Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Một tháng sau, theo như lời hai người Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến, Giang Trừng khởi hành đi hướng Di Lăng tìm Ngụy Vô Tiện. Trên đường đi gặp được Lam Vong Cơ

    "Lam nhị công tử"- Giang Trừng

   "Giang tông chủ, Ngụy Anh chưa có tin tức sao?"- Lam Vong Cơ

    "Có một ít, ta đây đang đi tìm hắn, thuận thế tiêu diệt Ôn cẩu"- Giang Trừng siết chặt Tam Độc trong tay căm hận nói

    "Vậy chúng ta cùng đi?"- Lam Vong Cơ nhẹ giọng đề nghị

    "Lam nhị công tử đã đề nghị, Giang mỗ không từ chối. Mời"- Giang Trừng làm thủ thế mời Lam Vong Cơ đi trước

   Hai người kết bạn đường đi tìm Ngụy Vô Tiện. Trên đường đi thấy không ít người Ôn gia bị chết bằng những cách vô cùng ghê rợn

    Đến một giám sát liêu, Lam Vong Cơ nhận ra một lá phù bị nghịch chuyển, liền biết trên đường có một vị cao nhân nào đó tu quỷ đạo đang ở giúp bọn họ

   "Mặc kệ là người nào, tu cái gì đạo, giết Ôn cẩu chính là đồng minh. Mau đi tìm Ngụy Vô Tiện"- Giang Trừng nói xong liền phất tay áo dời đi

    "Hảo"- Lam Vong Cơ trả lời xong liền cùng Giang Trừng đi

    Tại chỗ Ôn Triều cùng Vương Linh Kiều..

    "Aaaaaaaaaa ta lại mơ thấy hắn, ta lại thấy Ngụy Vô Tiện cái kia"- Vương Linh Kiều ôm chân Ôn Triều, thần sắc hoảng sợ nói

    "Ngươi lại mơ thấy cái quỷ gì đồ vật? Cái kia Ngụy tặc đã bị chúng ta ném xuống Loạn Táng Cương. Sao có thể về"- Ôn Triều đẩy ra Vương Linh Kiều tức giận nói

    "Chính là ta mơ thấy hắn, hắn dùng ánh mắt căm giận nhìn ta"- Vương Linh Kiều không giảm hốt hoảng nói

    "Ngươi cái xú nữ nhân, yên lặng cho ta. Ôn Trục Lưu, chúng ta đi"- Ôn Triều đẩy ra ả, phất tay áo dời đi

    "Không được, ta không thể chết ở đây được. Phải trốn thôi "- Vương Linh Kiều loạng choạng chạy đến dưới gầm giường, lôi ra một cái rương. Nhưng khi mở ra rương, bên trong không có nàng trân ái đồ vật, mà là một cái xác anh nhi

     "Aaaaaaaaaa Ôn Triều cứu ta"- Vương Linh Kiều hoảng loạn đạp đổ cái rương, loạng choạng đứng dậy chạy ra môn

     "Không....không đừng tới đây"- Vương Linh Kiều nhìn bên ngoài quỷ khó đầy trời, ngã mạnh xuống đất, quay lại thấy cái kia thi thể anh nhi đang ở bò tiến đến chỗ ả

    "Đừng... Ta ăn...hức...ta ăn...đ...đừng tới đây"- Vương Linh Kiều thấy trên cửa dán một trương phù nghĩ là phì trừ tà liền xé xuống dán vào người. Lập tức, trên người nàng nhiều hơn vài cái anh nhi kêu khóc, từng cái từng cái thối rữa thân thể bám chặt vài nàng không buông

    "Aaaaaaaaaa đừng, ta ăn, ta ăn mà mau cút đi. Hảo ta ăn ta ăn...hahaha ta ăn đừng đến đây nữa"- Vương Linh Kiều điên loạn bẻ gãy chân ghế nhét vài miệng cố nuốt xuống

    Khi Lam Vong Cơ và Giang Trừng đuổi đến, cả chỗ đó đều đã bị huyết tẩy. Bước bài trong thấy có một người chết vì bị tắc ống ghế trong miệng. Đi qua nhìn rõ người là Vương Linh Kiều, Giang Trừng mở to mồm ả nhét mạnh nốt chân ghế còn thừa vào trong

   "Bẩm, chúng tôi thấy có hai tên phản loạn gần đây"- một tên chạy và báo với Ôn Triều đang ăn uống no say bên trong

    "Hảo hảo, Ôn Trục Lưu mau theo ta đi, xem hai tên này là ai"- Ôn Triều vỗ ghế đứng dậy nói

    Một lúc sau, Giang Trừng cường ngạnh chống kiếm xuống đất, trên ngón tay của Lam Vong Cơ cũng đã dính đầy máu tươi, dây đàn sớm đứt, người đầy máu tươi. Trước mặt chính là Ôn thị môn sinh

   "Cái gì Lam nhị công tử? Cái gì Giang tông chủ? Còn không phải là bị ta đánh chết? Hahaha"- Ôn Triều nhìn Lam Vong Cơ và Giang Trừng chật vật phá lên cười

    "Ngươi này Ôn cẩu chắc chắn sẽ không được chết tử tế"- Giang Trừng giết đến mắt đỏ bừng tơ máu nói

     "Chết đến nơi còn không biết đường hối cải. Các ngươi còn không mau đem bọn chúng cấp giết?"- Ôn Triều ra lệnh cho môn sinh. Giang Trừng và Lam Vong Cơ cường chống lên tinh thần, cố gắng liều chết lần cuối.

      Chưa tìm thấy Ngụy Anh/ Ngụy Vô Tiện chúng ta không thể chết ở đây được- Giang Trừng và Lam Vong Cơ cùng nghĩ

     Đang liều chết, bên trên bỗng truyền đến tiếng hét thảm chả Ôn Triều. Chỉ thấy hắn sợ hãi ngã ngồi trên đất lết lui về sau

    "Đừng.... Đừng tới đây Ôn Trục Lưu cứu ta"- Ôn Triều hoảng loạn nói. Ôn Trục Lưu cũng nhanh chóng đến hộ Ôn Triều sau lưng

     "Ngươi nghĩ ngươi có thể cứu này một người?"- một giọng nói khàn khàn vang lên, từ đằng trước bước đến một hắc y nhân, quanh thân tràn ngập oán khí, tay cầm sáo, bên cạnh là một nữ quỷ hồng y đang khanh khách cười. Người đó đi đến đâu, từng người từng người Ôn cẩu vừa chết hóa tẩu thi tiến lên đánh với Ôn Trục Lưu

    "Liều chết một lần xem sao"- Ôn Trục Lưu đánh bay một cỗ tẩu thi đang chạy đến nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro