Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Oi, này cậu là người hẹn chúng tôi ra đây đua motor, sao giờ lại như vậy rồi.- Doãn Chính, đứng bên oán trách.

Aaaaaa. Em cũng không biết nữa Doãn ca ơi ヽ(T-T )ノ

Đã được 1 tuần rồi kể từ ngày đó. Ngày nào, cậu cũng mơ thấy Tiêu Chiến cả, thậm chí cậu còn lén mua búp bê, fanbook, vân vân và mây mây. Hiện tại có thể sánh ngang với các fan lâu năm luôn á. Đã thế hôm qua cậu còn mộng... Aizz. Đừng nghĩ. Đừng nghĩ.

- Doãn ca, anh nghĩ nếu ngày ngày đêm đêm đều nghĩ đến một người nào đó đến trong mơ cũng gặp. Vậy là sao đây?

Doãn Chính đứng bên, thầm phỉ nhổ: Tui không tin hắn từng đóng nam chính ngôn tình ╮(╯_╰)╭

- Mắc bệnh rồi

- Bệnh gì cơ?!?- Nhất Bác mở to mắt. Mình bị bệnh rồi ư.

Doãn Chính mặt không cảm xúc nhìn cậu nhưng trong lòng thầm gào thét: Đây là ai, tui không quen tên này, trả Nhất Bác lại cho tui. (╯°□°)╯︵ ┻━┻

- Bệnh tương tư a.

Vâng thanh niên Nhất Bác của chúng ta là học sinh cấp 3 lần đầu yêu. Mong Doãn ca thông cảm 〜( ̄▽ ̄〜)
_________Dịch chuyển tức thời___________

Còn Tiêu Chiến á hả. Anh ấy vẫn rất tươi vui và hồn nhiên nha. Một chút cũng không hề biết rằng mình đã vô tình gieo một hạt giống tình yêu nho nhỏ vô lòng của ai đó a.

Hắt xìiiii.

Có điều hình như gần đây ,anh hắt hơi nhiều quá mức rồi ┐('∇`)┌. Mai phải xin nghỉ để đi khám thử mới được.

- Này Trạch Hy à, nghỉ chút đi, cậu tập nhảy liên tục suốt 3 tiếng đồng hồ rồi đấy. - Người anh cả Bành Sở Việt lên tiếng nhắc nhở.

Trạch Hy dừng động tác lại, vẻ mặt ai oán, nói:

-Còn chưa đủ, em muốn nhảy giỏi như Nhất Bác cơ.

- Nhất Bác, cái cậu dẫn chương trình mà siêu kiệm lời ấy hả.- Tiêu Chiến lên tiếng. Quả thật cậu ta nhảy đúng là...đẹp thiệt.

- Ừm, cậu ấy nhảy giỏi quá chừng.- Trạch Hy bước lại chỗ mọi người, ngồi xuống nghỉ ngơi.

- Phải đó, anh ấy không những nhảy giỏi mà nhìn còn ngầu nữa.- Hạ Chi Quang thành thành thành thật thật mà khen ngợi, thành công làm tâm trạng Trạch Hy xuống dốc không phanh.

Nhảy giỏi đã thế lại còn ngầu nữa. Bất quá cũng có chút đáng yêu.

Hôm đó, khi anh xin lại cái balo mặt của Nhất Bác cứ ngơ ra mãi, đến lúc đưa cho anh vẫn cứ nghệch mặt ra. Trông rất ngốc.

Nhớ đến, ngày hôm đó, Tiêu Chiến bỗng bật cười. Nhìn ngầu như vậy nhưng thật ra cũng chỉ là một bạn nhỏ đáng yêu a.

Các thành viên xung quanh: Tiêu Chiến bị cảm nặng quá dẫn đến chạm dây thần kinh nào rồi à. (─.─||.
____________________________________________

Phải nói quả nhiên, Trái Đất thật là tròn a. Mới hôm qua, vừa nhắc đến bạn nhỏ đó xong, hôm nay liền gặp nha.

Như đã nói, hôm nay Tiêu Chiến xin nghỉ để đi khám thử. Ai ngờ đến nơi bác sĩ nói mọi thứ đều bình thường. Một chút xíu dấu hiệu của mầm bệnh cũng hông có a. ┐('∀`)┌

Không biết cậu bạn nhỏ đến bệnh viện làm gì nhỉ? Mà cậu bạn nhỏ tên gì quên mất rồi. Trong lúc, Tiêu Chiến còn đang lục lại trí nhớ xem cậu bạn nhỏ tên gì, thì cậu bạn nhỏ lại đi mất rồi.

Lúc Tiêu Chiến nhận ra thì chỉ thấy bóng lưng cậu khuất đằng sau cánh cổng bệnh viện.

Anh bèn mon men đến chỗ chị y tá vừa rồi để moi thông tin ╮(╯_╰)╭.

- Chị y tá ơi, cho em hỏi cậu bạn nhỏ vừa rồi đến khám gì vậy ạ.

Chị y tá đáng thương của chúng ta tim đang đập thình thịch. Quá đẹp trai rồi. Hôm nay đi làm thay ca cho đồng nghiệp tưởng chừng là một ngày xui xẻo nhưng không ngờ lại được gặp tới 2 anh đẹp trai ( ̄ω ̄).

Bình tõm nào tôi ơi.

- Cậu vừa rồi, từng có tiền sử viêm cơ tim nên đến đây để khám định kì xem có biến chứng gì không ấy mà?

Viêm...viêm cơ tim?!?

Không ngờ nha. Cậu bạn nhỏ vậy cũng thật đáng thương.

Không hiểu sao, tâm trạng của Tiêu Chiến cũng ủ rũ theo.

- Mà anh là ai vậy, tại sao lại hỏi vấn đề này?

Tiêu Chiến không để ý người y tá nói gì nữa, đu một mạch ra ngoài.

Y tá: ????.

Y tá bỗng lấy điện thoại ra, đăng dòng trạng thái mới nhất lên weibo:
"Hôm nay, thiệt là may mắn gặp được tới 2 anh đẹp trai ╰(*'︶'*)╯♡ Một anh thì cool boy, một anh thì yêu nghiệt. Một đôi trời sinh nha. Tiếc là tui lại quen chụp ảnh mất rồi ( '△`)"

Ngay sau đó, hội chị em lập tức dậy sóng.

1 : Cái gì?!? Tại sao cô không chụp ảnh hả?!? 凸(`0')凸

2: Cô thật là có số hưởng, tui cũng muốn ngắm trai đẹp a (*꒦ິ꒳꒦ີ)

3: Tui đẩy thuyền này nha (*˘︶˘*).。.:*♡

4: Tại sao, mặc dù biết rằng trai đẹp đã hiếm nhưng tui lại không kìm lòng được mà đẩy thuyền a. (๑♡⌓♡๑)
_____________________________________________

Hội chị em ồn ào suốt mấy ngày mới thấy hạ nhiệt một chút thì đã có chuyện khác xảy ra với 2 nhân vật chính của chúng ta.

- Được được, vậy chúng ta chốt đi, chọn 2 người này làm nhân vật chính.

Một người thì lòng bối rối không yên, một người thì lại ngu ngơ ngờ nghệch vẫn không trái tim mình bắt đầu thay đổi. Họ không biết rằng cuộc gặp gỡ trong tương lai sẽ dẫn họ đến một con đường mà chưa từng ngờ tới.
_____________________________________________

Ư ư ư, tui cứ cảm thấy nó cứ OOC thế nào ấy. Có sai sót cứ góp ý tích cực vào nhé (*'ω`*)

Đừng âm thầm lọt hố, hãy vote đi nào. (ノ' з ')ノ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro