Chương 7#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh từ lúc ở căn tin anh chạy vào toilet nôn, anh cứ nghĩ là ăn phải trúng thứ gì bậy nên mới nôn, nhưng ai ngờ Nguyên một ngày anh cứ buồn nôn, nên phải xin cô vào phòng y tế để xem tình trạng mình đã bị cái gì, lúc xuống dưới thì phòng y tế lại không có ai, nên thôi đành nằm nghỉ ở trên giường trước đã,

Nằm một hồi, anh lập tức chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, tới khi cô bác sĩ của phòng y tế gọi anh dậy, thì trường đã tan học, anh ngủ một giấc cảm thấy đỡ hơn lúc trưa, nghĩ trắc mình thức khuya nên mới biết như vậy, sau đó anh nhanh chào cô y tế rồi ra về,

"Oẹ... Oẹ... " lúc về anh vẫn bình thường, tắm rửa ăn cơm xong, và cố quên chuyện Nhất Bác, anh liền vào phòng nổ lực học tập, đột nhiên một cơn buồn nôn ập đến làm anh nhanh chóng chạy vào tolet nôn rất nhiều, những đồ ăn lúc nãy ăn đều nôn ra hết,

Anh ôm bồn cầu nôn đến xanh cả mặt, nôn song anh liền mệt mỏi đi ra ngoài cảm thấy thân thể mình không ổn chút nào, anh lập tức mặt Áo khoác đi ra ngoài đón xe đi đến bệnh viện để khám xem mình bị gì,

"Chúc mừng, cậu đã có thai rồi. Thai nhi đã được bốn tuần rồi " lúc đến bệnh viện khám bác sĩ bảo anh đã có thai, Tiêu Chiến nghe xong liền giật mình không thể tin được, anh nghe như dao đâm vào tim mình vậy,

"Chiến Chiến " Khám xong anh liền đứng lên chào bác sĩ, rồi cầm theo giấy kết quả xét nghiệm đi về, lúc về anh nghe giọng của một người phụ nữ gọi anh,

"Con chào bác ạ " anh nghe có người gọi, liền quay qua thì thấy đó là mẹ Nhất Bác anh liền cúi người xuống lễ phép chào bà,

"Con làm gì ở đây vậy, con bị bệnh sao, đâu đưa bác xem " bà gọi anh xong liền đi đến gần anh, nhìn anh ôn nhu mỉm cười, nhưng bà ngạc nhiên sao anh lại ở đây mà hỏi,

"Dạ con chỉ hơi khó chịu thôi ạ, không sao đâu ạ " Tiêu Chiến nhanh chóng giấu giấy kết quả, rồi lắc đầu bảo mình không sao,

"Con nhớ phải giữ gìn sức khỏe thật tốt đấy, chuyện con nhờ ta, ta thực sự đã làm giùm con, nhưng ta vẫn là không muốn hai đứa xa nhau, ông già nhà ta thật là cố chấp, con cho ta xin lỗi nha Chiến Chiến "

Bà nhìn anh ôn nhu mỉm cười với anh, bà thật sự rất thích Tiêu Chiến lúc đầu anh nhờ bà đừng nói những chuyện, ba Nhất Bác gặp riêng anh, và khuyên anh hãy rời xa Nhất Bác chia tay với cậu và để cho cậu có một tương lai thật tốt, nhưng bà một mực không chấp nhận, nhưng rồi vì Tiêu Chiến van xin bà mãi, nên bà mới bất đắc dĩ cam tâm mà gật đầu đồng ý,

"Dạ con thật cảm ơn người ạ, người đến đây làm gì vậy ạ " Tiêu Chiến cũng mỉm cười với bà, anh thật cũng rất quý bà, anh xem bà như người mẹ của mình vậy,

"Ta đưa ông già nhà ta đi khám triều hôm nay đột nhiên thấy mệt mỏi nên ta đưa ông ấy vào đây khám, vẫn còn đang kiểm tra tổng quát trong đấy " Bà nghe Tiêu Chiến hỏi liền trả lời anh, Tiêu Chiến cũng dạ rồi gật đầu,

"Anh gì ơi, đây là toa thuốc duỡng thai lúc nãy bác sĩ chưa kịp kê cho anh, thì anh đã đi rồi. Bác sĩ có dặn anh phải ăn uống nhiều vào vì anh bị thiếu dinh dưỡng đấy "

Anh và mẹ Nhất Bác đang nói chuyện, đột nhiên cô y tá chạy đến, đưa cho anh tờ đơn cho anh và căn dặn anh đủ điều, nhờ vậy nên mẹ Nhất Bác mới biết anh đang mang thai,

"Chiến Chiến, con... Con có thai sao " bà ngạc nhiên khi nghe cô y tá nói Tiêu Chiến mang thai và hãy dưỡng cho thật tốt nên bà mới hỏi anh có đúng là anh đang mang thai hay không,

"Con... Con " Tiêu Chiến lúc đầu muốn giấu, nhưng vì anh thương bà lắm nên không thể giấu, đành phải nói thật mà gật đầu,

Bà vui lắm khi nghe được chính miệng Tiêu Chiến nói ra, bà vui mừng đến nỗi ôm Tiêu Chiến khóc luôn,

"Ta sẽ báo với ông gia của ta, và báo cho Nhất Bác biết " Bà rất vui mừng và hạnh phúc, chuyện vui lớn như vậy bà liền muốn báo cho. Chồng mình và Nhất Bác,

Nhưng Tiêu Chiến lại ngăn cản bà đừng nói cho Nhất Bác biết, anh muốn cho Nhất Bác bên đấy học thật tốt dù gì anh cũng đã quyết định như vậy rồi,

"Không được, ta sẽ không để con chịu thiệt thòi như vậy được, Nhất Bác nó phải chịu trách nhiệm với con" mẹ Nhất Bác tuyệt đối không đồng ý, muốn Nhất Bác phải chịu trách nhiệm với Tiêu Chiến, không để anh phải chịu thiệt,

"Con van xin người, đừng nói cho Nhất Bác biết, con xin người " Tiêu Chiến xin bà không thành, anh lập tức qùy xuống van xin bà,

"Chiến Chiến, con đừng như vậy mau đứng lên đi "bà giật mình khi Tiêu Chiến đột ngột quỳ xuống cầu xin bà, bà liền nhanh chóng ngồi xuống theo bảo anh mau đứng lên,

"Người đồng ý với con, sẽ không nói cho Nhất Bác biết, con mới đứng lên " Tiêu Chiến lắc đầu không chịu đứng, một mực xin bà đừng nói cho Nhất Bác biết,

"Được... Được rồi, con đang mang thai hãy đứng lên trước đi đã "

"Người đồng ý với con "

"Được ta đồng ý với con " bà bất đắc dĩ mà thở dài, gật đầu đồng ý với quyết định van xin của anh,

Tiêu Chiến được sự đồng ý của bà anh liền đứng khuôn mặt cười khổ mà nhìn bà, cả hai ngồi nói nói chuyện thật lâu, sau đó cả hai kết thúc cuộc trò chuyện thì anh chào bà rồi về nhà,

Mấy ngày đi học anh cứ liên tục nôn mửa suốt, không ăn được gì cả nên rất mệt mỏi, nhưng anh cũng ráng chịu đựng để sanh đứa nhỏ này ra đời, còn những bạn và cô giáo trong lớp thấy anh cứ ngon mãi, rất lo lắng cho anh,

"A Chiến có phải em đang có thai đúng không " cô giáo thấy tình trạng của anh liền phát hiện ra, nên kêu anh lúc tan học lên phòng giám thị để cô hỏi chuyện của anh,

Tiêu Chiến nghe cô hỏi anh cứ cúi đầu im lặng không nói, nhưng vì cô giáo của anh gặng hỏi nên anh mới thành thật gật đầu,
Cô giáo nghe xong liền thông cảm và rất thương anh, cô còn hỏi ba mẹ anh đã biết chuyện này hay chưa,

Tiêu Chiến chỉ lắc đầu chứ không nói gì cả, cô giáo nghe vậy liền nói sẽ báo cáo tình trạng này của anh cho người nhà anh biết hoặc là tự anh sẽ nói với gia đình, Tiêu Chiến lại muốn tự mình sẽ nói chuyện của anh cho ba mẹ biết,

Chiều về đến nhà Tiêu Chiến rất lo lắng, sợ nói ra ba mẹ sẽ phản ứng ra sao đây, nhưng chuyện này không thể giấu mãi được, liền lấy điện thoại gọi cho ba mẹ anh,

"Mẹ, con a Chiến đây ạ " tay anh vừa trả lời điện thoại vừa sợ,

"A Chiến đấy hả, con ở Bắc Kinh học có tốt không, mẹ ở nhà rất lo lắng và nhớ con lắm "

"Mẹ, con cũng nhớ người, ba thế nào rồi hả mẹ "

"Ba vẫn ổng, con thì sao rồi sức khỏe tốt chứ "

"Mẹ con... Con " Tiêu Chiến liền ấp úng.

"Con làm sao, nói mau mẹ lo lắm " bà nghe anh cứ ấp úng liền lo lắng nhanh chóng hỏi,

"Con... Con có thai rồi mẹ ạ " Tiêu Chiến hít sâu một hơi liền nói thật nhanh,

"Sao, con có thai rồi, có thai với ai nói cho mẹ nghe " bà nghe cậu nói xong liền giật mình bất ngờ, rồi cố gắng gặng hỏi anh,

Tiêu Chiến vẫn giữ bình tĩnh, cố gắng kể những chuyện cho bà nghe, mẹ Tiêu Chiến nghe xong vẫn không thể chấp nhận với những đều anh làm, và rất đều bà nói rất giống với mẹ Nhất Bác đã nói với anh, nhưng vì bà hiểu con mình, nên cũng đồng ý giống với mẹ Nhất Bác,

Cả hai nói xong câu chuyện, bà nói với anh sẽ tìm cách để nói lại chuyện này cho ba anh biết, và hai ông bà sẽ thu xếp công việc rồi sẽ lên thăm anh và nói chuyện với gia đình Nhất Bác,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro