Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vừa bước qua cánh cổng trường, An Khuê đảo mắt tìm vị trí bảng tin... " Đây rồi, phòng học lớp 10T3... Xem nào, cạnh cầu thang dãy nhà sơn màu trắng, tầng 3.." Môi cô thấp thoáng nở nụ cười. Cô rất vui hki được biết lớp học mình vô cùng thuận lợi cho việc ngắm cảnh...

Phòng học lớp 10T3 ở gần cầu thang tầng 3. Từ cửa sổ hoặc từ hành lang lớp học, An Khuê có thể nghe tiếng chim hót râm ran từ cây hoàng lan sát bờ lan can. Cô có thể ngắm cảnh toàn trường qua hành lang lớp học hoặc cửa sổ . Và điều đặc biệt, An Khuê cũng rất hứng thú với việc nghỉ trưa trên sân thượng, hưởng thụ gió mát khí trời, ngắm cánh đồng lúa trải dài nhấp nhô tưởng chừng như vô tận...

Bước vào lớp học, An Khuê chọn vị trí gần cửa sổ nhất. Khẽ đặt chiếc cặp xuống bàn, cô đứng dậy, rảo bước ra bờ hành lang. Ngón tay trắng như tuyết chạm nhẹ vào chùm hoa hoàng lan ở gần nhất. Thật đẹp. Chùm hoa vàng thuôn dài với nhiều cánh hoa ôm nhau tạo thành như nằm mà không nằm trong bàn tay An Khuê. Hương hoa thơm ngào ngạt sực nức sống mũi của cô. Cô nhắm mắt, tham lam như muốn hít trọn mùi hương của cây hoa này...

" Thật chết mê chết mệt" – An Khuê nói trong lòng!

Một cô gái xinh đẹp đang nâng niu chùm hoa hoàng lan vàng, nâng niu hơn cả mảnh pha lê trắng vì sợ một cánh hóa sẽ rụng xuống. Đôi mắt tròn, đen láy với hàng mi cong vút khẽ chớp:

" Bụi bay vào mắt rồi..!''-...

Trống trường vang lên!

Ngồi cùng bàn với An Khuê là một bạn gái tên Ngọc Diệp có tính hướng ngoại. Bạn ấy rất hay cười, hay nói chuyện. Trước khi cô giáo vào lớp, Ngọc Diệp đã có rất nhiều câu hỏi cho An Khuê..

- Bạn tên gì?

- Mình là An Khuê.

Ngọc Diệp làm bộ đưa tay vuốt cằm nghĩ ngợi...

- Ồ! An trong bình an. Khuê trong sao khuê. Có phải tên bạn có nghĩa là " Ngôi sao khuê an tĩnh nhưng dịu hiền và luôn tỏa sáng không?"

- Chính là như vậy. An Khuê nói với nụ cười mỉm tự nhiên...

Ngọc Diệp sau đó vẫn hỏi tiếp rất nhiều câu hỏi nửa. Và đạp lại cô là sự gật đầu, nụ cười mỉm hoặc vài câu ngắn gọn. Ngọc Diệp không buồn mà càng ấn tượng với Lan Khuê hơn. Cô đã quan sát An Khuê từ lúc vào lớp. " Cô ấy thật xinh đẹp... Hóa ra cô ấy thích hoa hoàng lan... Giọng nói của cô ấy thật êm ái, trong trẻo.."

Qủa vậy, ngày đầu tiên đi học, cô không ríu rít làm quen như các bạn khác. Tính cô trầm ổn, nội tâm. Ngọc Diệp biết, An Khuê tuy vẻ ngoài rất xinh đẹp nhưng không hề có tính tiểu tư, kiêu căng, ngạo mạn. Cô ấy chỉ ít nói, nhưng lại rất dễ gần...

Chủ nhiệm lớp An Khuê là một cô giáo trẻ . Cô không thật sự xinh đẹp. nhưng vẫn luôn gợi cho học sinh sự dịu hiền, nhân hậu... An Khuê có ấn tượng với nụ cười của cô.. " Thật tươi trẻ với hai lúm đồng tiền.."

Cô đặt chiếc cặp xuống bàn:

- Xin chào các em! Cô là Thu Giang, rất vinh dự được nhà trường phân công chủ nhiệm lớp 10T3 các em!

" Ồ... Thu Giang? Dòng sộng mùa thu hiền hòa, dịu dàng.. Thật đúng với tính cách của cô.'' An Khuê nghĩ như vậy.

Cô giáo nói tiếp:

- Cô là giáo viên dạy bộ môn Ngữ Văn. Rất vui được gặp các em. Cô hi vọng lớp chúng ta sẽ tạo nên một tập thể lớp đoàn kết, vững mạnh, các em yêu thương, tương trợ ẫn nhau.

Cả lớp " dạ" một tiếng rõ to, tiếp sau là tiếng vỗ tay ào ạt. An Khuê nở nụ cười tươi hiếm thấy, vỗ tay theo..

" Em cũng hi vọng là như vậy.. Thưa cô. ''


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro