Chương 12#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần ngoại Truyện Bảo Bảo được sanh ra rồi,
______________________________________
"Hài nhi, chúng ta sẽ sống cuộc sống mới mami sẽ chăm sóc con thật tốt" Tiêu Chiến ngồi trên máy bay, tay đặt lên bụng mà vừa nói vừa xoa bụng,

"Alo, Cố Ngụy mình tới nơi rồi" Tiêu Chiến ở Trên máy bay đã được, một ngày vừa xuống máy bay thì đã gọi cho Cố Ngụy,

"Tiêu Chiến, lúc mà cậu đi mọi người có vào bệnh viện thăm cậu nhưng là không thấy cậu, mọi người đi tìm kiếm cậu đấy ,với lại cái Tên Nhất Bác đó nói sẽ tìm kiếm cậu cho bằng được, hắn như người điên vậy đó" Cố Ngụy nói một hơi, đầu dây bên kia liền thở dài, mà nói tiếp ,

"Tiêu Chiến, cậu nói xem tớ đưa cậu đi có phải là có lỗi với ba mẹ có đúng không tớ đưa cậu đi là sai hay là đúng đây " Cố Ngụy bên kia giọng nói như nghẹn vậy,

"Cố Ngụy, là do mình tự quyết định, xin lỗi đã kéo theo cậu, về phần ba và mẹ trong cậy vào cậu cậu nhớ chăm sóc họ giùm mình" Bên đây Tiêu Chiến giọng cũng nghẹn ngào.nhưng anh không còn cách nào là phải rời xa mọi người, là vì bé con không thể ở gần những cái tên MB ở nhà hắn được, rồi lúc ra đời thì như thế nào đây
"Thôi được rồi, tớ tới nơi rồi giờ vào nhà đây...ừm được " nói chuyện xong Tiêu Chiến mở khóa vào nhà, lúc anh đi không đem gì cả chỉ có cái túi mà Cố Ngụy đưa cho anh, bên trong chỉ có cái bốp, giấy tờ tùy thân tiền thẻ ATM, đó là tất cả tài sản của anh, cũng khá là nhiều đấy,

"Aaaa, Cuộc sống mới, hài nhi con đói rồi sao, được rồi mami với con đi mua đồ nào, nào là đồ cho con, quần Áo cho mami, đi siêu thị mua đồ ăn nữa "Tiêu Chiến vừa mới bước vào nhà thì liền cảm thấy cơn đói nên anh chưa kịp nghỉ ngơi thì bụng lại kêu, Tiêu Chiến thế là đi kím gì để ăn, ăn xong lại đi sắm quần Áo cho hài nhi với mình, cậu khá cực nhọc vì bên đây cậu không biết đường xá bên này, nhưng cậu sẽ quen thôi,

"A cuối cùng cũng xong mua rất là nhiều, đường xá bên đây cũng dễ nhớ nhỉ" cậu đã đi được vài tiếng giờ cũng đã rất mệt, liền lấy điện thoại ra mà Đăng nhập weibo, tin nhắn của Nhất Bác rất Nhiều, ba me hai bên nhưng anh không trả lời lại, liền xuất weibo, lúc này anh lại đi lòng vòng trong căn hộ, Cố Ngụy đúng là rất thẩm mỹ, thiết kế rất đẹp bài trí không tệ, đi xong thì lại tới phòng ngủ liền cơn buồn ngủ ập tới, cậu liền leo lên giường mà ngủ,

"Đã tới nơi rồi, trường Central Saint Martins," Sáng hôm sau dậy, Tiêu Chiến phải nghĩ tới mình phải đi nộp hồ sơ học thêm ngành Thiết Kế nữa, bên đây nếu trình độ của anh vẫn chưa được, đây là trường thời trang hàng đầu nước anh,

Cậu đã nộp được hồ sơ vào trường học, cậu cũng đã học được vài ngày có quen biết nhiều người bạn có người lớn tuổi hơn anh và vẫn có người ít tuổi hơn anh điều rất thân thiết với anh, hôm này đã tang học là ngày rất tệ có mưa lớn, Tiêu Chiến chạy xe trong mưa, thì đột nhiên có người dầm mưa mà sửa xe,

"Này cậu có cần tôi giúp không " Tiêu Chiến liền cầm dù đi xuống mà giúp người đấy, Tiêu Chiến lúc đầu thì nói tiếng anh, còn tưởng người đấy là người Anh chứ,

"Anh có thể giúp tôi được không, tôi đã kêu người ta tới sửa mà đã hơn hai tiếng rồi không ai tới hết, họ nói mưa lớn không tới được " cậu ấy nói lại bằng tiếng Trung Quốc nha hóa ra cậu ấy là người Trung Quốc,

"Được, để tôi xem thử" Tiêu Chiến kêu người đứng qua một bên mà xem sao, anh liền nói tiếng Trung Quốc,

"Cậu là người Trung Quốc" Tiêu Chiến vừa sửa vừa hỏi,

"Đúng tôi là người Trung Quốc" người kia trả lời,

"A xong rồi anh lên xe xem sao"Tiêu Chiến sửa xong liền kêu người lên xe xem sao thì liền nổ máy được,

"Cảm ơn anh nhiều lắm tôi tên là Tống Kế Dương, đây là Card của tôi có gì thì gọi tôi, bây giờ tôi rất bận, à anh tên gì vậy cho tôi cái Card của anh đi " liền đưa tay ra để bắt tay với Tiêu Chiến,

"Tôi tên là Tiêu Chiến, là nhà thiết kế nghiệp dư vẫn còn đang học " Tiêu Chiến cũng đưa tay ra mà bắt tay y, rồi cho số điện thoại của mình,

"Được Tiêu Chiến, tôi sẽ nhớ tên anh, thôi tôi đi nha, với lại mưa cũng lớn anh cũng mau về đi có gì tôi liên lạc với anh sau" đó là lần Tiêu Chiến mới qua bên anh thì đã quen một người tốt như cậu,

Trong quá trình Tiêu Chiến mang thai lại không rất khó khăn trong Việt sinh hoạt hàng ngày,và đi học, mọi người khác lớp thì nhìn cậu với ánh mắt rất kì lạ nhưng cũng hên cho cậu vì trong lớp mình ai cũng thương hoàn cảnh của cậu với lại họ đã khắc phục về,những mẫu thiết kế của cậu rất là ấn tượng, rồi ngày gì đến cũng đã đến,

"A đau quá" Tiêu Chiến, đang ngồi học liền cảm giác rất đau bụng liền kêu lên,

"Có chuyện gì " thầy giáo

"Tiêu Chiến có chuyện gì " nữ 1

"Hình như cậu ấy sắp sanh rồi " nữ 2

"Mau đưa cậu ấy tới bệnh viện đi "nam 3

"Các em mau lên nào "thầy giáo

Tiêu Chiến được mọi người đưa tới bệnh viện một lúc sau Cố Ngụy chạy vào, Cố Ngụy ở đây là vì hôm qua mới sang qua bên này vì biết Tiêu Chiến sắp sanh nên qua giúp anh,

"Ai là người thân của sản nam" cô y tá từ bên trong đẩy cửa ra mà kêu lên,

"Là tôi đây ạ"Cố Ngụy nghe cô y tá kêu liền chạy tới,

"Xin anh hãy ký vào giấy để còn phải đỡ đẻ cho sản nam, vì cậu ấy có lẽ sẽ sanh khó đấy " nghe y ta nói anh liền hoảng hốt, rồi ký,

"Cố Ngụy, A Chiến sao rồi sanh chưa " Kế Dương nghe tinh Tiêu Chiến Sanh liền chạy vào bệnh viện ngay lập tức, thì thấy Cố Ngụy ngồi đợi,

"Vẫn chưa, bác sĩ nói cậu ấy khó sanh nên tôi nghĩ sẽ lâu đấy " Cố Ngụy nói song liền cứ đứng lên đi qua đi lại, Phía bên ngoài, Cố Ngụy với Kế dương toàn nghe tiếng la hét của Tiêu chiến, cũng đã được ba tiếng rồi vẫn chưa xong,

"Sanh rồi cuối cùng cũng sanh rồi "
Cố Ngụy với Kế Dương đang lo lắng, thì nghe được tiếng khóc của hài nhi, Cố Ngụy  mừng lắm còn Kế dương thì mừng quá nhảy vào người anh mà hét lên,

"Là con trai thưa anh" Bác sĩ với y tá liền đẩy Tiêu Chiến ra khỏi phòng sanh chuyển cậu tới phòng hồi sức, trên tay y tá bồng đứa nhỏ mà nói nó là con trai, còn về Tiêu Chiến sanh xong quá mệt nên đã thiếp đi,

"A Chiến anh tỉnh rồi sao,nào ngồi dậy " Tiêu Chiến thiếp đi được một lúc thì tỉnh dậy, còn Kế Dương thấy Tiêu Chiến tỉnh dậy liền đỡ anh ngồi dậy,

"Cố Ngụy Đưa con cho mình" vừa tỉnh dậy đã thấy Cố Ngụy đã ẵm con mình,

"Tiêu Chiến, đây này nhìn nó rất dễ thương' Cố Ngụy đang ẵm đứa nhỏ thì nghe được tiếng Tiêu Chiến kêu,

"Rất là giống Nhất Bác" Tiêu Chiến ẵm con thì thấy rất giống với Nhất Bác lúc nhỏ sở dĩ thấy nó rất giống Nhất Bác là vì có lần anh xem được ảnh của cậu,

"Giống với cái tên đó sao, à mà thôi đừng nhắc đến cái tên đó nữa mau đặt tên cho nhóc con đi " Có Ngụy không nhắc đến tên đó nữa liền kêu Tiêu Chiến đặt tên cho nhóc con,

"Tên là...hay là nó tên Nhất Điềm, sẽ lấy họ Vương đi" Tiêu Chiến nghĩ đi nghĩ lại liền đặt tên con mình là Vương Nhất Điềm,

"Tiêu Chiến Cậu suy nghĩ kĩ rồi đúng không cậu là vẫn chưa quên được hắn "Cố Ngụy mày nhiếu lại, nhưng Tiêu Chiến đã quyết định thì cậu không có gì để bàn,

"Vương Nhất Điềm, cái tên họ Vương Nhất này sao nghe quen vậy ta, à thôi kệ, nè sao anh lại đặt là họ Vương vậy anh họ Tiêu mà " Kế Dương nghĩ mãi chỉ nghi ngờ có phải nhà họ Vương đấy không, người làm ăn với ba cậu, thì liền không nghĩ đến nữa mà quay qua hỏi Tiêu Chiến,

"Chuyện dài không kể với cậu được " Tiêu Chiến không nói gì cả, Tiêu Chiến sanh xong, cũng đã mấy ngày, Tiêu Chiến cũng đã được xuất viện đi về,

______________________________________
Phần Ngoại Truyện bảo bảo đã được sanh ra như thế,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro