Chương 37#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng đi làm đã được Tiêu Trạm đưa nhiệm vụ phải bay qua Trung Quốc ký hợp đồng, nên anh đã về nhà lấy vali sắp xếp đồ đạc,và anh có cảm giác như lần này hình như sẽ đi hơi lâu, nên mang theo rất nhiều quần áo,

"Đây là cavat của cậu ta " Tiêu Chiến đang sắp xếp đồ đạc, bỗng nhiên thấy một chiếc cavat, màu lam đậm trên giường, hình như nó là của Nhất Bác nên đã cầm lên xem,

"Mùi hương này " sau đó đột nhiên cảm giác, thân thể bị khích dục bởi mùi hương làm anh thật khó chịu,

"Ah... " mặt anh liền đỏ ửng lên thân thể kỳ lạ đột nhiên nóng rang, phần dưới của anh dường như đã thức tỉnh, bên trong cúc huyệt lại ngứa ngáy đến kỳ lạ, không thể kiểm soát tham muốn, nên Tiêu Chiến đã đi vào phòng tắm để giải quyết nó, tự dùng ngón tay của mình dùng tạm thời, nhưng nó không đủ thỏa mãn anh, ngay lúc này anh mới nhớ đến Nhất Bác hôm qua đã làm chuyện đó với anh,

Một lúc sau cuối cùng cũng xong xuôi, bước ra với vẻ thở hổn hển, sau đó mới mặc quần áo gọn gàng lịch sự để bay một chuyến đến Trung Quốc,

"Cha con đi đây ạ " bước ra khỏi nhà, sau đó mới đi đến nhà chính chào ông Tiêu một tiếng,

"Nhớ chăm sóc bản thân mình nhé con " ông Tiêu nhìn anh mỉm cười sau đó gật đầu một cái, với vẻ lo lắng, rồi anh mỉm cười với ông lập tức kéo vali quay đi,

"Phó Tổng, chúng ta đi thôi " trợ lý của Tiêu Chiến đến đón anh đến sân bay riêng của nhà họ Tiêu, cô trợ lý cũng được lệnh đi theo anh,

"Hana, giám đốc Alex đến chưa " vừa bước lên xe ngay lập tức hỏi cô trợ lý của mình,

"Phó Tổng đã gọi cho giám đốc, cô ấy đang đợi ở sân bay ạ " cô trợ lý nghiêm mặt đẩy gọng kính nói, sau đó Tiêu Chiến gật đầu một cái yên tâm đến sân bay,

Tiêu Chiến không biết thủ đoạn mưu đồ người xấu như cô ta, cứ nghĩ cô ta dù gì sau này cũng là chị dâu mình, nên mới có chút quan tâm cô ta, vì là cuối cùng cũng là người một nhà,

"Anh Hàn, tôi ở đây nè " vừa đến nơi đã nghe tiếng của Alex gọi, sau đó mới mỉm cười đi đến, và cả hai và cô trợ lý Hana điều lên máy bay,

"Lăng Như, nếu Tiêu nhị thiếu gia đến gặp thì nói không có tôi ở đây nhé "

"Chủ tịch, sao ngài không nói cho anh Tiêu biết mọi chuyện ạ " Lăng Như, đứng nghiêm túc cảm thấy thắc mắc vì sao chủ tịch lại làm như thế,

"Không cần gấp, đợi thêm ít thời gian, cứ làm theo những gì tôi bảo " Nhất Bác lạnh lùng trả lời, cậu làm vậy là có lý do của cậu,vì không tiện nói cho ai biết, nhưng còn Lăng Như là người hiểu cậu nhất, chẳng lẽ 1ông ta đã bắt đầu hành động rồi,

Tiêu Chiến lúc này đã đáp máy bay xuống Trung Quốc, cậu và Alex đến nơi trời cũng đã tối, và Trợ lý Hana đã sắp xếp khách sạn cho cả hai mỗi người một phòng ở tạm thời, sáng mai sẽ đến công ty Nhất Bác để ký hợp đồng, nếu ký xong sẽ về bên Anh ngay,

"Hana, cô hãy liên lạc với thư ký của Vương Tổng, bảo ngày mai chúng ta đến công ty họ " vừa nhận phòng khách sạn, ngồi xuống ghế sofa, lập tức bảo với trợ lý thông báo cho bên phía công ty của Nhất Bac,

"Tôi có gọi, nhưng thư ký phía Vương Tổng không bắt máy ạ " cô trợ lý tin ý nên sớm đã gọi cho họ, nhưng không hề có một chút hồi âm nào cả,

"Được rồi cô đi nghỉ ngơi đi " nghe cô nói như vậy, sau đó suy nghĩ một lúc rồi mới bảo cô trợ lý về nghỉ ngơi trước,

"Vậy ngài nghỉ ngơi đi ạ " cô trợ lý liền gật đầu sau đó chào cậu rồi quay đi,

"Vương Nhất Bác, cậu đùa với tôi sao " ngồi suy nghĩ về Nhất Bác mà cau mày, anh chắc chắn một điều cậu ta đang muốn đùa giỡn với mình đây mà,

Sau đó không nghĩ nữa liền bỏ đi tắm, rồi cảm thấy mệt mỏi liền leo lên giường, không lâu sau đã chìm vào giấc ngủ, nhất định ngày mai anh sẽ tự mình đến công ty tìm gặp cậu, sáng hôm sau anh dậy vệ sinh cá nhân, mặc quần Áo chỉn chu đàng hoàng, rồi mới đến công ty Vương Thị của Nhất Bác,

"Chào cô tôi muốn gặp chủ tịch Vương " anh đến cùng với Alex và cô trợ lý Hana đến gặp Nhất Bác,

"Ngài là Tiêu Phó tổng đúng không ạ " cô tiếp tân của công ty nhìn thấy anh, liền nhận ra anh, vì có hình anh trên máy tính làm việc của cô, mà Lăng Như đã gửi,

"Vâng đúng rồi ạ, tôi muốn tìm ngài ấy, để bàn một số chuyện " anh lịch sự tươi cười nhìn cô tiếp tân nói,

"Xin lỗi ngài, hôm nay chủ tịch có việc bận nên sẽ đến trễ ạ, mong ngài ngày khác đến được không ạ, xin lỗi ngài " cô tiếp tân mỉm cười đẩy gọng kính e hem một cái, nói dối là chủ tịch không có ở công ty, và cô được chỉ thị của thư ký chủ tịch nói với người này là chủ tịch đã đi vắng,

"Không sao, vậy tôi sẽ ngồi chờ ở đây " Tiêu Chiến vẫn không từ bỏ, anh sẽ ngồi chờ cậu ta ở đây, sau đó mọi người đành phải ngồi chờ, chờ đến cả nữa ngày,

"Có phải không đây, chúng tôi chờ đã một ngày rồi đó, chúng tôi muốn gặp chủ tịch của mấy cô " Cô Alex dường như không thể kiên nhẫn tiếp tục chờ nên đã nổi quạo đi đến quấy lễ tân gây náo loạn,

"Xin lỗi, nhưng chủ tịch chúng tôi báo hôm nay sẽ không tới đâu ạ, mọi người thông cảm ngày sau lại đến đi ạ " cô tiếp tân vẫn là bộ dạng lịch sự mỉm cười tiếp khách giải thích và xin lỗi mọi người,

"Ý cô là sao đây " cô ta tức giận quát lớn, khi nghe Nhất Bác sẽ không đến, coi như hôm nay đi mất công rồi,

"Được rồi,vậy ngày mai chúng tôi sẽ lại đến, phiền cô quá, chào cô " Tiêu Chiến thấy cô ta làm loạn, anh liền ngăn cô ta lại cảm thấy thật mất mặt, sau đó lịch sự cười vời cô lễ tân, rồi mới đi về,

"Cô về trước, muốn đi đâu thì đi đi, tôi có việc rồi " lúc về lại khách sạn, Tiêu Chiến để cô ta xuống trước, anh thì lại muốn đi tìm chỗ nào đó ăn một chút, mà không thèm rũ cô ta,

"Vậy đi " cô ta liền đồng ý, với vẻ chán nản bực tức, sau đó Tiêu Chiến mới tự chạy xe đi thật nhanh,

"Cô ăn cay được không " Tiêu Chiến đang lái xe, đột nhiên hỏi cô trợ lý,

"Nhị thiếu gia, ý anh là sao " cô trợ lý vì bất ngờ nên không hiểu ý của anh ta muốn nói gì,

"Cô uống rượu được không, tôi mời cô ăn lẩu uyên ương tứ xuyên và cùng tôi nhậu một chầu "

"Thưa nhị thiếu, tôi cũng là người Trung Quốc, có thể ăn cay và tửu lượng của tôi rất tốt " cô thư ký Hana e hèm một cái,đẩy gọng kính hiểu ý của Tiêu Chiến muốn nói gì, liền không phụ lòng anh ta có ý mời và cô đồng ý cùng anh ta nhậu một chầu,

"Nhị Thiếu, anh đã từng đến quán này rồi sao, đây là quán lẩu uyên ương ngon nhất rất nổi tiếng đấy "

"Đây là lần đầu đến "

"Lần đầu đến, anh đùa sao " Tiêu Chiến không biết tại sao mình lại nhớ rành đường đi ở đây, và đến quán lẩu này, nhìn nó anh rất quen thuộc, cảm giác đã đến mấy lần rồi,

Đứng nhìn một lúc, sau đó cả hai mới đi vào, gọi một suất lẩu cay chứ không phải uyên ương nữa, vì hôm nay anh lại có cảm giác rất thèm cay,

"Vị khách này, lâu quá không thấy anh ghé quán tôi nhỉ, hôm nay không đi với chồng anh sao " ngồi một lẩu cũng được người phục vụ đến để nấu lẩu tại chỗ cho khách, thì đột nhiên người phục vụ nhìn thấy Tiêu Chiến là khách quen nên cười nói đùa với anh,

"Anh biết tôi, có phải anh nhằm tôi với ai hay không " Tiêu Chiến ngỡ ngàng với lời hỏi của anh phục vụ, có phải anh ta đã nhận nhằm người rồi hay không,

"Sao tôi có thể nhằm, anh là khách quen ở đây mà, lần nào anh đến với người đàn ông đấy, là chồng anh cũng gọi một suất lẩu uyên ương hết, tôi là người lúc nào cũng phục vụ cho hai người hết mà"

"Chồng tôi sao, xin lỗi anh nhưng tôi chưa có chồng và đây là lần đầu tôi đến đây " thật sự Tiêu Chiến không hiểu anh ta đang nói gì, anh làm gì có chồng gì chứ,

"Quái lạ, không thể nào, mà anh có phải tên Chiến không, vì tôi nghe anh ta cứ gọi anh là Chiến Chiến không hà " anh ta lại thắc mắc nhiều chuyện tiếp tục hỏi anh,

"Xin lỗi tôi không phải tên Chiến gì đó,làm phiền anh cho bàn tôi một tá bia " Tiêu Chiến tức giận vì nghe được tên này, và biết anh ta nói đến là ai rồi, lại là cái người tên Chiến gì đó, sau đó không hiểu vì sao lại bực mình, còn gọi đến một tá bia,

"Nhị Thiếu, anh bị gì vậy, tôi nhớ không lầm anh đâu có uống được bia rượu " cô trợ lý hoảng hồn khi nghe anh gọi nhiều bia đến như vậy, với lại anh ta đâu thế uống bia được, nên cô liền ngăn cản,

"Không sao, tôi có thể khống chế " anh lắc đầu với cô bảo không sao, Tiêu Chiến không biết vì sao trong lòng cảm thấy thật khó chịu, vì cảm giác như mình giống như thế thân của người tên Chiến vậy, bộ anh rất giống với người ấy lắm sao, thật sự bây anh lại rất muốn uống bia, đây là anh đang ghen sao, thật quái lạ,
......................................................
"Vâng tôi đang theo dõi anh ta, anh ta đang ở quán lẩu xxx, và anh ta đang uống say lần này tôi nhất định sẽ đưa anh ta đến chỗ ông " ngay lúc này cả hai không hề biết Alex đang theo dõi hai người trong quán lẩu, vì cô ta muốn bắt Tiêu Chiến cho lão già đó, cô liền cười đắc ý vì nếu Tiêu Chiến uống bia vào thân thể sẽ không thể kiềm chế được bản thân, nên rất thuận tiện cho cô bắt được anh ta,

"Nhị Thiếu, anh say rồi chúng ta về thôi " lâu sau đó cả hai ăn uống, Tiêu Chiến thì say bí xị, vì tửu lượng anh ta không được tốt chỉ mới một chai đã ngất, còn cô thư ký thì cũng chỉ uống được một chai nên không thấm vào đâu, rồi cô thấy anh say quá nên thanh toán đưa anh về khách sạn,

"Không tôi muốn uống nữa, *ức*... Ai da sao nóng thế " Tiêu Chiến tật xấu lại phát, khi uống rượu là sẽ ham muốn và cởi quần Áo, Hana thấy vậy liền nhanh chóng đưa anh lên xe, đưa anh về, lúc trên xe thật sự cô rất mệt vì ngăn cản anh ta cứ muốn cởi quần Áo, thật là tật xấu gì không biết,

Nhưng đang đi nữa đường thì lại bị một chiếc xe nào đó chặn lại, còn có một đám thanh niên lạ xăm hình trên người còn cầm theo cả khúc cây lớn dọa người,

"Xin lỗi các anh là ai sao lại chặn xe tôi " Hana cô không hề xuống xe, chỉ để cửa hé mà hỏi, và bọn họ hung tợn nói họ chỉ cần người đàn ông trên xe đó là Tiêu Chiến, bảo cô giao anh ta cho họ, họ sẽ không làm gì cô, nếu không giao! Họ sẽ đập nát xe cô, và đừng trách họ mạnh tay với cô,

"Vậy các anh làm gì tôi khi tôi không giao người đây" Hana đã biết chuyện gì đã xảy ra, họ là những tên bắt cóc, quả nhiên đúng là người đó nói không sai,

"Muốn đánh thì nhanh lên nào " Hana liền cầm theo một khúc cây, đây là một khúc kiếm gỗ đạo mà cô đã học từ nhỏ, đã lâu không dùng đến, tự nhiên hôm nay vì lệnh của người đó mà phải mang theo,

Cô cầm theo đi xuống, không quên khóa hết những cửa xe lại kẻo cô đang đánh có người mở cửa ra đem người đi thì sao, sau đó cởi bỏ giày cao gót, đứng trước những tên giang hồ cô liền cười lạnh một cái với vẻ rất đáng sợ,

Không ngờ một cô gái chân yêu tay mềm như cô, chỉ cần năm phúc là có thể đánh hơn năm tên bự con nằm bất tỉnh sùi bọt mép, cô vì lâu quá không đánh kiếm đạo nên có hơi ngứa tay, mà lí trí không kiểm soát được, đã đánh họ đến bầm dập,

Đánh một trận sau đó cảm giác thật sự rất sướng tay, rồi quay lên gọi điện thoại báo cảnh sát đến chỗ hiện trường để giải quyết, sau đó mới gọi thêm cho một người,

"Tôi đã giải quyết đám đó như ngài đã dặn ,và tôi đang đưa anh ấy an toàn về lại khách sạn, ngài hãy đến đó đi " rồi mới phóng nhanh đưa anh về khách sạn,

"Sao cô ta lại mạnh đến như vậy, anh ta thật tốt số mà " phía hiện trường đánh nhau, cô ta đang bực tức vì không thành nhiệm vụ lần này, lại có thêm một người bảo vệ anh ta, nhưng điều cô ta sợ là phải đối diện với ông ta, cô ta sẽ tiếp tục bị ông ta đánh nữa, nghĩ đến thôi cô ta liền run sợ,

"Nhờ ngài chăm sóc anh ấy, tôi phải đến đồn cảnh sát giải quyết chuyện lúc nãy, đây là thẻ phòng, phiền ngài ạ " vừa chạy đến khách sạn đã thấy người đàn ông đó bước ra từ chiếc xe, sau đó cô mới yên tâm đưa Tiêu Chiến cho anh ta,

"Được rồi cô làm tốt lắm mau đi đi " anh ta gật đầu một cái, rồi khen cô, sau đó cô mới chào anh rồi lịch sự quay đi,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro