Công lý từ khi Bác mất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bác của chúng ta từng hỏi rằng
"Chiến thắng mà chú cũng vui sao?
Có bao chiến sĩ phải tử nạn
Cảnh người tan tác, đẹp chỗ nào?"

Trẻ em, phụ nữ nói lời chào
Mũi lao xao ngửi mùi cỏ cháy
Khói lửa hun nhòe, khóe mắt cay
Chĩa súng vào nhau, kiếp trời đày.

Trước đây ai ai cũng được dạy
Độc lập, tự do là hạnh phúc
Hoa cúc bao nhiêu, máu đổ nhiều
Thân xác điêu tàn, tình khô cạn!

Hàng triệu mạng người đặt trên cán
Cân đo đong đếm chẳng bằng vàng
Tài phiệt nhẹ nhàng coi cỏ rác
Sẵn sàng bung tiền trả bán nhang.

Linh cữu vất vưởng còn lang thang
Tiếng khóc than oan dưới địa đàng
Nạn nhân ngẩng đầu hỏi thẩm phán
Cán cân công bằng hẳn phải ngang?

Con người - nô lệ của tiền bạc
Tình dục còn hơn cả tuổi tác
Nhan sắc thống trị cõi thời gian
Không quyền, không thế, không là bạn.

Giờ đây chiến tranh lại tái phạm
Khúc hát ảm đảm lại ca ngân
Khoác bộ quân nhân, bỏ thường phục
Người dân lúng túng, hẹn tương phùng.

Tội ngài Lê - Nin khốn khổ cùng
Tư tưởng chủ nghĩa đẹp bao dung
Cùng một chỗ nhưng hai số phận
Người phải chịu trận, người được sùng.

Kết thúc cuộc chiến trọn hung tàn
Quang cảnh còn lại toàn mất mát
Phải chăng mạng người như cỏ rác?
Vơi bớt vài người có làm sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro