Chương 1 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Tên: 太子妃升职记
• Tác giả: 我不会拍照欸
• Link gốc: https://sihaotaiyang008.lofter.com/post/1fa1f7c2_1c736d3d3
• Cưới trước yêu sau
• ABO sinh tử văn
• Tiểu minh tinh tuyến mười tám xuyên không đến cổ đại thành Thái Tử Phi
• A = Càn Nguyên; O = khôn trạch

-----------------------------------------------------------------

Đầu đau như muốn nứt ra, một trận bạch quang trong đầu đột nhiên thoáng hiện lên, Tiêu Chiến cảm thấy mình bỗng dưng bị rơi vào một cái lỗ đen, sau đó mở bừng mắt ra.

Một giây sau, Tiêu Chiến lại nhắm mắt lại, anh cảm thấy mình có lẽ vẫn đang nằm mơ.

Một vóc người nam nhân gầy gò lõa thể đang chen ở giữa hai chân anh, tư thế kia đang muốn làm gì nhìn là có thể hiểu rõ. Mấu chốt là cái nam nhân lõa thể này còn rất tuấn tú, tóc dài đen như mực che lại mấy phần cơ bụng rõ ràng.

Lần này rốt cục thấy rõ mặt người.

Hơn nửa giờ trước, khi anh nói hết lời thì cuối cùng mới có cơ hội đi theo người đại diện tham gia tiệc tối. Cẩn thận trang phục một phen, ngẩng đầu ưỡn ngực tự nhận mình sẽ ép bẹp nam tài tử nữ minh tinh trong hội trường, anh chính là ngôi sao lóe sáng nhất trong bữa tiệc này.

Nhưng ngôi sao của anh bất quá chỉ có thể lóe lên từ ánh đèn flash

Không chỉ có người đại diện của Tiêu Chiến không nghĩ ra, ngay cả chính anh cũng cảm thấy kỳ quái, phải nói rằng quan trọng nhất trong giới giải trí này nhất định là phải nổi tiếng, nhất định là phải có một rổ fan bạn gái, thu được fan mama, ngẫu nhiên còn phải có khuôn mặt bẻ cong mọi giới tính.

Điều kiện này anh phi thường phù hợp.

Tiêu Chiến tự nhận mình eo nhỏ chân dài mông đầy đặn, muốn mặn có mặn muốn ngọt có ngọt đôi khi còn nũng nịu, lúc ký hợp đồng với công ty, anh rất tham vọng, nghĩ đến khuôn mặt nhỏ nhắn của mình chả lẽ lại không lọt tuyến tám sao, kết quả hiện tại ngay cả tuyến mười tám đều không làm được.

Trời không độ ta!

Con đường minh tinh của Tiêu Chiến bốn phương tám hướng vấp phải trắc trở, hát một bài hát liền bị loại bỏ, đóng phim thì bị nhà đầu tư máu chó rút vốn, hôm nay thật vất vả lắm mới được đi dự bữa tiệc này, mong mỏi có thể tìm cái một đạo diễn có thể nhìn ra tài năng diễn xuất của anh, kết quả không biết bị giày cao gót của ai giẫm vào chân, vô thức lùi ra phía sau trực tiếp rơi vào bể bơi ở bữa tiệc.

Tiêu Chiến nhắm mắt lại cố gắng đánh thức bản thân như thường lệ, dù sao cái mộng xuân này bình thường anh mơ không thiếu.

Người người đều cảm thấy gương mặt này của Tiêu Chiến là lão thủ thân kinh bách chiến trải qua muôn vạn trò chơi với các bụi hoa yêu kiều, nhưng thực ra đến nay anh vẫn là một tiểu xử nam ngây thơ trong trắng.

Muốn nói người theo đuổi cũng không phải là không có, chỉ bất quá điểm kia của anh là tâm tư khát vọng hoài xuân của thiếu nam là có thể trải nghiệm một trận tình yêu ngọt mật lãng mạn, nồng nhiệt làm củi khô bốc cháy mới phù hợp với suy nghĩ trong lòng anh.

Khó mà mở miệng chính là anh còn có đặc tính lãnh cảm, ngoài việc tự mình giải quyết ra thì vừa nghĩ tới muốn cùng nam nhân hay nữ nhân làm những cái sự tình thân mật kia Tiêu Chiến lập tức liền thanh tỉnh.

Cho đến nay vẫn như cũ là cái nụ kiều hoa chớm nở.

Tuy nhiên con người đều có nhu cầu sinh lý, khoảng thời gian này anh kiểu gì cũng sẽ mơ thấy cùng một nam tử anh tuấn tóc dài tay áo rộng thùng thình, mỗi lần mơ thấy không phải nam tử này đang thủ dâm thì chính là đang tắm rửa, mỗi lần sau khi tỉnh lại đều đỏ mặt đi xử lý hạ thân đã ướt sũng.

Tiêu Chiến không thể không suy nghĩ, muốn mau mau tỉnh lại, sau khi rơi xuống bể bơi, anh bất tỉnh còn không biết mình đang đứng ở nơi nào, đây không phải là lúc nằm mơ mộng hão huyền. Mau mau tỉnh dậy.

Địa phương sau lưng ẩn nấp truyền đến một cảm giác đau đớn dữ dội, nơi chưa hề bị người xâm phạm qua bị cự vật nóng hổi bổ ra, lập tức toàn thân anh căng cứng đầu ngón tay cuộn lại trong lòng bàn tay, từ trong cổ họng phát ra một tiếng nức nở lạ thường.

Đột nhiên mở hai mắt ra, thiếu niên phía trên nắm chặt hai mắt cá chân của anh đem đôi chân thon dài tách ra, thiếu niên nhìn như trong tình trạng cũng không quá tốt, khuôn mặt tuấn tú rất căng thẳng, đôi môi mím thành một đường thẳng, đôi mắt sáng ngời rơi vào chỗ hai người giao hợp, trên trán rịn ra một tầng mồ hôi ướt nhẹp, mồ hôi thuận theo hàm dưới thon gầy nhỏ giọt xuống vùng bụng đang run rẩy của Tiêu Chiến.

Rõ ràng cảm giác đau đớn cùng mồ hôi nóng ướt, hết thảy đều nói cho Tiêu Chiến, đây đều là thật, anh không nằm mơ.

Ý thức được mình đang trong tình huống gì, Tiêu Chiến bắt đầu giãy dụa mãnh liệt, làm sao chỗ yếu ớt của anh lại bị người khác xâm phạm như vậy, đau đớn đoạt đi khí lực toàn thân.

Trong lòng hô to nhanh phản kháng, nhưng thân thể lại không nghe sai khiến, cửa huyệt mấp máy đem côm thịt đang phá nhập nội thể kia kẹp chặt, càng ngày càng gấp.

Tiêu Chiến còn chưa kịp sầu não, anh thủ thân như ngọc hai mươi mấy năm cứ như vậy bị người ta một mạch cướp đoạt đi, toàn thân anh bắt đầu liền run rẩy khi bị dương vật đỉnh vào, toàn thất kinh rên lên một tiếng.

Cái này cũng ... ... quá dễ chịu.

Không nhịn xuống được khát khao không thể giải thích được trong thân thể, Tiêu Chiến dùng đôi chân đang được tự do của mình, ý đồ muốn trốn thoát ra khỏi sự xâm phạm, mang theo âm điệu thổn thức mở miệng, "Ngươi là cái đồ biến thái, mau buông ta ra!"

Khuôn mặt thiếu niên cực kỳ anh tuấn không hề tương xứng với dương vật dữ tợn, lại hung hăng hướng về phía trước đụng một điểm, bắt lấy đôi chân đang chuẩn bị đạp vào mặt mình, rốt cuộc đem ánh mắt nhìn xuống khuôn mặt đang thất sắc kia.

Thiếu niên đỏ mặt tức giận nói, "Ngươi là khôn trạch không muốn lại dục cầm cố túng*, nói cái gì để ta buông ra, rõ ràng ngươi còn gấp gáp ép chặt ta như thế!"

(*Dục cầm cố túng: là một trong những diệu kế trong cờ Tướng mà mỗi tay chơi thường áp dụng. Diệu kế này nghĩa là: Muốn bắt thì phải thả. Muốn cho điều gì co rút lại thì hãy làm cho nó mở rộng ra. Muốn cho ai yếu trước hết phải làm cho họ mạnh. Muốn phế ai hãy nâng người đó lên. Muốn cướp vật gì hãy cho nó đã.)

Tiêu Chiến giống như cá nằm trên thớt, rõ ràng đều mặc người chém giết còn muốn bay nhảy lấy hai tay phản kháng, mắng thầm tên đại gia nhà ngươi mới dục cầm cố túng, ngươi cắm thứ thô lớn vào địa phương nhỏ bé của ta như vậy, ta không tự động kẹp chặt co vật ngươi đưa vào kia thì chẳng lẽ lại phun ra ngoài sao.

Đợi đã, khôn trạch là cái gì?

Khoái cảm kiềm chế đau nhức, Tiêu Chiến chỉ cảm thấy quanh thân đều bị hai loại mùi hương quấn lấy, muốn phát ra tiếng phản kháng nhưng ra đến miệng lại biến thành mấy tiếng rên rỉ mê người, thiếu niên xâm lược tựa như xuân dược kích thích dữ dội, mỗi một lần ép vào huyệt đạo đều để Tiêu Chiến cảm thụ lấy sảng khoái song song cùng cùng cảm giác tra tấn.

Trong không khí mùi xạ hương nồng đậm xâm nhập vào các giác quan và mọi lỗ chân lông trên người Tiêu Chiến, không tồn tại khát khao ỷ lại cùng dục vọng làm anh chỉ biết giãy dụa eo nhỏ nghênh hợp cho động tác va chạm mãnh liệt của thiếu niên.

Sau đó Tiêu Chiến cố gắng ngậm lấy bạch trọc muốn chảy ra bên trong cửa huyệt, xoa xoa nơi mông eo bị bóp đỏ, nhìn người bên cạnh dùng chăn mền đem mình nghiêm ty hợp phùng bao lại.

Người kia đưa lưng về phía anh không chịu đối mặt với anh, như thể một bông hoa trắng thánh khiết nhất trên núi tuyết vừa bị một tên lưu manh vấy bẩn vậy.

Bây giờ không phải hẳn là anh bị đóa hoa yêu kiều này cưỡng ép rồi nên lấy chăn mền che lại rồi yên lặng khóc khóc, bên cạnh vừa khóc vừa lên án hành vi đối phương sao.

Người nên khóc phải là anh mới đúng chứ?

Bất quá cũng không sai, bộ dáng thiếu niên kia xác thực rất tuấn tú, nếu ở ngành giải trí xác định vững chắc cũng là vơ được một đám thiếu nữ cùng vô số tiểu thịt tươi soái khí.

Mặc dù động tác ngang ngược đâm anh có chút đau, có vẻ như là một người không có kinh nghiệm, nhưng cây đồ vật kia xác thực vừa lớn vừa nóng, mỗi lần thao đến chỗ sâu nhất Tiêu Chiến đều cảm thấy mình muốn bị đỉnh lật, toàn bộ phía sau đều bị tràn đầy không lưu một khe hở nào, chờ một cỗ bạch trọc bắn tại tràng đạo bên trong, anh trực tiếp lại bị thao bắn một lần.

Cũng may là người này đẹp trai, nói đến điều này, Tiêu Chiến cảm thấy mình cũng không quá lỗ.

Thiếu niên đang trốn trong chăn hờn dỗi lên tiếng, "Người đừng tưởng rằng đang trong kỳ phát tình mà dẫn dụ ta, liền có thể yên tâm thoải mái làm thái tử phi a!"

A, vị này hẳn là một Thái tử.

Nhưng mà làm sao vừa tỉnh lại sau giấc ngủ liền biến thành Thái Tử Phi rồi?

Rồi vị Thái Tử này còn nói 'phát tình dẫn dụ hắn', Tiêu Chiến thần trí trì trệ, lúc này mới chú ý tới trên người mình có gì đó không ổn.

Mái tóc ngắn bây giờ dài tới thắt lưng che đi những vết tích mập mờ ở trên vai, mặc dù vừa mới trải qua một trận tình hình, nhưng bây giờ cảm giác toàn thân yếu đuối không xương này bị rút đi khí lực, tuyệt đối không cảm thấy bình thường.

Thật chẳng lẽ như lời hắn nói, là phát tình sao.

Ánh mắt trong phòng mơ hồ quét một vòng, cửa sổ chạm khắc hoa văn, ánh nến loang lổ điểm điểm lập lòe hắt lên vách tường, ở trong đặt vào một trương hoa lê đá cẩm thạch lớn, tầm màn màu vàng tua rua rủ xuống, chiếc giường dưới thân mềm mại trơn nhẵn, phức tạp hoa mỹ êm ái như một làn sóng nước trải ở dưới thân, gian phòng được trang trí giống như một gia đình giàu có ngày xưa.

Và vị kia vừa mới cùng anh tiếp xúc thân mật qua, tức giận xưng anh là Thái Tử Phi.

Tiêu Chiến bỗng nhiên hồi lâu mới làm rõ suy nghĩ, đầu ngón tay nắm chặt tơ lụa dưới thân cho đến khi mặt vải bên trên lưu lại vết tích mới tiếp nhận mình đã xuyên không.

Nhưng xuyên không liền xuyên qua đi, rồi Thái Tử Phi cùng khôn trạch, phát tình, đến cùng đều là thứ gì.

Vừa định cùng vị Thái Tử này cẩn thận nói chuyện, cánh tay chống đỡ thân thể suýt nữa lún xuống, khó khăn lắm không ép cái kia nâng lên ổ chăn.

Nội thể một cổ mãnh liệt nhiệt lưu vọt tới, trên thân lại tản mát ra một cỗ hương khí ngọt ngào, địa phương bị sử dụng quá độ đột nhiên ngứa lợi hại, chỉ hy vọng có một đồ vật gì đó vừa cứng vừa nóng hung hăng tiến vào đảo một trận. Tốt nhất là không chừa một chỗ trống nào, giống như Tiểu Thái Tử vừa rồi thô bạo mà đối đãi anh.

Trên người Tiểu Thái Tử còn có một cỗ hương thơm, làm anh chỉ muốn sa vào trong đó muốm mùi thơm kia bao vây lấy, có thể dung hợp với hương vị trên người anh thì càng tốt.

Hỏng bét, không nhịn được.

Còn chưa kịp nói ra miệng lời hỏi thăm, Tiêu Chiến cố gắng làm ra một thanh âm nghe bình thường một chút, không biết là đầu óc bị tình dục xâm chiếm hay là bị chính mình gọi quá nhiều, thốt ra một câu:

"Soái ca?"

Thái Tử đột nhiên đứng dậy xốc lại chăn nệm, thân trên lộ ra tràn đầy vết cào, ngay sau đó cùng Tiêu Chiến đụng mắt vào nhau trong giây lát liền lập tức dời ánh mắt đi, cái cổ đỏ ửng lan tràn đến tận tai, Tiểu Thái Tử đem đệm chăn ném qua đắp lên người Tiêu Chiến.

Tiểu Thái Tử xấu hổ giận dữ nói, "Khôn trạch như ngươi cái này thật sự là có tâm cơ, lại còn thân thể trần truồng dẫn dụ ta."

'Đây còn không phải là bởi vì ngươi đem chăn mền đều đoạt đi hay sao.' Tiêu Chiến không dám nói ra.

Tiểu Thái Tử lại nói, "Ta biết ngươi tham luyến hình dạng ta, nhưng không cần loạn gọi, ta không phải ca ca của ngươi."

Tiêu Chiến bị cao trào giày vò không có tâm tư giải thích với Tiểu Thái Tử, anh sợ lại kéo dài thêm mình sẽ không chịu nổi mà nhào tới.

Trên thân thể khát vọng che lại cảm giác xấu hổ, đầu ngón tay nhẹ nhàng giật giật một góc đệm giường đang che lại giữa hai chân Tiểu Thái Tử, sóng mắt lưu chuyển bày ra một dáng vẻ hồn xiêu phách lạc, nhìn Tiểu Thái Tử nháy nháy mắt, "Ngươi đã bị ta dẫn dụ rồi, liệu có thể để ý lại một lần nữa không?"

Tiêu Chiến vốn muốn thử một lần, nếu như Tiểu Thái Tử không đáp ứng, anh đều có thể tự mình giải quyết, không nghĩ tới vừa mới nghiêng đầu không dám nhìn hắn thì hắn lập tức liền nhào tới đem anh đặt ở trên giường.

Khe mông tròn trịa bị đẩy ra, dương vật mượn dịch thủy từ cửa huyệt chảy ra dễ dàng cắm vào, dương vật đỉnh hơi gấp liền đội lên tâm huyệt một chút, trong huyệt thịt mềm ngay lập tức mấp máy hấp thụ, bị lấp đầy đến no bụng làm cho Tiêu Chiến nhịn không được thoải mái hừ ra tiếng.

Tiểu Thái Tử nghe thấy Tiêu Chiến phát ra tiếng thở dốc ngọt ngào, động tác trừu sáp ngừng lại, âm hành chôn ở trong cửa huyệt lớn thêm một vòng, đưa tay lên che đôi môi đỏ đầy đặn còn có một nốt ruồi nhỏ, toàn bộ gương mặt đều bị nhiễm đến đỏ ửng, nước mắt cố gắng nghẹn lại mà sắp tràn mi rơi ra, động tác dưới thân không ngừng đâm vào, gầm nhẹ nói, "Ngươi đừng có la!"

Bởi vì eo bị đôi chân thon thả của Tiêu Chiến quấn quanh, hắn đành phải ép người xuống, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Thái Tử Phi nhà mình, dáng vẻ lâm vào bên trong tình dục tràn đầy sinh động, Tiểu Thái Tử trong thoáng chốc lao tới muốn chạm vào cánh môi đỏ óng ánh nước kia.

Nhưng tại thời điểm này, hình ảnh hoàng hậu bức bách hắn cưới người này hiện lên trong tâm trí hắn.

'Nhất Bác, đây là bản cung vì ngươi tuyển định Thái Tử Phi. '

Vương Nhất Bác khẽ cắn môi dời ánh mắt đi, cố gắng phớt lờ những tiếng rên rỉ động tình: "Ta chỉ là đang làm tròn trách nhiệm của một người chồng, ta sẽ không bao giờ thích ngươi!"

Tiêu Chiến hoàn toàn lâm vào bên trong tình dục không để ý tới lời nói của Vương Nhất Bác, cảm thụ được cao trào từ hậu huyệt mang tới khoái cảm, toàn thân giãn ra sảng khoái đến nỗi tất cả ngón chân đều cuộn lại.

Lại vong tình thở dốc một hồi cảm thụ dư vị lên đỉnh, Tiêu Chiến thờ ơ nghĩ, không thích liền không thích đi.

Ta thoải mái thế là được.

Cre: 磕颜日志


Bộ này mỗi chương khá dài lại là cổ trang nữa nên có thể update lâu hơn bình thường. Định không up đâu. Cơ mà hôm nay hai anh em ngồi chung một chỗ ở Tinh Quang Đại Thưởng của Tencent vui quá, hạnh phúc quá, sung sướng quá, high quá nên up luôn. Không nói nhiều nữa.

Bác Quân Nhất Tiêu là thật, nhất định là thật, tuyệt đối là thật. BJYXSZD!!! ♡.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro