Biện pháp tu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến trở lại không gian hệ thống, vẫn không hiểu tại sao mình lại trở về đây.

Còn nhớ, trước khi trở về đây, anh đang ở công ty Vương nhất Bác làm cá muối mà. Tại sao cứ phải ngăn cản anh ấy ướp muối bản thân. Anh đây không muốn.

[ kí chủ, lâu rồi không gặp.]

Cũng không phải rất lâu.

[ Tỷ lệ hồi phục 50%]

[ Thế giới thứ tám: Biện pháp tu tiên.

Nhiệm vụ chính tuyến: dạy dỗ.

Nhiệm vụ phụ tuyến: Đỉnh cao tu tiên.

Trang bị hỗ trợ: Chưa xác định.]

Tiêu Chiến thoải mái lật người, tùy tiện lăn lộn trên giường êm ái của trúc xá.

Thế giới tu tiên huyền huyễn có rất nhiều môn phái nhưng môn phái có chỗ đứng lớn nhất là Vạn Kinh phá, cũng giống như những thiết lập thế giới bình thường khác, Vạn Kinh phái chia làm năm đỉnh Vạn Tông, Vạn Hoa, Vạn Phong, Vạn Chiến và Vạn Ngự.

Mà nguyên chủ, chính là người đứng đầu Vạn Phong.

Bản thân còn cực kì nhỏ, nhưng cha mẹ nguyên chủ trước khi chết đã truyền thụ linh lực cho cậu, vì thế trở thành Nguyên Anh giả nhỏ tuổi nhất, cũng là người giao trọng trách cai quản Vạn Phong.

Mặc dù trách nhiệm lớn nhưng suy cho cùng nguyên chủ cũng chỉ là một đứa trẻ, lại nhận được chức vị cùng sức mạnh, ngang ngược quậy phá, khiến cho Vạn Phong ngày càng đi xuống, những đồ đệ bên dưới lần lượt chuyển đi. Nguyên chủ cảm thấy phía dưới không còn gánh nặng, trực tiếp bỏ Vạn Phong ra ngoài chơi đùa.

Trong giáo được tông chủ che chở, mọi người cũng không chấp nguyên chủ, nhưng ra ngoài thì khác, nguyên chủ là Nguyên anh giả nhưng cách sử dụng linh lực vụng về, ở ngoài lắc lư một hồi liền bị ma vật bắt gặp, hấp thu linh lực, ném xác xuống núi.

Chính là thiếp lập trẻ trâu ngu ngốc.

Thời điểm Tiêu Chiến xuyên tới còn rất sớm, dưới trướng Vạn Phong đã không còn một mống nào, người bên ngoài hàng năm cũng không ai thèm gia nhập Vạn Phong, kết quả một Vạn Phong rộng lớn, lại chỉ có mình Tiêu Chiến 8 tuổi lăn qua lăn lại.

Tiêu Chiến một mình học tập cả đoạn thời gian dài, tận đến khi môn phái tổ chức buổi họp thường niên bàn về việc tổ chức nhận môn sinh năm năm một lần, Tiêu Chiến mới chạy tới tham gia. Nguyên chủ trước đây chính là nhân sự kiện này trốn khỏi môn phái, anh đây đương nhiên không thể trốn.

Hai cái nhiệm vụ còn đang xếp hàng chờ anh đây hoàn thành.

Không cần dùng não cũng biết, Vương Nhất Bác chắc chắn sẽ xuất hiện ở lần tuyển chọn này.

Kết quả, Tiêu Chiến thân cao 1m xuất hiện trước cửa Vạn Tông, bị hai người canh gác quỷ dị nhìn. Đứa nhỏ này, hôm nay tới đây để gây cái gì?!

" Tiêu phong chủ."

" Ừ." Tiêu Chiến gật đầu, không để tâm đến thái độ không đúng mực của hai y, trực tiếp xách tà áo bước vào đại điện.

Thời gian cũng không còn sớm, các phong chủ khác cùng những nguyên lão cũng gần như có mặt đầy đủ, Tiêu Chiến xuất hiện trong đại sảnh, không ngoài dự đoán khiến bọn họ kinh ngạc nhìn nhau.

Huyền Thanh chân nhân Mộc Dung chính là tông chủ Vạn Kinh môn phái, đối với nguyên chủ 10 phần dung túng, đây cũng là người gián tiếp tạo ra một nguyên chủ tính tình như vậy. Y nhìn nguyên chủ, trong mắt đầy cưng chiều cùng hoài nghi:" A Chiến, con hôm nay có việc gì?"

Tiêu Chiến đối với người này không lạnh không nhạt đáp:" Không có gì, chỉ là tới tham gia hội nghị một chút, làm tròn bổn phận của phong chủ Vạn Phong."

Mộc Dung dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn đứa nhỏ ngang nhiên giữa đại sảnh, khí chất của nó hoàn toàn khác biệt, không có hồn nhiên, nghịch ngợm thường nhật.

" Tiêu Chiến, ngươi tới đây lại muốn bày trò gì? Nơi này không phải nơi để ngươi tùy tiện làm loạn."

Người vừa nói là Mặc Thanh chân nhân Khanh Ngộ, phong chủ Vạn Ngự, hắn ta chính là cực kì chán ghét nguyên chủ, đối với việc nguyên chủ có thể thuận lợi trốn khỏi Vạn Kinh giáo cũng là do hắn nhúng một tay.

Tiêu Chiến nhàn nhạt:" Ta không làm." Cái gì cũng không làm.

" Ngươi..." Khanh Ngộ nghẹn một bụng tức giận, mày kiếm chau lại, ngón tay chỉ về phía Tiêu Chiến, muốn nói lại thôi.

" Được rồi, A Chiến tới đây cũng không sao, con ngoan ngoãn ngồi một bên là được." Mộ Dung lên tiếng, nháy mắt chuẩn bị ra một chỗ ngồi bên cạnh, dùng linh khí dẫn đường, đem Tiêu Chiến ngồi xuống.

Đám người này đều biết tông chủ sủng ái đứa nhỏ ngỗ nghịch này, không dám tiếp tục nói. Khanh Ngộ tức giận, bàn tay nắm chặt, lại cái gì cũng không biểu hiện ra, lửa trong lòng cháy ngùn ngụt, ánh mắt như thiêu đốt nhìn về phía Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến cảm nhận được nhưng không quản, yên lặng làm một búp bê nhỏ, ngồi bên cạnh nghe hội nghị.

Nhàm chán.

Quá mức nhàm chán.

Khó khăn lắm hội nghị mới yên bình kết thúc, Mộ Dung đứng dậy, lại nắm lấy tay nhỏ của Tiêu Chiến, kéo đi:" A Chiến, con theo ta."

Tiêu Chiến rút tay lại, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo.

Vốn là chiều cao khiêm tốn, Mộ Dung thân cao 2m khiến anh mỏi cổ mà nhìn lên nhưng cũng chỉ có thể thấy trường bào lam đậm cùng mái tóc thanh nha tung bay trong gió.

Rời khỏi đại điện, Mộ Dung một đường đưa anh tới hậu viện, lúc này mới rủ bỏ bộ dạng lạnh lùng cùng khí áp thấp quanh người, cưng chiều từ đáy mắt lan khắp toàn thân, một bộ dạng sủng ái nhìn anh.

" A Chiến, từ khi nào liền thích đồ đen?"

Vạn Phong vốn là y phục đen, có điều từ khi nguyên chủ lên làm phong chủ, liền đem nó biến thành màu vàng kim, đơn giản bởi vì nguyên chủ cảm thấy màu đen quá xấu.

" Cảm thấy, y phục đen rất tốt."

" Đứa nhỏ này, thật sự lớn rồi!??"

"Ừm."

" A Chiến, nếu con cảm thấy chỗ nào khó khăn, có thể tới tìm ta." Nghiêm túc làm một phong chủ, cai quản một khu, không phải đơn giản. Y không biết điều gì khiến đứa nhỏ này tự nhiên lại muốn nghiêm túc làm phong chủ, có điều, đây là điều tốt thì y cũng sẽ không phải quá đề phòng, Vạn Phong cũng chẳng còn gì, nó có làm loạn hơn cũng không sao.

" Được, con hiện tại có việc, trở về trước."

" Không ở lại dùng một bữa cơm với ta sao? Đã lâu rồi ta và con không có cùng nhau ăn."

" Để khi khác."

Anh đây còn phải trở về bế quan, cách ngày tuyển người không còn xa nữa đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro