Chương 8#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ lúc từ sảnh công ty đi vào thang máy, anh điều là không để ý đến Nhất Bác, ngay cả nhìn còn không nhìn, gương mặt cứ khó chịu mà cau lại rất chặt,

"Ba chuyện này là sao, ba muốn đưa chú ấy lên làm chức vụ đấy, đến một chút cũng không hề nói và bàn với con " vừa lên đến phòng, anh ngồi xuống ghế sofa, cùng lúc ba anh và Nhất Bác cũng ngồi, còn Hàn Quân thì ngồi cạnh anh, Tiêu Chiến tức giận nói,

"Ta nghĩ không cần thiết nói với con, nên chỉ cần làm một chút thủ tục là được " ông nhìn đối diện Tiêu Chiến trả lời,

"Ba nghĩ không cần thiết nói với con, vậy con làm chức chủ tịch này để làm gì, chẳng thà bỏ luôn " Nghe đến những lời ông nói còn khiến anh tức hơn, nếu như vậy thì anh làm chủ tịch thì có ý nghĩa gì nữa, nếu một chút ý kiến cũng không thèm nói với anh,

"Con trước hết bình tĩnh lại đi, chỉ là một chuyện nhỏ thôi mà " ông thấy anh tức giận liền nói với anh,

"Nếu ba xem nhẹ con như vậy, thì sẵn đây chức vụ chủ tịch này con nhường lại cho chú, cho vừa lòng ba " Tiêu Chiến quả thực không chịu đựng thêm nữa, từ khi anh lên làm chủ tịch, anh rất mệt mỏi, sẵn một trận lớn như vậy rời khỏi công ty luôn và nhường vị trí này lại,

"A Chiến con... " ba Tiêu Chiến tức giận khi nghe con trai nói vậy,

"A Chiến... " còn Nhất Bác cảm thấy vì chuyện này còn khiến Tiêu Chiến tức giận nặng hơn, khi nghe anh quyết định giao cho cậu, cậu liền giật kinh người,

"Chiến Chiến, đừng dại dột như vậy, công ty này một tay cậu quản đã gần sáu năm, nói đổi là đổi hay sao " Nhất Bác chưa nói gì cả thì Hàn Quân đã nhảy vào nói khi nghe anh quyết định rời khỏi công ty,

"Chủ tịch mong ngài hãy suy nghĩ lại đi ạ " lúc này Tử Huân cũng liền ý kiến năn nỉ anh,

"Coi như ba xin lỗi con được chứ, vậy con hãy bình tĩnh lại, sau đó mà giao chức vụ phó chủ tịch, cho chú con nha "ông biết mình đã làm sai, khiến con trai tức giận, ông liền đứng lên xin lỗi anh vì lời nói của mình, sau đó mới quay đi rời khỏi công ty,

"Tôi mệt mỏi rồi, mọi người ra ngoài hết đi "
Tiêu Chiến thất thần đi đến trên bàn làm việc của mình ngồi vào ghế quay ngược lại, một lúc sau mới đuổi mọi người ra ngoài,

"Cả chú luôn, ra ngoài " Nhất Bác không chịu đi, đứng ngay nơi đó mãi, anh cảm thấy Nhất Bác chưa đi liền lạnh lùng đuổi thẳng,

"Hàn Quân hủy hết công việc, đi cùng tôi đến quán rượu đi " ngồi trầm ngâm yên tĩnh một lúc, mới cầm điện thoại gọi cho Hàn Quân,

"Được nếu cậu muốn tôi bất cứ lúc nào cũng đi cùng cậu " Hàn Quân nghe xong liền đồng ý đi với cậu, anh là một người bạn luôn luôn cùng anh bất cứ lúc nào anh muốn,

"Có nghe rõ chưa, bây giờ chú buông tôi ra, tôi có hẹn với Chiến Chiến rồi " ngay phía Hàn Quân ở cầu thang thoát hiểm của công ty, Nhất Bác đang nắm lấy Áo anh tức giận vì chuyện hôm qua, lúc đang định đánh nhau thì Tiêu Chiến gọi đến, nghe xong anh nhìn cậu khinh bỉ nói,

"Anh là đang thách thức tôi " Nhất Bác tức giận tay nắm thành đấm quát lớn,

"Tôi không dám đâu, chú nên nhớ tất cả những đau thương của Chiến Chiến trải qua là nhờ chú ban cho, tôi chắc chắn cậu ấy sẽ không tha thứ cho chú đâu " Hàn Quân cười mỉa Nhất Bác, ngay tức khắc này cảm thấy không vui nữa, liền nói ra những lời sâu sắc ẩn chứa về chuyện của Tiêu Chiến, nói xong liền mạnh tay hất tay cậu đang nắm Áo mình ra rồi lườm một cái lạnh lùng, sau đó quay đi,

"Anh là đang muốn nói gì... Này... " Nhất Bác bất ngờ nghe không hiểu anh ta đang nói gì cả, liền chạy theo hỏi nhưng không kịp,

"Hai cậu vào uống cùng tôi đi " anh và Hàn Quân, được Tiểu Mậu đưa đến quán rượu theo mệnh lệnh của anh, vừa đi đến quán, anh trầm giọng bảo hai người của mình vào cùng anh uống cùng,

"Nhưng, chủ tịch " cảm thấy ngại, không thích hợp cho lắm, vì là đang làm việc, sao cả hai có thể uống rượu, còn Tiểu Mậu thì phải từ chối vì anh còn phải lại xe,

"Đây là lệnh " Tiêu Chiến nhìn cả hai, nhỏ nhẹ không cần nói lớn tiếng, anh cho phép cả hai uống cùng,

Hàn Quân lập tức nhìn cả hai làm ra tính hiệu cứ làm theo yêu cầu của anh, vì anh là thật sự đang buồn lắm mới như thế, nên cả ba quyết định lần này uống cùng anh để an ủi,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bacchien