Giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn kéo anh vào con hẻm nhỏ, và đó là khởi đầu của mọi tội lỗi.

Nhân cách chống đối xã hội cuồng khống chế Bác × Học sinh cấp ba chính trực thiện lương Tán.

Hắn đứng ở bên đường chờ anh tan học.

Để tôi xem một chút, anh lại liên hệ với ai.

Hạ dược, tôi chờ anh bò đến cầu xin tôi.

2. Một học sinh cấp ba lớn lên trong trại trẻ mồ côi, là một học sinh cấp ba hoàn toàn tin tưởng vào xã hội, nơi anh nghĩ là an toàn nhất, nơi có thể đạt được công lý nhất, bị Vương Nhất Bác kéo vào phòng tạm giam... ...hãm hiếp.

3. Vào ngày thua kiện, Tiêu Chiến say khướt trở về nhà. Anh nhìn người ban ngày còn cùng mình giằng co ở toà án, cười. Anh để lộ ra hình xăm trên eo mình.

"Đẹp không?"

"Không phải anh nói ghét nhất trên người có những thứ này hay sao?" Vương Nhất Bác nhớ Tiêu Chiến nói, anh thích trên người sạch sẽ nhất. Khi tới vốn trong sạch, nên khi đi cũng cần trong sạch.

Khóe mắt vừa nhấc, khóe miệng khẽ nhếch, anh ung dung nói, "Tôi cam chịu số phận."

— — — — — — — — — — — — — — — — —

Bác khiếm khuyết về nhân cách, hắn xấu hắn ác cũng không phải là do lựa chọn mà có, mà là bên trong thực chất đã xấu. Yêu thích, cho nên liền khống chế muốn chiếm hữu.

Mà Tán Tán lớn lên ở viện mồ côi, anh vẫn luôn kiên trì cái gọi là nguyên tắc. Cho dù là từng ấy năm tới nay bị Vương Nhất Bác khi dễ mạnh hơn, từ đầu đến cuối anh cũng sẽ không vượt qua ranh giới luật pháp cuối cùng. Dùng lời anh nói, "Viện mồ côi sẽ không nuôi ra một tên tội phạm giết người." Anh là một người rất có cốt khí.

Bởi vì Vương Nhất Bác xuất hiện, cho nên anh đổi nguyện vọng, thi đậu đại học ở thủ đô, muốn trở thành luật sư. Kiên quyết bảo vệ pháp luật và tôn nghiêm của mình. Nhưng mà sự thật triệt đệ đánh bại anh, anh bắt đầu bi quan chán đời, đắm mình vào đọa lạc.

"Anh muốn giết tôi sao?"

"Viện mồ côi sẽ không nuôi ra một tên tội phạm giết người."

"Được."

Vương Nhất Bác tự thú vào tù.

Kỳ thật, nếu như lúc ấy Tiêu Chiến nói muốn, hắn thật sự sẽ đi chết.

Anh thấy đấy, thế gian vạn ác cũng không công bằng. Nhưng nếu như anh muốn, em sẽ cho anh một kết cục cổ tích. Nếu anh tin tưởng thiện ác đến cuối cùng sẽ có báo ứng, vậy em sẽ để anh nhìn thấy công lý phán quyết em.

Em không tin cái gì là trừng phạt đúng tội, em cũng sẽ không hoàn toàn tỉnh ngộ, em chính là tam quan bất chính, nhưng em yêu anh.

Tiêu Chiến cuối cùng vẫn trở thành một luật sư.

"Nếu như tôi không làm luật sư, có lẽ sẽ mất đi một luật sư giỏi. Tôi mãi mãi sẽ không bao giờ quên, cái mạng này của tôi, là phúc lợi của xã hội cho."

— — — — — — — — — — — — — — — —

Sau cùng kết cục vẫn là HE, không chịu nhận cũng không cần nhìn.

P/s: Không hợp với những bạn không thích ngược, bạo lực, biến thái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro