Chương 8#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi bên phía gia đình Tiêu Chiến, mẹ anh đã nói với ba anh nghe hết tất cả mọi chuyện kể cả anh đang có thai, ba Chiến nghe xong cũng hơi bất ngờ, vì ông đã biết Tiêu Chiến là người tính cách như vậy từ khi anh còn đi học,

Ba mẹ Chiến là người Trùng Khánh rất hiền lành và hòa đồng cả hai đều hiểu con và rất thương con cái nếu anh như vậy thì cả hai đều chấp nhận, họ càng mừng hơn là Tiêu Chiến có thai là được, không cần biết phía bên kia có ruồng bỏ anh hay gì đi chăn nữa, ba mẹ Chiến sẽ không gã anh cho phía bên kia, và đưa anh về lại nhà để gia đình cho anh và con anh được một cái ấm áp và tình thương của gia đình,

"Tiêu Chiến cho cậu sữa nè "

"Chiến cho cậu bánh trứng nè " buổi sáng thức dậy trễ nên lúc đi học chưa ăn uống gì cả, cũng may đến lớp vẫn còn năm phúc bụng thì đang đánh trống, đột nhiên các bạn nam và nữ sinh trong lớp cho anh nào là bánh trứng sữa nước ép và có người làm bánh kem để cho anh nữa chứ, Tiêu Chiến rất bất ngờ và ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra,

"Sao cho tớ nhiều đồ ăn thế có chuyện gì sao " Tiêu Chiến liền ngước lên khuôn mặt đẹp đẽ ngỡ ngàng đến đáng yêu mà hỏi mọi người,

"Cậu ăn nhiều vào cho em bé trong bụng thật khỏe " Một nữ sinh liền lên tiếng, vì hôm qua cô đã vô tình nghe được chuyện giữa anh và cô giáo nói chuyện, và cả lớp lẫn ở trường học đều biết anh đang có thai nên mọi người ai nấy đều cho anh đồ ăn vặt,

"Chúng tớ đã biết chuyện của cậu rồi, cái tên Nhất Bác đấy làm người ta mang thai rồi bỏ đi du học, cái đồ vô trách nhiệm " cô nữ sinh liền bức xúc giận dữ mà mắng Nhất Bác,

"Cậu đừng lo trong trường này không ai xa lánh cậu đâu mọi người thương cậu còn không hết nữa mà, cậu mau ăn đi hôm nay cô đến trễ, từ từ mà ăn " cả lớp đều gật đầu mỉm cười với anh, bảo anh hãy từ từ mà ăn, đừng để đứa bé trong bụng phải nhịn đói,

"Cảm ơn mọi người " Tiêu Chiến vui lắm, vì cả lớp đều quan tâm anh lo lắng cho anh, và cả trường không ai nói xấu hay bàn tán gì anh cả, vã lại họ còn rất thương anh, anh rất xúc động và không ngừng cảm ơn mọi người,

Thế là những ngày đi học đều bình yên đối với anh, ngày tốt nghiệp cũng xắp đến, mấy hôm trước ba mẹ anh đã lên tận Bắc Kinh để giải quyết chuyện của anh, họ đến nhà của Nhất Bác để nói chuyện với ông bà bên đấy thì chỉ gặp được mẹ Bác mà thôi, còn ba Nhất Bác thì đang nhập viện vì ông ta đột nhiên bị lên cơn tai biến,

Mẹ Nhất Bác bất ngờ vì ba mẹ Chiến đến để gặp nói chuyện, nên đóng tiếp rất chu đáo bà ôn nhu nói chuyện rất lịch sự, nhờ vậy ba mẹ của Tiêu Chiến không mang anh về nhà được vì Tiêu đã van xin ba mẹ mình, nên hai ông bà đành bất đắc dĩ đồng ý như mẹ Nhất Bác vậy, và là vì Tiêu Chiến cũng sắp tốt nghiệp, và ở đây mẹ Bác sẽ chăm sóc cho anh như người mẹ của mình, nên ba mẹ bên Tiêu Chiến ngồi nói chuyện với mẹ Bác cũng thấy yên tâm yên lòng,

Ba mẹ Chiến cũng ở trên đây với anh vài ngày, rồi ngay lập tức về lại Trùng Khánh, Tiêu Chiến buồn lắm không muốn họ về, nhưng vì công việc phải cho họ về,

Thế là ngày qua ngày, bụng của Tiêu Chiến càng lớn hơn, việc học của anh chỉ còn hai ngày là đến tốt nghiệp, và bụng anh cũng được tám tháng, kể từ khi anh mang thai mẹ Nhất Bác chăm sóc anh rất tốt, bà hay nấu canh bồi dưỡng cho anh lắm,

Nhưng gần đây anh phải tự nấu ăn, vì mẹ Nhất Bác phải vào bệnh viện chăm sóc ba Nhất Bác, ông ta mấy ngày trước bị lên cơn tai biến, nên dạo gần đây Tiêu Chiến ngày nào cũng vào phụ bà mà chăm lo cho ông,

"A Chiến con đến rồi à, làm phiền con quá " Tiêu Chiến chiều học về là ghé qua bệnh viện để chăm sóc ông để cho mẹ Nhất Bác về nhà nghỉ ngơi làm đồ ăn cho ông,

"Dạ có con ở đây chăm ba rồi mẹ về đi ạ " Tiêu Chiến từ mấy tháng trước đã đổi cách xưng hô kêu bà là mẹ,

"Ông xem hôm nay bụng con dâu của chúng ta to lên rồi này, là con trai đó nha cháu nội đích tôn của nhà họ Vương chúng ta đó " Bà liền lấy tay của ông đưa lên bụng của Tiêu Chiến mà nói, ông ấy liền nhìn anh rồi cười,

Mấy tuần qua Tiêu Chiến nỗ lực chăm sóc ông, nên ông đã động lòng mà chấp nhận anh, và ông ta suy nghĩ lại những đều trước đây mình làm đều là sai trái và giờ ông bị như vậy là quả báo cho ông,

"Con nè, Nhất Bác ở bên Hàn Quốc giờ nó đã thành ca sĩ nhóm tên gì gì đó mẹ quên tên rồi " Bà liền nhớ ra hôm qua Nhất Bác gọi điện thoại về nói với bà thực tập của cậu đã đậu gia nhập nhóm nhạc UNIQ rồi,

Bà nghe vậy cũng mừng cho cậu, vì đều Nhất Bác mong muốn từ nhỏ giờ cũng đã làm được, nên bà đã kể cho Tiêu Chiến nghe, anh nghe xong cũng vui mừng cho cậu,

Từ lúc nghe Nhất Bác đã thực hiện ước mơ trở thành ca sĩ của mình, Tiêu Chiến ngày nào cũng xem MV nhạc của cậu, nhóm đã comback và tham gia những chương trình, anh thấy Nhất Bác rất vui vẻ anh rất yên lòng, cảm thấy những đều mình lựa chọn là không sai tí nào, thà chịu đựng một chút để người đó được thực hiện ước mơ của đối phương, còn anh thì ước mơ sẽ trở thành một nhà thiết kế, nên chỉ cần ở nhà tạo vẽ là được không cần phải xuất hiện trước công chúng nên không sao,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro