Chương 10#

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến tức giận bỏ đi vì bị Nhất Bác quát lớn tiếng với anh, anh không đi lên lầu nhưng lại đi ra ngoài vườn đi dạo xung quanh, vừa đi vừa lẩm bẩm mắng Nhất Bác là đồ khốn, thật ra anh trước giờ không hề mắng ai cả nhưng không hiểu tại sao anh hôm nay lại nói như vậy,

"Người đẹp, lại gặp em rồi " cũng là đang dạo ở sân vườn thì lại gặp Quý Hướng Không đang từ xa đi đến gần anh, nhưng lần này Tiêu Chiến chỉ gật đầu nhẹ chứ không nói gì cả,

"Người đẹp sao em buồn thế, có muốn cùng tôi đi hóng gió không " Hướng Không đưa tay ra lịch thiệp muốn dẫn anh đi chơi mấy ngày,

"Không được đâu nếu tôi rời khỏi đây cậu ta sẽ không tha cho anh đâu " Tiêu Chiến muốn đi lắm chứ, nhưng nghĩ lại nếu rời khỏi đây Nhất Bác sẽ làm gì Hướng Không,  liền nhớ đến cái chết của Nghiên Nam,

"Không sao, cậu ta không làm gì được tôi đâu, mau đi thôi " Hướng Không, không đợi Tiêu Chiến đồng ý lập tức nắm tay chạy đi mà không ai hay biết,

Tiêu Chiến cũng bất ngờ, bị Hướng Không dẫn đi anh cũng theo phản xạ mà chạy theo cùng với Hướng Không,

"Ông chủ... Ông Chủ, đại... Đại Tẩu đã bị Quý Tổng dẫn đi rồi ạ " ngay lúc này Thành Phát hốt hoảng chạy thật nhanh vào báo cho Nhất Bác biết là Tiêu Chiến đã bị Quý Hướng không đã dẫn đi,

"Hắn ta dám, mau đuổi theo " Nhất Bác nghe vậy liền hoảng hốt liền tức giận đến muốn giết người, lập tức bảo các đàn em nhanh chóng lấy xe đuổi theo,

"Xin lỗi ông chủ, đàn em vô dụng, lúc nãy đã không đuổi theo kịp " Thành Phát và các đàn em khác cúi đầu sợ hãi đến run người, cũng mở miệng ra mà nói 

"Ta không cần biết, nhiệm vụ của các cậu phải tìm người cho ta, không thì đừng trách ta nặng tay với các người " Nhất Bác bực tức đập tay xuống bàn dùng ánh mắt tia lửa kêu mấy tên đàn em đi tìm người,

"Vâng thưa ông chủ " Thành Phát và các đàn em liền chấp hành Nhất Bác đưa ra. Và sẽ cố hết sức tìm người cho ông chủ,

"Quý Hướng Không, ngươi cả gan dám bắt người của ta " Nhất Bác nóc hết ly rượu mặt trở nên hung dữ nói,

.......
"Có vui không " Hướng Không đưa Tiêu Chiến đi chơi cũng được hai ba ngày ở nước ngoài, những ngày này Tiêu Chiến chơi rất vui và cũng không hề nghĩ đến Nhất Bác,

"Rất vui cảm ơn anh " Tiêu Chiến chơi rất vui mấy ngày nay, anh nhìn Hướng Không mỉm cười, nhưng tâm trạng anh hiện giờ rất bất an,

"Người đẹp, em đừng cười như vậy được không " Hướng Không đột nhiên thấy anh cười trước mặt mình liền bảo anh đừng cười nữa,

"Tại sao " Tiêu Chiến ngẫn người ra nhìn châm châm khó hiểu với Hướng Không,

"Nếu em cười nữa sẽ làm trái tim tôi đau mất thôi, sao em lại có nụ cười đẹp đến như vậy chứ " Quý Hướng Không thấy anh đang ngơ ngác không hiểu ý cậu, lập tức lấy tay ôm tim mình lại cười nói với anh,

Tiêu Chiến nghe những lời khen của Hướng Không lập tức xấu hổ đỏ mặt mà chỉ biết cười ngượng ngùng,

Cả hai chơi vui ở bãi biển rất vui vẻ, sau đó đến chiều Hướng Không dẫn anh đi đây đó vào buổi tối ở newzeland, nơi đây vào buổi tối rất đẹp vì có khu giải trí cảm giác mạnh này nọ, nên Tiêu Chiến cực kỳ thích,

"Phía Nhất Bác tình hình sao rồi " Lúc này Hướng Không thấy Tiêu Chiến rất vui vẻ, liền nhớ đến Nhất Bác và kêu đàn em về phía của Nhất Bác ra sao,

"Hiện tại Vương Tổng vẫn đang tìm ngài ạ " Tên đàn em của Hướng Không liền thành thật báo với anh về phía của Vương Nhất Bác, là cậu đang đi tìm cả từ khi cậu dẫn người của Nhất Bác đi,

"Tuyệt, vậy làm theo kế hoạch ta là được rồi " Quý Hướng không nghe vậy liền thích thú, sau đó căn dặn cho các đàn em, đến lúc đó làm theo kế hoạch của cậu đưa ra là được,

"Vâng thưa ngài " đàn em của Hướng Không lập tức nghe lệnh rồi cúi xuống, sau đó mới quay đi,

Cả hai đi khu vui chơi rất là vui vẻ, những trò chơi bên trong hầu như cả hai đều thử qua hết, nhưng người không chịu được những trò chơi đấy là Quý Hướng Không, ban đầu chơi vài trò thì không sao nhưng có đều Tiêu Chiến rất phấn khích với những trò cảm giác mạnh hoặc là bắn súng,

Quý Hương Không tuy có chút chật vật, nhưng nhìn thấy anh vui vẻ phấn khích như vậy, muốn cậu chơi bao nhiêu trò cũng không sao, thật sự anh rất thích nhìn vẻ mặt tươi cười này của anh,

Cả hai vui chơi cuối cùng cũng về đến nhà,đây là nhà biệt thự xa xỉ của Hướng Không ở newzeland, hầu như ít ai biết, nhưng nhà này Nhất Bác biết, vì có lần công việc ở đây nên đã ngủ lại,

"Hôm nay thật là cảm ơn anh, tôi chơi rất vui, vậy chúc anh ngu ngon " cả hai về đến nhà, Tiêu Chiến mệt mỏi đi lên phòng trước, anh vừa đi đến phòng mình thì bị Hướng Không chộp lấy tay anh quay người anh lại, sau đó bất ngờ hôn anh, Hướng Không hôn anh rất dịu dàng,

"Anh... Anh muốn làm gì " Tiêu Chiến bị bất ngờ hôn, nên giật mình theo phản xạ mà đẩy nhẹ Hướng Không ra,

"Cho tôi xin lỗi, vì em quá đáng yêu nên tôi không kìm chế được, làm em sợ rồi " Hướng Không bị Tiêu Chiến đẩy ra lí trí  cậu chợt tỉnh lại, sau đó thấy dáng vẻ của Tiêu Chiến đang sợ hãi cậu liền mỉm cười với anh mà xin lỗi,

"Không... Không sao, Quý Tổng chúc anh ngủ ngon" Tiêu Chiến nói xong liền đóng cửa phòng lại rồi khuỵ xuống đất gục đầu vào chân đột nhiên trong lòng nhói đau lên, sau đó anh liền đỏ mặt khi nhớ lúc nãy Hướng Không lại nói những lời dịu dàng với anh ân cần nhẹ nhàng với anh như thế, nhưng tim anh sao lại một chút cảm giác cũng không có đối với Quý Hướng Không, nhưng còn người kia thì sao, cậu ta đối xử với anh như vậy, vậy mà tim anh đập rất nhanh khi nhớ đến cậu,

"Em ngủ ngon " lúc Tiêu Chiến đóng cửa, thì Quý Hướng Không vẫn còn đứng ở bên ngoài, anh liền cười khổ, nhưng pha lẫn niềm vui trên khuôn mặt bù lại vì lúc nãy hôn được anh, tay cậu lập tức đưa lên môi cười thích thú, sau đó mới quay về phòng mình, đêm nay chắc Hướng Không ngủ rất ngon vì có một chút tiến triển rồi,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro