2 (Hoàn)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn đêm buông xuống.

Vương Nhất Bác đứng trước cửa, lòng bàn tay đều là mồ hôi.

" Ding dong —— "

" Cạch cạch " tiếng bước chân từ xa tiến lại gần, cánh cổng từ từ mở ra.

Đệt, Vương Nhất Bác âm thầm mắng một câu thô tục.

Người tới rõ ràng là vừa mới tắm xong, còn đọng lại từng giọt nước trên người, trên kính có một tầng hơi nước mờ mờ, ngay cả anh cũng một thân bốc hơi nước ướt át, mang theo mùi sữa tắm. Bên trong Tiêu Chiến mặc áo ngủ màu trắng rộng rãi, cổ áo hơi thấp lộ ra hai đoạn xương quai xanh rõ ràng, bên ngoài tùy tiện khoác áo khoác dài màu đen, trên dép lê là hai mắt cá chân như bị nước làm nóng, toàn bộ đều đỏ lên.

Này sao lại giống như drama tình nhân thầm kín thần tượng máu chó vậy. Tuy là tình nhân này đầu đội mũ lưỡi trai, lưng đeo một chiếc túi thể thao bẩn hề hề, vóc dáng lùn một chút, so với anh quả thực giống như thằng nhóc miệng còn hôi sữa.

Vương Nhất Bác bất động đứng đó, nửa buổi không vào cũng không đi.

Tiêu Chiến nhìn cậu mà buồn cười, cũng không gọi cậu đi vào, vẫn duy trì tư thế đứng bên ngoài cánh cửa hồi lâu, hỏi cậu: " Tài liệu em mang đến không? "

Vương Nhất Bác bị anh hỏi liền ngạc nhiên: " Thầy bảo em đến là để lấy tài liệu? "

Mắt Tiêu Chiến nhiễm một lớp sương mờ, cách chiếc kính mắt viền vàng rất có hứng thú mà đánh giá học sinh trẻ tuổi của mình: " Nếu không em cảm thấy tôi bảo em đến để làm cái gì? "

Lúc này Vương Nhất Bác mới phát hiện ý cười của Tiêu Chiến có chút gian xảo, ý thức được mình bị cười nhạo, có chút thẹn quá hóa giận, vừa định nói gì đó, đã bị Tiêu Chiến gỡ mũ trên đầu xuống, hai phiến môi lập tức dính lấy nhau. Môi Tiêu Chiến mềm đến đáng sợ, kề sát cần cổ còn có một mùi hương nhàn nhạt.

Vương Nhất Bác quả thực là một mớ hỗn độn. Trước kia đối tượng đều là xấp xỉ tuổi hắn, căn bản sẽ không có cái loại cục diện bị dắt mũi thế này, cậu nhất thời không biết thế nào mới tốt, liền đứng tại chỗ ngơ ngác bị Tiêu Chiến hôn một cái.

Tiêu Chiến kéo cậu ra một chút, nhìn Vương Nhất Bác ngốc lăng đứng đó, đột nhiên khóe miệng cong lên, nhẹ nhàng nói bên tai Vương Nhất Bác: " Có phải tay không có chỗ để đặt không hả? "

Nói xong, anh chậm rãi giữ chặt tay phải đang dần nóng lên của Vương Nhất Bác, dẫn tay cậu đẩy vạt áo của anh ra, xoa lồng ngực trắng nõn dưới lớp áo ngủ của mình.

" Ầm! " Cánh cửa đóng sầm lại.

Vương Nhất Bác gần như hung ác đem Tiêu Chiến đẩy vào bên trong cửa, lại dùng lực đè gáy Tiêu Chiến sát lại gần hắn, kính mắt viền vàng tùy tiện ném ở bên chân, cuối cùng đem anh đặt tại huyền quan bắt đầu cởi cúc áo. Môi lưỡi hai người quấn lấy nhau hết hôn lại mút, kích động đến mức quần áo không chỉnh tề, thở ra cũng đều là khí nóng ẩm ướt.

Tiêu Chiến bị một tiếng huýt sáo vô lại của Vương Nhất Bác khiến anh mỉm cười, sau đó ngửa chiếc cổ thon dài nghênh đón đối phương, hoan nghênh người trẻ tuổi lưu lại chút dấu vết trên làn da mình. Tựa như một chủ nhân sủng nịch nghênh đón một con chó đến liếm láp lấy lòng vậy.

" Nhẹ một chút, ngày mai tôi có giờ. " Ngay cả lời nói cũng giống như nói với tiểu sủng vật.

" Không muốn mặc áo cao cổ? "Vương Nhất Bác kĩ năng điêu luyện, nghĩ thầm tôi càng muốn chống đối lại thầy đó, vì thế kiên quyết in lên cổ người nay hai vết hôn thẫm màu. Lại càng vội vàng hôn đến lỗ tai Tiêu Chiến, hơi thở ẩm ướt phủ kín vành tai, cuối cùng liếm đến ốc tai, tiếng nước ướt át vang lên khắp bên tai Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến bị liếm đến cả người mềm nhũn ra, hạ thân hai người đỉnh vào nhau, đều đã cứng rồi. Quần ngủ của Tiêu khá rộng, Vương Nhất Bác liền có thể không chút trở ngại luồn tay vào, cách quần lót xoa nắn vật phía trước, đụng đến Tiêu Chiến thở dốc, đằng trước không ngừng rỉ ra dịch tuyến tiền liệt làm vải ướt nhẹp.

Tiêu Chiến bị hương vị hormone của Vương Nhất Bác ép tới thắt lưng không duỗi thẳng nổi, yếu ớt ghé đến bên cổ cậu: " Bôi trơn để trong phòng. "

Sau khi tháo kính đôi mắt Tiêu Chiến hồng hồng, môi bị hôn đến sưng lên, so với cái người trên bục giảng sáng nay còn muốn trẻ hơn năm tuổi, nhìn đúng là vừa ngây thơ vừa hồn nhiên.

Vương Nhất Bác không thể cưỡng nổi lại nắm cằm anh hôn lên, hai người một bên hôn một bên ôm nhau đi đến trong phòng. Đợi đến khi vào phòng ngủ, Tiêu Chiến bị ném thật mạnh lên giường, vừa muốn chống tay đứng dậy đã bị Vương Nhất Bác nằm lên, đè lại tứ chi.

Vương Nhất Bác dùng ngón tay thay thế đầu lưỡi của mình tiến vào miệng Tiêu Chiến, quấy đảo bên trong khoang miệng non mềm của người nọ, cùng với đầu lưỡi tinh tế, Tiêu Chiến ô ô muốn dùng đầu lưỡi đẩy tay cậu ra, mắt Vương Nhất Bác tối đem hai ngón tay kẹp lấy đầu lưỡi anh, thanh âm khàn khàn ra lệnh: " Liếm. "

Cậu đã sớm muốn làm vậy, chính là thời điểm Tiêu Chiến ở trên lớp cắn ống hút uống nước chết tiệt kia.

Tiêu Chiến tức giận liếc cậu một cái, lại bị mệnh lệnh của Vương Nhất Bác dọa cả người run lên, vì thế ngoan ngoãn nghe lời, khoang miệng như lấy lòng mà mút lấy hai ngón tay kia. 

Hai đầu ngón tay Vương Nhất Bác kéo căng khoang miệng Tiêu Chiến, bắt chước động tác tính khí làm tình ở miệng anh ra vào, khiến miệng Tiêu Chiến khó khăn hé miệng ra, nước bọt trong suốt từ khóe môi chảy ra.

Vương Nhất Bác chơi xong miệng lão sư, liền lưu loát cởi quần ngủ Tiêu Chiến, lưu lại áo ngủ cùng với áo khoác. Cậu nhờ vào ngón tay dính đẫm nước bọt, đâm vào phía dưới Tiêu Chiến.

" Đừng. " Tiêu Chiến có chút sợ hãi, đè lại tay Vương Nhất Bác, nhẹ giọng nói: " Bôi trơn dưới gối. "

Vương Nhất Bác chậm rãi liếc anh một cái, đưa tay sờ đến gối đầu Tiêu Chiến.

Không ổn. Tiêu Chiến đột nhiên nhớ ra gì đó, vừa định giữ lại tay Vương Nhất Bác, nhưng đã không kịp nữa rồi.

Vương Nhất Bác từ dưới gối anh không những lấy ra một lọ bôi trơn, còn lấy ra cả một cặp vòng màu bạc sáng bóng.

Sắc mặt Vương Nhất Bác không tốt: " Vừa cùng người khác chơi? "

Tiêu Chiến theo bản năng phản bác: " Không có. "

Vương Nhất Bác không tin lời anh nói, đưa tay nắm lấy một bên mắt cá chân Tiêu Chiến kéo về hướng mình. Tiêu Chiến không kịp phát ra tiếng kinh hô, cả người đã bị kéo qua, ngay sau đó một chân đã bị khóa lại ở đầu giường không thể động đậy.

Vương Nhất Bác oán hận nắm một chân khác của Tiêu Chiến rồi lên cổ chân. Chân Tiêu Chiến thường ngày cực kì xinh đẹp, gầy nhưng lại không đến mức trơ xương, mắt cá chân sắc sảo yếu ớt nằm trong lòng bàn tay to lớn của Vương Nhất Bác, giống như dùng sức sờ một chút liền nát ra.

Tiêu Chiến cảm giác mình như một con mồi đang bị một con báo nắm trong lòng bàn tay, không thể nhúc nhích, tim đập nhanh đến khó tin. Vương Nhất Bác giống như ăn một viên kẹo trái cây trong suốt, liếm láp mắt cá chân, lại hôn lên mu bàn chân lộ ra mạch máu màu xanh xanh. Ngứa, ướt, Tiêu Chiến muốn co chân mà gãi. Mặt trước của Tiêu Chiến gần như lập tức đứng lên, dính sát vào bụng, làm vạt áo ngủ ướt nhẹp.

Vương Nhất Bác giống như đã hiểu ra, Tiêu Chiến cơ hồ nhìn thấy xích chân liền hưng phấn cực độ.

" Thì ra thấy Tiêu còn có loại ham thích thế này? " , Vương Nhất Bác bỗng nhiên tỉnh ngộ, " Ở nhà tự xích mình tự chơi? "

Tiêu Chiến không nói gì, cậu liền vui vẻ đứng lên, nói với Tiêu Chiến: " Thầy quá đáng thương rồi. " Sau đó bàn tay dính đầy gel bôi trơn chậm rãi chen vào cái động khẩu vừa rồi bị mình chơi đến chảy nước ròng ròng.

Ngón tay Vương Nhất Bác thon dài, nhưng khớp xương rất thô, hai ngón tay khép lại chen vào, làm cả người Tiêu Chiến căng cứng, trầm thấp mà thở ra một tiếng.

" Nhịn một chút. " Vương Nhất Bác cũng cứng đến khó chịu, cảm thụ được vách tràng căng chặt, trong tâm lại cảm thấy ghen tị với mấy ngón tay kia. Cậu tiếp tục dùng mấy ngón tay trừu sáp, cơn đau càng lan đến sâu hơn, nhờ bôi trơn trợ giúp cuối cùng cũng hoàn toàn chen vào được huyệt thịt nhút nhát.

Người trẻ thì luôn liều lĩnh, Vương Nhất Bác dùng ngón tay qua loa khuếch trương một hồi,  liền nhìn vách tràng màu đỏ trong lúc trừu sáp lật ra lật vào. Sau khi nghĩ nghĩ, liền rút ngón tay ra kéo theo một sợi chỉ bạc dính nị, ưỡn dương vật đang phát trướng hạ thắt lưng muốn thao vào.

" Đợi đã, chưa được! "

Tiêu Chiến theo bản năng trừng lớn mắt vùng vẫy muốn ngồi dậy, chân trái lại bị xích vào giường không thể động đậy, đùi phải lại bị Vương Nhất Bác gắt gao đè chặt, môn hộ giữa hai chân lúc đó mở rộng ra, lộ ra một cái huyệt động yếu ớt chờ dương vật tới xâm chiếm nó.

" A! "

Tiêu Chiến gần như là thất thanh rên rỉ, ngửa đầu nghênh đón thao lộng. Anh quả thực rất đau, Vương Nhất Bác cơ hồ không thể phân rõ, cách một lớp áo ngủ dùng răng nanh ma sát thật mạnh đầu vú anh, lại thô bạo đâm mở tiểu huyệt chưa được khuếch trương hoàn toàn, huyệt thịt bị chống đỡ đến căng tròn, cả linh hồn cùng thân thể mặc cậu xuyên thủng.

Nhưng anh lại sung sướng đến cực điểm, thậm chí Tiêu Chiến còn cảm thấy, giống như mình vẫn luôn chờ đợi cái loại đau đớn này, từ trong nội tâm lại có thanh âm vang lên, dùng sức một chút, dùng sức thêm chút nữa đi. Tiêu Chiến vừa vui sướng lại vừa sợ hãi chảy ra nước mắt, thanh âm nghẹn ngào: " Tôi không có, a! Chảy máu! "

Thiếu niên ở trên người giống như một con dã thú, dùng sức nắm lấy thắt lưng mà động thân, thanh âm cố gắng đè xuống tiếng thở dốc: " Không có, mông thầy chảy nước. "

" Ô, quá to rồi! " Tiêu Chiến cảm giác dương vật Vương Nhất Bác gần như đâm đến trong bụng anh, đem ruột mình căng ra đến cực hạn, tê dại ngứa ngáy cùng đau đớn đánh úp, từ xương cụt thẳng đến đỉnh đầu.

" Cảm ơn. " Vương Nhất Bác ưỡn người đâm sâu, bắt đầu hung ác va chạm, Tiêu Chiến bị xích căn bản không có chỗ tránh né, tựa như một con bươm bướm mắc chặt vào mạng nhện, chỉ có thể dạng lớn chân mặc người phía trên dùng sức sáp nhập.

Tiêu Chiến bị đâm đến thụt lùi về phía sau, chân kia không bị xích liền vòng qua thắt lưng Vương Nhất Bác, lúc sau lại nhấc lên vai, tư thế mở rộng nơi giao hợp đến cực điểm. Vương Nhất Bác dùng sức nắm chân anh giống như phát điên mà đỏ cả mắt, thịt mông no đủ của Tiêu Chiến bị túi nang đụng đến ba ba rung động, cái mông tuyết trắng cũng đỏ lên một mảnh. Hỗn hợp dâm thủy cùng gel bôi trơn từ nơi giao hợp đứt quãng chảy ra, dính đầy mông anh.

Xích chân màu bạc lóe sáng, theo động tác của Vương Nhất Bác phát ra tiếng vang lạnh lẽo, bàn chân trắng nõn của Tiêu Chiến gắt gao căng ra, giống như giây tiếp theo sẽ hỏng mất. Anh nằm trên đống chăn lông ngỗng màu đen tuyền, như một lễ vật bị thô bạo mở ra.

Tính khí Vương Nhất Bác đột nhiên cọ qua điểm lồi lên bên trong Tiêu Chiến, Tiêu Chiến kích động kêu " A! " một tiếng, dường như là chịu không nổi mà khép lại hai chân, lại bị Vương Nhất Bác hung hăng ghì xuống khiến nó không ngừng run rẩy. Cả khuôn mặt anh đều đỏ ửng, bị sáp đến nước mắt nước miếng chảy đầy mặt, " Không cầm đâm vào, đó! A! Tôi sẽ chết! "

Vương Nhất Bác ngoảnh mặt làm ngơ, ngược lại càng dùng sức đỉnh đến nơi đó, tiếng thân thể va chạm "bạch bạch" không dứt bên tai, giọng nói cũng khàn khàn đến kỳ cục: " Thầy đừng có kẹp chặt như vậy. . . " Tiêu Chiến chịu không nổi ngón giữa đâm vào lưng Vương Nhất Bác, oán hận uy hiếp cạu.

" Bốn mươi điểm đó của  cậu, ưm, điểm hàng ngày, a! Còn, muốn không! " Tiêu Chiến uy hiếp còn kèm theo tiếng rên rỉ đứt quãng, ngược lại nghe có vẻ phóng túng.

" Muốn, đương nhiên muốn. " Vương Nhất Bác đâm một cái thật sâu, hôn lên gáy anh: " Làm thêm mấy lần, thầy liền cho thêm mấy chục điểm, thành giao. "

-END-

Dịch vào một buổi chiều Tết chán thấy banoi :) Chủ yếu là edit vui thôi, các chị cũng đọc cho vui thôi, đừng để ý quá nhiều ^^ Cảm ơn ~ Thêm một bộ hoàn nữa rồiiiii




















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro