13. Học cách tiếp nhận cơ thể

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

So với Becky thẹn thùng, quẫn bách, sắc mặt Freen thật ra vô cùng bình tĩnh.

Chị cười nói: "Rất tốt, em rất nghe lời."

Là đang nói chuyện em nghe theo chỉ thị của chị tự an ủi rồi quay video sao?

Becky khẽ mỉm cười, lại thấy Freen vỗ vỗ chỗ trống trên ghế sô pha chị đang ngồi, nói: "Đến đây, để chị kiểm tra chút."

"Vâng." Becky ngoan ngoãn đi đến ghế sô pha, ngồi xuống.

Freen xoay người lại, phân phó: "Ngoan, nằm xuống đi."

Đợi đến khi Becky nằm yên trên ghế sô pha to rộng, Freen lập tức cúi đầu, ngón tay thon dài ung dung thong thả cởi từng cúc áo của em.

Khi cởi cúc áo xong, rất nhanh, áo lót màu tím của Becky đã xuất hiện trước mắt Freen.

Chất liệu vải satin, màu tím đậm, ôm lấy bộ ngực em làm làn da càng thêm trắng nõn, trơn trượt, giống hệt như tưởng tượng của chị -- quyến rũ, đầy nữ tính.

Ngón tay Freen cách lớp áo lót xoay nhẹ một vòng quanh vú, dịu dàng cười, nói: "Em mặc áo lót này rất đẹp, đủ làm cho bất kì người đàn ông nào cũng phải điên cuồng."

Đương nhiên...

Cũng bao gồm cả chị.

Ngay sau đó, ngón tay chị di chuyển nhẹ nhàng, đẩy áo lót sang một bên.

Ngay lập tức, cặp vú bị máy rung chơi đến sưng đỏ bật ra ngoài.

Freen nhẹ nhàng vuốt ve vú, hỏi em: "Có đau không?"

"Không đau." Becky lắc đầu.

"Cô bé ngoan."

Dứt lời, Freen lập tức cúi đầu hôn lên núm vú của em, kích thích Becky run rẩy.

"Lại đến xem huyệt nhỏ của em một chút..."

Freen vừa nói, ngón tay chị trượt vào giữa hai chân em.

"Cô bé ngoan, quần lót em ướt đẫm rồi." Freen mỉm cười, trêu đùa nhìn vào mắt của em, nói.

"Bác sĩ Chankimha, em...."

Ánh nhìn chằm chằm của chị làm em cực kì thẹn thùng, lại không biết nên nói gì.

"Bây giờ mức độ em tiếp nhận cơ thể của mình rất cao, cũng có thể hưởng thụ khoái cảm cơ thể. Lúc trước ở cùng bạn trai, có tiếp xúc với cơ thể anh ta không?"

"Có." Becky thẹn thùng gật đầu.

Sau kính mắt, mắt Freen trở nên lạnh, nhưng chị che giấu rất tốt: "Đến mức độ nào rồi?"

"Hôn môi."

"Sau đó thì sao?"

"Ôm."

"A... Vậy đã sờ dương vật anh ta chưa?"

Becky khiếp sợ, vội lắc đầu: "Không có."

Thật ra, trước kia lúc tình cảm đang mãnh liệt, Nop cũng từng móc dương vật của anh ta ra, muốn em sờ sờ, hôn thử.

Nhưng mà, em chỉ mới chỉ nhìn qua đã cảm thấy vừa bẩn, vừa xấu xí, không thể nào vượt qua được rào cản tâm lý.

Nghe vậy, Freen khẽ mỉm cười. Ngay sau đó, chị ưu nhã cởi bỏ dây lưng, kéo khóa quần tây xuống ngay trước mặt Becky.

Ngay lập tức, dương vật cách một lớp quần lót xuất hiện trước mắt Becky.

"A!" Becky hoảng sợ, vội vàng quay đầu đi.

"Ngoan, nếu muốn hoàn toàn chữa khỏi tính lãnh cảm của em, ngoại trừ tiếp nhận cơ thể của mình, em còn phải học cách tiếp nhận cơ thể của người khác." Freen nhẹ giọng nói.

"Đến đây thử làm quen với nó, thích nó, điều này rất tốt cho bệnh tình của em."

Chị vừa nói, vừa bắt lấy tay Becky, yêu cầu em chạm vào giữa hai chân của chị.

Không thể cưỡng ép được bản thân mình, Becky đành phải quay đầu lại.

Mặt em hồng hồng nhìn tay mình đang nắm lấy dương vật to dài của bác sĩ Chankimha.

Cách lớp quần lót, em chỉ có thể nhìn thấy hình dáng của nó, vừa to vừa cứng, đúng là làm người khác sợ hãi mà!

"Có cảm giác gì?" Bác sĩ Chankimha dịu dàng hỏi em.

"Rất nóng, rất cứng còn có.... Rất to." Becky nói cảm nhận trực giác của mình.

"A..." Freen khẽ cười một tiếng.

Những lời này không thể nghi ngờ có thể lấy lòng bất cứ người đàn ông bình thường nào, đương nhiên, bao gồm cả chị.

"Có cảm thấy sợ hãi không?"

"Không."

"Vậy ghê tởm không?"

"Cũng không."

"Vậy là tốt rồi, em bây giờ thử cởi quần lót, thả nó ra." Freen dịu dàng khuyên nhủ.

"Vâng."

Becky đáp lời, dựa theo chỉ thị của chị, kéo quần lót màu đen của chị xuống.

Ngay lập tức, dương vật của bác sĩ Chankimha đã bật ra ngoài.

Nó giống như con quái vật nhỏ, "Bang" một tiếng, đánh vào tay Becky.

"A ~" Becky đột nhiên không kịp đề phòng, giống như bị bỏng, cuống quít buông tay ra.

"Ngoan, đừng sợ."

Freen an ủi sờ sờ vú em, tiện thể, bắt lấy tay em ấn lên trên gậy thịt của mình, từng bước dạy dỗ.

"Thứ em đang chạm vào lúc này là dương vật, còn được gọi là gậy thịt. Chức năng chủ yếu của nó là bài tiết nước tiểu, tinh dịch cùng với tiến hành giao phối. Có nhìn thấy cái lỗ tròn tròn ở trên này không? Đây là lỗ niệu đạo, tinh dịch cũng được bắn ra từ nơi này."

Freen vừa nói, vừa để Becky thử vuốt ve lỗ nhỏ trên đỉnh gậy của mình.

Ngón tay trắng nõn mềm mại vuốt ve ở nơi đó, cổ họng chị nhịn không được chuyển động lên xuống, gậy thịt lập tức sưng to hơn nữa.

"Đầu tròn to này gọi là quy đầu, toàn bộ phía sau là thân dương vật."

Freen cầm toàn bộ tay nhỏ của em, chậm rãi vỗ về chơi đùa nơi đó.

"Dương vật bình thường đều mềm, chỉ khi có ham muốn tình dục mới cương lên toàn bộ."

Becky nghe thấy thế, mặt lại đỏ hồng.

Nói như vậy...

Bác sĩ Chankimha bây giờ cũng có ham muốn tình dục sao?

"Khụ khụ" Freen nói xong câu này, dường như cảm thấy có gì đó sai sai, vội nói: "Giống như dương vật của chị, là loại vô cùng tiêu chuẩn và khỏe mạnh. Vì vậy khi bị vuốt ve, nó sẽ cương lên như người bình thường."

"Vâng."

"Hai túi phía dưới này chính là tinh hoàn, nơi chứa đựng tinh dịch."

Becky theo lời chị nói, bàn tay kéo xuống, vuốt hai túi tinh.

Hmm, mềm mại, hơi giống quả bóng nhỏ em chơi khi còn bé.

Em nhịn không được nhẹ nhàng nhéo nhéo.

"A!"

"Sao vậy? Bác sĩ Chankimha?"

"Không có gì." Freen cắn răng, cười nói: "Chỗ này khá yếu, em không thể quá mạnh tay được."

"A, xin lỗi chị." Becky vội vàng xin lỗi.

"Không sao. Bây giờ, em đến an ủi dương vật làm nó bắn ra đi."

"Hả, vậy... Em phải làm gì đây?"

"Giống như như vậy." Freen kéo tay em trượt qua trượt lại: "Biết chưa?"

"Vâng."

Nhìn qua rất đơn giản, Becky lập tức theo lời dạy của chị, tay nhỏ nắm lấy gậy thịt của Freen, di chuyển lên xuống.

"Ư ~ ha ~ khá tốt, cứ như vậy, quá thoải mái..."

Freen nói, nhìn thấy cặp vú lớn của Becky không ngừng đong đưa theo động tác của tay, chị vô thức vươn tay ra nhéo mạnh.

"A ~"

Vú bị bàn tay to của bác sĩ Chankimha vuốt ve, cả cơ thể giống như bị điện xẹt qua, vừa thoải mái vừa tê ngứa.

Becky không chịu được rên rỉ ra tiếng.

"Tốc độ nhanh lên!" Freen chỉ đạo, đồng thời, ngón tay chị linh hoạt xuyên qua quần lót sờ soạng huyệt nhỏ của em.

Quả nhiên, nơi đó còn chảy nhiều nước hơn lúc nãy, ẩm ướt vô cùng, ngay cả ngón tay chị cũng ẩm đẫm.

Ngón trỏ thoải mái chọc vào, sau đó từ từ đâm chọc.

"A ~ Bác sĩ Chankimha ~ Đừng mà~"

Huyệt nhỏ cứ như vậy bị chơi đùa, Becky không tự chủ được xoắn chặt chân, ngứa ngáy khó chịu.

"Đừng phân tâm, tay lại nhanh lên chút!"

"Ư ~ a ~ ha ~"

Bàn tay nhỏ bé của Becky di chuyển nhanh hơn, đầu hơi ngửa ra phía sau, không ngừng rên rỉ.

"A ~"

"Ha ~"

Cuối cùng, theo ngón tay của hai người cùng lúc tăng tốc, cả hai cùng nhau đạt đến cao trào.

Freen bắn tất cả tinh dịch lên tay Becky, thậm chí còn phun một ít lên ngực em.

Becky đỏ mặt đang muốn lau sạch thì bị Freen ngăn lại.

"Nếm thử hương vị của nó xem liệu em có thể chấp nhận nó không." Vừa mới trải qua cao trào, ánh mắt chị sâu và đen như mực, mắt kính cũng không biết rớt xuống từ lúc nào, cả người toả ra khí chất hấp dẫn trí mạng.

Becky còn chưa có phục hồi lại tinh thần sau cao trào, không tự chủ được bị mê hoặc, vì thế, em đưa ngón tay dính đầy tinh dịch của Freen vào trong miệng, chậm rãi liếm.

"Có vị gì?"

"Ừm, có chút tanh, hình như còn có vị nước sát trùng..." Becky thành thật trả lời.

Cô gái trước mặt, tóc đen dài như thác nước, trên mặt còn ửng đỏ sau cao trào, thậm chí khóe môi còn dính chút dịch màu trắng.

Em cứ như vậy ăn tinh dịch ở trước mặt chị.

Cảnh tượng trước mắt thật sự quá kích thích. Hai mắt Freen tối sầm lại, chị không muốn kiềm chế nữa, đột nhiên hôn lên đôi môi hồng của em, khàn khàn giọng, nói: "Thật không? Để chị thử xem."

Dễ như trở bàn tay, đầu lưỡi chị nhanh chóng đi thẳng vào bên trong khám phá.

Becky rõ ràng vẫn còn đang ở trong trạng thái tê liệt, vì thế, cho đến khi em kịp phản ứng lại, Freen đã mạnh mẽ liếm mút lưỡi em.

"A ~" Becky cảm thấy huyệt nhỏ lại bắt đầu ngứa ngáy.

Vì sao vậy? Rõ ràng chỉ là hôn môi thôi mà.

Freen không kiêng nể gì nữa, liếm mút lung tung trong miệng em. Mãi cho đến khi chị cảm thấy Becky bắt đầu khó thở mới lưu luyến buông em ra.

"Nói bậy, rõ ràng rất ngọt."

Bác sĩ Chankimha sau khi ăn xong nước miếng của em, cười khẽ, phản bác lời em vừa nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro