Văn án.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       "Ngày hôm ấy ánh nắng mặt trời rực rỡ đến lạ. Vương Nhất Bác đứng ngược sáng mà nụ cười còn rạng rỡ hơn mặt trời. Ngày hôm ấy, ánh sáng chiếu thẳng vào trái tim Tiêu Chiến, âm thầm gieo vào đó một hạt mầm nhỏ xíu: hạt mầm của cây hoa hồng xanh."

"Ngày hôm ấy Tiêu Chiến ngồi bên gốc cây, những vụn nắng nhẹ nhàng mơn man mái tóc anh. Mây khẽ trôi, gió khẽ thổi, lá khẽ đưa, tất cả đều được thu trọn vẹn vào đáy mắt Vương Nhất Bác. Khoảnh khắc ấy, bừng lên trong trái tim cậu là cảm xúc ngọt ngào, tựa như ly nước mâm xôi đầy đá và mát lạnh. Là vị ngọt của mối tình đầu!"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro