trang điểm vẫn thấy tái tái." Nóirồi cậu ta bắt đầu lái xe rời đi.

Tiêu Chiến lấy gương soi nhan sắc của mình, hơi tái lại mệt mỏi, thầm thở dài do ai chứ. Song nhi khi mang thai sẽ chịu ốm nghén mệt mỏi lâu hơn phụ nữ, đứa trẻ này đã hơn ba tháng vẫn hành anh mệt muốn đứt hơi. Anh đành nói vài câu chống chế, gần đây mất thời gian đọc kịch bản nên ngủ hơi ít.

Hiểu Lam đã theo anh từ khi anh mới vào nghề, tuổi hai người cũng không chênh nhau quá nhiều nên anh luôn coi cậu như em trai. Nghe anh nói vậy cũng thở dài:"Anh mang thai mệt mỏi như vậy, nhưng vị chủ tịch kia không biết cũng không chịu trách nhiệm, em cảm thấy thiệt thòi cho anh quá."

"Đừng nói linh tinh." Tiêu Chiến liếc người ở trong gương:"Đứa bé này là con tôi, cùng người đó không quan hệ."

"Em mà là anh thì em đã chạy ngay lên tầng cao nhất đó, đập bàn hét vào mặt người đó tôi mang thai con của anh, chịu trách nhiệm đi. Chứ nhất định không cam chịu như anh, vừa chịu khổ vừa chịu thiết như vậy."

Tiêu Chiến nhắm mắt dưỡng thần, lười đáp lời người nọ. Hiểu Lam nhìn khuôn mặt mệt mỏi của anh cũng không nói gì nữa mà tập trung lái xe.

Khi hai người đến nơi trong phòng vẫn còn thiếu mấy người, Tiêu Chiến vào trong cúi đầu chào mọi người rồi ngồi xuống vị trí có bảng tên của mình. Bên cạnh là người đóng vai nam chính sẽ cặp với anh trong phim, sau đó tới vị trí của người đóng vai cô gái mà hai nhân vật chính theo đuổi trong phim. Tiêu Chiến nhìn cô gái ấy trong đầu nhớ mang máng cô ta cũng là người cùng công ty anh, dù trẻ nhưng cũng bắt đầu có nguồn tài nguyên rất tốt, nghe nói sau phim này sẽ nhận được vai chính trong phim truyền hình.

Mọi người dần tới đông đủ, đạo diễn Sầm Kiến Quốc ra hiệu cho bên tổ chức, sau đó bắt đầu giới thiệu về bộ phim, sau đó giới thiệu các diễn viên làm quen với nhau.

"Đầu tiên, hai nam chính của chúng ta trong phim là Lục Vinh và Tiêu Chiến, hai người giới thiệu về bản thân đi." Sau đó ông nhìn Tiêu Chiến cười:"Nào, cậu trước đi."

"Xin chào, tôi là Tiêu Chiến. Rất mong thời gian sắp tới mọi người giúp đỡ." Tiêu Chiến cười, cũng theo lẽ thường giới thiệu về mình. Mọi người vỗ tay, sau đó hỏi thăm vài câu, một số người là người đã từng hợp tác ở các bộ phim khác, một số là người lần đầu hợp tác. Nhìn thái độ Tiêu Chiến rất tốt, lại có khuôn mặt cuốn hút người nhìn, dễ gây thiện cảm nên cũng rất nhanh được mọi người hưởng ứng.

Mọi thứ đều theo đúng tổ chức, mọi người giới thiệu qua về bản thân, Lục Vinh tuy không xuất phát từ công ty lớn, nhưng năng lực lại rất tốt, rất hợp với các phim thần tượng, trong tay cũng có vài bộ phim nổi tiếng, nhưng đây là lần đầu tiên dấn thân vào phim điện ảnh nên cũng còn khá mới mẻ. Tiêu Chiến cảm thấy người nọ rất dễ gần, không hề có sự cao ngạo của người được mệnh danh là tiểu thịt tươi nổi tiếng gần đây. Lại cảm thấy mạc danh kỳ diệu khi bản thân không qúa nổi tiếng lại có thể đóng vai chính trong bộ phim của đạo diễn nổi tiếng, và đóng cặp với diễn viên nam phái thực lực như vậy. Anh nghĩ nếu không phải do anh ngay thẳng thì sẽ nghĩ bản thân vì quy tắc ngầm mà có được cơ hội tốt như vậy.

"Phần này, liệu có cảnh nóng thật không?" Lục Vinh thắc mắc về phần kịch bản có cảnh hai người lên giường với nhau khi say rượu.

"Có, chỉ vài giây trên phim thôi, nhưng chúng ta vẫn sẽ quay một chút." Sầm Kiến Quốc cười tủm tỉm:"Hai nam chính đẹp như vậy, phải có một chút nóng bỏng để càng hấp dẫn người xem hơn chứ."

Tiêu Chiến hơi căng thẳng đọc phần kịch bản, trước giờ không phải anh chưa từng đóng cảnh nóng, nhưng hiện tại cái bụng nhỏ của anh hơi bất tiện. Anh đọc tiếp phần kịch bản, trao đổi qua vài cảnh với Lục Vinh, người kia rất hợp tác thảo luận với anh.

Rất nhanh tới khi kết thúc buổi đọc kịch bản của đoàn làm phim, lịch quay bắt đầu vào cuối tháng, tính ra chỉ còn một tuần nữa. Tiêu Chiến ra ngoài thì chạm mặt người anh theo đuổi trong phim – Lộ Khiết, anh theo thói quen cười với người nọ, lại thấy người nọ đáp lại mình là một nụ cười khinh khỉnh. Tiêu Chiến cảm thấy lạ, bản thân mình chưa hề chạm mặt cô gái này trước đây, chắc cũng không gây thù chuốc oán với cô ta sao thái độ người nọ lại tệ như vậy.

"Vài tháng trước vừa lên giường chủ tịch, sau đó liền nhận được vai chính trong phim, lại có hợp đồng quảng cáo tốt trong tay, qủa không tệ." Lộ Khiết khoanh tay đứng cách anh không xa, khuôn mặt lộ vẻ khinh thường nói, liếc qua Tiêu Chiến đang đứng ở cửa.

Tiêu Chiến nghe lời nói từ miệng người nọ, lại cảm thấy trời đất trong chân sụp đổ. Vậy là bí mật đáng khinh kia có người biết, anh cảm thấy mệt mỏi với cùng cực, lại không thể mở miệng để tự bảo vệ bản thân. Dù sao người ta nói cũng không sai, người trèo lên giường chủ tịch là anh, sau đó lại có một đống chuyện tốt chuyển tới bản thân.

Khi Hiểu Lam lái xe tới trước cửa thì thấy sắc mặt Tiêu Chiến không tốt, nghĩ anh mấy hôm nay làm việc mệt mỏi lại đứng chờ mình dưới nắng, dừng xe liền xuống mở cửa cho anh. Tiêu Chiến không nói gì, lên xe sắc mặt vẫn thâm trầm như cũ. Anh luôn tránh va cTiêum với người khác, trong giới giải trí nhiều năm, bản thân cũng hiểu những việc gây xích mích hay đụng độ người khác đều thiệt cho mình. Nhưng hôm nay lại có người đứng trước mặt chửi bới chỉ trích anh, anh lại không thể đáp lời, có điều anh không phải là thánh mẫu, không thể im lặng mà bỏ qua tất cả được. Tiêu Chiến cắn môi, nhất định anh sẽ có cơ hội khiến cô ta hối hận vì hôm nay đã chỉ trích anh.

"Anh muốn về nhà hay tới công ty?" Hiểu Lam liên tục nhìn sắc mặt của Tiêu Chiến trong xe, từ trắng bệch biến thành đỏ bừng, lại dần dần về màu sắc hơi tái như cũ.

"Đi ăn chút gì thanh đạm đi, tôi hơi đói." Tiêu Chiến xoa bụng mình, cảm nhận phần bụng tròn lên một chút của mình, lại nghĩ mình không thể bạc đãi đứa nhỏ ngoan ngoãn này được, quyết định ăn chút gì đó.

"Được, ở gần đây có nhà hàng bán cháo trứng bác thảo rất ngon, em đưa anh tới đó ăn."

Tiêu Chiến gật đầu, lại nghĩ một chút liền hỏi Hiểu Lam:"Cậu có biết gì về Lộ Khiết không?"

"Lộ Khiết à?" Hiểu Lam đánh tay lái, nhìn sắc mặt Tiêu Chiến qua gương chiếu hậu "Cô ta mới vào nghề ba năm nay, nhưng đánh giá không tệ. Do bản thân có xuất thân tốt nên tính cách không tốt lắm, và em nghe mọi người bát quais nói, cô ta đặc biệt si mê chủ tịch Vương, mỗi lần công ty có tiệc là sẽ tìm mọi cách tiếp cận chủ tịch."
Tiêu Chiến nghe vậy cũng đoán có lẽ lần trước cô ta tới tìm chủ tịch Vương sau bữa tiệc lại thấy anh và người nọ nên trong lòng thù oán với chính mình. Khẽ thở dài, thật sự là ngày càng rắc rối.

"Nhưng sao tự nhiên anh hỏi về cô ta?" Hiểu Lam tò mò

"Vừa rồi khi đứng cùng nhau chờ xe, cô ta nói tôi không biết xấu hổ lên giường với chủ tịch. Haiz, chuyện không hay lại để người khác biết." Tiêu Chiến gác tay lên kính xe, bóp bóp trán mệt mỏi.

"Sao cô ta có thể biết được?" Hiểu Lam vội vàng giật phanh quay lại nhìn anh:"Liệu cô ta có bán tin tức này cho báo chí không anh?"

"Cậu lái xe cẩn thận cho tôi." Tiêu Chiến vội vàng bảo vệ bụng mình, nhíu mày vì bị bất ngờ.

"Em xin lỗi." Hiểu Lam ỉu xìu nhìn anh qua gương, lại không dám hỏi thêm.

"Tôi nghĩ cô ta không dám nói đâu. Vì cô ta thích chủ tịch Vương, thì sẽ không muốn chủ tịch xảy ra tiếng xấu. Hơn nữa, nói ra như vậy cơ hội cô ta ở lại công ty bằng không."

Hiểu Lam gật gù , chỉ cần không gây hại cho Tiêu Chiến thì cậu cũng không quan tâm lắm. Tiêu Chiến dù không bao giờ chủ động gây sự với ai, thì anh cũng không phải dạng người dễ bắt nạt, để im cho người ta đè đầu cưỡi cổ mình. Trụ được trong giới bao nhiêu năm thì anh cũng tự hiểu bản thân phải biết nhu biết cương.

___Còn___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro