Chương 4#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêủ Chiến cả buổi tối không hề ngủ được, đến gần sáng anh mới có thể ngủ được vài tiếng, dù là ngủ trễ nhưng anh vẫn là dậy đúng giờ để đến công ty,

Bữa sáng Tiêu Chiến vẫn không nấu, nhanh chóng ra khỏi nhà sớm, nhưng lúc vừa bước ra đến cửa phòng, thì phát hiện Nhất Bác từ trên lầu đi xuống, chỉ mặc mỗi chiếc quần thung trên thì không mặc Áo, Tiêu Chiến lập tức nhanh chóng cầm lấy Áo khoác mặc vào và phản ứng đi rất nhanh,

"Đi nhanh thật " Nhất Bác nhìn dáng vẻ lúng túng của anh khiến cậu thích thú,

"Chiến Chiến, sắc mặt cậu hôm nay bị làm sao thế, tối hôm qua không ngủ à " Ngay lúc này ở trong phòng làm việc chủ tịch, anh ngồi trước bàn làm việc mệt mỏi đến buồn ngủ và đang rất đau đầu với những công việc, sau đó từ phía cửa Hàn Quân đi vào nhìn dáng vẻ sắc mặt của anh rất tệ,

"Hắn về rồi, đang ở nhà tôi " Tiêu Chiến úp mặt xuống bàn, mệt mỏi nói cho y nghe,

"Gì, hắn về rồi, cậu hiện tại ổn chứ " Hàn Quân bất ngờ khi nghe anh nói hắn đã trở về, thật sự ngoài Hàn Quân biết mọi thứ chuyện của anh ra, thì không ai hay biết cả, chuyện về cha Tiêu Niệm với vụ anh tự tự, Hàn Quân điều biết, nên lúc này mới lo lắng cho anh,

"Không ổn chút nào " Tiêu Chiến cố gắng lắc đầu, thật sự rất tồi tệ,

"Tối nay tôi đến nhà cậu ăn cơm nhé " Hàn Quân nghe xong, y liền nghĩ ra một ý tưởng, nên chống tay xuống bàn với gương mặt háo hức cho chiều nay,

"Nếu cậu không ngại " Tiêu Chiến chậm rãi trả lời,

"Không ngại " vẫn là Hàn Quân vốn mặt dày có thể đối phó được những chuyện này,

Buổi chiều làm việc cũng kết thúc, anh lập tức bảo Tiểu Mậu đưa anh đến siêu thị để tìm mua nguyên liệu về nấu ăn,

"Chiều nay hai cậu cứ về sớm đi nha " Về đến nhà, bước xuống xe anh lập tức cho phép Tiểu Mậu và Tử Huân được về sớm,

"Vâng chủ tich, chủ tịch nếu ngài có cần gì gọi chúng tôi ạ " Cả hai gật đầu đã nghe rõ lệnh, sau đó Tử Huân trước khi đi còn bảo anh có gì thì cứ gọi cậu,

Tiêu Chiến gật đầu nhẹ một cái, sau đó phẩy tay bảo đi, rồi mới quay đi lên nhà,

"Hàn Quân, sao lại dẫn Niệm Niệm đến lỡ như..." vừa lên đến nhà, thì từ xa đã thấy Hàn Quân đứng ở trước cửa nhà anh, anh liền hoảng hốt khi thấy y dẫn theo Tiêu Niệm,

"Chiến, cậu bình tĩnh lại đi, không sao đâu, cậu cứ tin tưởng tôi " Hàn Quân nhìn dáng vẻ hoảng sợ của Tiêu Chiến, anh biết mình nên làm gì, nên đã chạm nhẹ vào vai anh chấn an,

Tiêu Chiến liền thở ra một hơi, nhưng vẫn còn hoảng loạn trong tâm mình, lỡ như bên trong cậu ta đang làm gì đó thì sao, đứa trẻ thấy được sẽ không hay,

"Về rồi à ... " Tiêu Chiến bước chậm rãi vào nhà trước xem có tiếng gì lạ phát không, thì đột nhiên nhìn thấy Nhất Bác đang ngồi cùng với một cô gái xem tivi, Nhất Bác thấy anh liền hỏi,

"Xin chào, cậu là chú của Chiến Chiến phải không, tôi là người thân nhất của Chiến, rất vui được biết chú " Nhất Bác tưởng chừng như chỉ có một mình anh, ra mặc cùng với cô gái xinh đẹp, chọc anh một phen, nhưng lúc vừa muốn làm gì đó thì đột nhiên phía ngoài bước thêm một người thanh niên, trên tay còn bồng theo một đứa bé trai, mỉm cười lịch sự chào hỏi cậu,

"Ừm rất được gặp, cô ấy là yêu của tôi đấy "
Lúc này tâm trạng không vui vì kế hoạch của cậu lại bị người xa lại phản đòn lại, tức giận vì, cái gì mà Chiến Chiến, còn gọi đến thân mật như thế nữa,

"Anh yêu, đây là cháu của anh mà anh kể đó à, khá là đẹp trai đấy " cô gái ngồi ở ghế sofa lập tức đứng dậy nói,

"Chào thím, nếu thím đến đây chơi với chú của tôi thì cứ tự nhiên " Thấy Nhất Bác đùa giỡn với anh, ngay lập tức anh phát ra một câu nói rất hay, chính là kêu cô gái ấy một tiếng Anh thím,

Chuyện Tiêu Chiến gọi lên một từ, tưởng chừng bầu không khí đang im lặng thì đột nhiên Hàn Quân cười bật lên, còn nói với Tiêu Chiến " khá lắm "

Không ngờ anh có thể lúc này mà bình tĩnh đối phó với trường hợp này, quả thật đã cứng rắn hơn anh nghĩ,

"Anh... " cô ta lập tức bị cười giễu cợt đến xấu hổ, nên mới tức giận đến đỏ cả mặt, lập tức quay xuống ghế ngồi lại,

"Tôi và con ngồi đợi cậu, nếu cậu nấu xong thì gọi chúng tôi nhé Chiến Chiến " Hàn Quân chạm vào vai anh, nhìn mỉm cười nói, tay ôm lấy thằng bé ngồi vào ghế, còn Tiêu Chiến thì lặng lẽ đi vào bếp,

"Thằng bé là con anh à " Nhất Bác ngồi ghế đối diện, nhìn chằm chằm vào anh nhất là đứa trẻ, nhìn nó thật quen mắt và có cảm giác gì đó rất thích nó,

"À, tôi quên giới thiệu với chú, đây đúng là con của tôi nhưng cũng là con của Chiến Chiến, thằng bé là do cậu ấy sinh cho tôi đó, thấy sao rất giống tôi và a Chiến phải ko " Hàn Quân gương mặt tươi cười kèm theo sự khoái chí đùa giỡn với cậu,

"Anh nói Cái gì... " Nhất Bác hoảng hốt đứng hình vài giây khi nghe anh ta nói,

"Niệm Niệm, chào ông chú đi con, ông ấy là chú của baba con đó " Không để tâm đến những hành động của cậu ta, vì anh chắc chắn sẽ có hiện tượng này, sau đó nhìn thằng bé bảo nó lễ phép chào cậu,

"Niệm Niệm chào ông chú " Tiêu Niệm tuy rất thông minh và tính cách hơi lạnh lùng, nhưng nếu tiếp xúc với người lạ, là thằng bé ngại ngùng sợ hãi, nhưng vì chú Hàn bảo thưa nên thằng bé mới nghe lời,

"Anh sao vậy, nếu anh thích con nít em sinh cho anh một đứa nha " lúc này người nào đó đang bực tức ghen trong người, thật muốn đem anh ta giết chết, sau đó cô gái nhìn dáng vẻ bực tức của anh lập tức an ủi,

"Nhã Đình không cần, anh không thích con nít " Nhất Bác đứng bật người lên, nắm lấy tay của cô gái nhanh chóng dẫn cô đi ra ngoài,

"Quào, thật sự là một người giả dối " Hàn Đình nghe được lời cậu nói, liền cố tình nói lớn với giọng khinh thường,

"Xong rồi, cả hai xuống ăn đi, cậu ta đâu " một lúc sau cuối cùng anh cũng nấu bữa ăn xong xuôi, bước chân nhanh chóng đi đến gọi cả hai đến ăn, sẵn tiện nhìn xung quanh lại không thấy cậu ta đâu,

"Dẫn người yêu đi rồi, cảm thấy sao có đau lòng không " Hàn Quân đứng lên nắm lấy tay thằng bé, tay kia chỉ chỉ ngón cái ra. ngoài cửa mà nói, còn mỉm cười đùa giỡn với anh,

"Đừng nói nhảm nữa, mau rửa tay rồi đến ăn đi " cau mày khó chịu khi nghe những lời trêu chọc của y, sau đó đứng nạnh giọng quát lên gọi,

"Tuân lệnh sếp... " người lớn làm con nít cũng phải chịu thay, vì lúc Tiêu Chiến quát lên có hơi lớn tiếng nên cũng khiến cho Tiêu Niệm giật mình, sau đó Hàn Quân không đùa nửa nên dẫn Niệm Niệm đi rửa tay,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bacchien