Chương 28#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến ngồi trong bệnh viện cứ thế mà vừa xoa bụng vừa nói thì đột nhiên điện thoại reo lên,

"Alo Nhất Bác, oh tôi đang ở bệnh viện, được " Là Nhất Bác gọi cho anh, không biết chuyện gì quan trọng mà kêu về gấp,liền đứng lên mà đi ra ngoài,

"Tiêu Chiến, em ở đây này" Tiêu Chiến đi ra thì đã thấy Nhất Bác vừa vẫy tay vừa gọi mình,

"Tiêu Chiến, anh bị gì mà vào bệnh viện thế khó chịu ở đâu sao" Nhất Bác hỏi anh,

"Không có gì, là muốn ghé nói chuyện với Cố Ngụy thôi " Tiêu Chiến muốn làm cho Nhất Bác tối nay được bất ngờ nên anh không nói cho cậu nghe,

"Nhất Bác, là có chuyện gì mà gọi về gấp vậy" Tiêu Chiến thấy Nhất Bác không trả lời mình nữa thì anh lại hỏi Nhất Bác,

"Ba mẹ hai bên chúng ta về rồi giờ đang ở nhà đấy" Nhất Bác sắc mặt không vui mà nói,

"Vậy à ba mẹ về rồi sao, mà Nhất Bác sao cậu lại không vui thế " Tiêu Chiến nghe được ba mẹ mình về thì vui lắm,còn Nhất Bác thì hình như không vui chút nào thì Tiêu Chiến hỏi,

"Có Chuyện gì cậu giấu tôi phải không " Tiêu Chiến lại hỏi, Nhất Bác lại im lặng, cậu biết lần này mẹ Tiêu Chiến về là chắc chắn là vụ ly hôn của cả hai nên anh lo lắng,

"Nhất Bác " Tiêu Chiến lại kêu cậu,

"Em cũng không rõ, cứ về nhà trước đi " Nhất Bác trả lời anh, về đến nhà Nhất Bác nắm tay anh mà đi vào,

"Mẹ người về rồi sao, sao lại không nói gì với con còn ba đâu ạ " vừa vào nhà thì lại thấy chỉ có mẹ Nhất Bác với mẹ anh thì vui mừng mà chạy tới ôm người,

"Mẹ mới về ba con có việc bên đấy nên không về được, a Chiến ta về đây là phải giải quyết chuyện ly hôn của con ngay" mẹ Chiến nói,

"Mẹ, chuyện ly hôn của con không cần giải quyết đâu ạ " Tiêu Chiến liền thay đổi sắc mặt mà nói,

"A Chiến, mẹ không thể giao con cho anh ta được, con không nhớ chuyện ba năm trước nó đối xử với con như thế nào sao" mẹ Chiến cau mày nghiêm túc nói,

"Mẹ người đừng hiểu lầm Nhất Bác ba năm trước chúng con chỉ là hiểu lầm nhau thôi, giờ cậu ấy đã thay đổi rồi ạ " Tiêu Chiến nhìn vào mẹ mình mà giải thích,

"Đúng đó chị thông gia, dù gì thằng bé nhà em cũng đã thay đổi rồi, chị đừng chia rẽ bọn nhỏ, tội nghiệp chúng lắm chị" mẹ của Nhất Bác cũng lên tiến

"Mẹ, con biết trước đây là lỗi của con, vì con đã làm cho Tiêu Chiến đau lòng con thật xin lỗi ạ " Nhất Bác ngồi kế bên Tiêu Chiến mà nhận lỗi,

"Không tôi không tin, ba năm trước tôi đã lầm khi nghe lời ba của A Chiến mà đồng ý cho A Chiến lấy cậu, bây giờ tôi không muốn thằng bé phải khổ nữa" mẹ Tiêu Chiến hạ nhất quyết không đồng ý cho hai người ở bên nhau nữa,

"Mẹ...người đừng như thế, con là thật lòng với Tiêu Chiến ạ, mong người đừng giận và hãy tin con lần này " Nhất Bác mà cố gắng thiết phục mẹ Tiêu Chiến,

"Không là không, A Chiến con mau theo mẹ về " mẹ Tiêu Chiến liền nhất quyết không đồng ý mà nắm tay Tiêu Chiến đứng lên đưa cậu về nhà,

"Và tôi đã mời luật sư rồi có thể hai ba ngày nữa là ra tòa giải quyết ly hôn, cậu hãy mau mà ký vào và giải quyết cho nhanh đi " Mẹ Tiêu Chiến quay qua mà nói thêm,

"Mẹ... Mẹ người đừng như vậy mà " Tiêu Chiến bị mẹ cậu lôi về nhà,

"Mẹ người hãy suy nghĩ cho con một cơ hội được không ạ,nếu người không tin tưởng con thì cũng nghĩ cho Điềm Điềm đi ạ,thằng bé từ nhỏ đã không có tình thương của cả hai gia đình, con không mong người tha thứ cho con, con chỉ xin mẹ hãy nghĩ cho Điềm Điềm đi ạ " Nhất Bác chạy theo liền quỳ xuống van xin mẹ Tiêu Chiến,

"Chị... Mong chị suy nghĩ lại đi ạ" Mẹ Nhất Bác cũng chạy theo mà năn nỉ,

"Không, cháu tôi, tôi nhất định sẽ cho nó tình thương không cần đến cậu, tôi không muốn nó biết trước đây cha nó đối xử với mẹ nó, và cũng xém làm hại nó" lời mẹ Tiêu Chiến nói ra như dao đâm vào tim Nhất Bác làm cho cậu nhớ lại mà đau lắm sao hồi trước cậu lại ngu ngốc như thế,

"Mẹ..." Tiêu Chiến thấy Nhất Bác quỳ xuống van xin mẹ anh, mà cậu đau lòng mà khóc,

"Xin phép chị tôi đi đây " Mẹ Tiêu Chiến chào Mẹ Nhất Bác liền dẫn anh đi mặc kệ cậu,

"Nhất Bác, cậu cứ yên tâm, tôi sẽ thiết phục được mẹ " Tiêu Chiến liền hét lên mà kêu cậu,

"Nhất Bác, con phải nhất quyết thiết phục và đưa Tiêu Chiến và cháu về cho mẹ, cũng là do con tạo, mẹ không còn cách nào để giúp con" mẹ Nhất Bác nói,

Nhất Bác đã thấy người dẫn đã được dẫn đi liền đứng lên mà lấy xe đi theo tới nhà của Tiêu Chiến, vì anh yêu Tiêu Chiến anh không muốn xa anh thêm một lần nào nữa nên phải làm mọi cách để thiết phục hoặc là làm tất cả mọi chuyện nhất quyết phải đem Tiêu Chiến và Con về,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro