Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Người tránh ra , người tránh ra " Lãnh đế cuống cùi lui về phía sau , khuôn mặt yêu nghiệt kia nhắn nhúm vì sợ hãi . Lãnh đế uy uy tại thượng của mười năm trước bây giờ lại thảm hại như vậy , long bào xộc xệc tả tơi , mặt mũi tèm nhem bụi bẩn , hoảng hốt như một con nai tơ . tất cả những chật vật này của hắn là do con người đang đứng trước mặt hắn gây ra , dáng người hiên ngang sừng sững , vẻ mặt tuấn tú tiêu sái , nụ cười khinh miệt vẫn đang treo trên môi . Y dùng chân dẫm nghiến lên đầu Lãnh đế , cười cười ác nghiệt hỏi : " Sao thế ? sao không ra lệnh cho ta nhấc chân ra , ngươi là hoàng đế cơ mà , hoàng đế thì phải có quyền hành tuyệt đối chứ ? Hừ hừ , nhìn người mà xem , chả bằng con chó dưới chân ta , nói xem ta nên làm gì ngươi bây giờ? bán vào lầu xanh hay xung quân kỹ , ngươi đẹp vậy mà , chắc hợp bị cưỡng hiếp lắm ! ha ha. "

Lãnh đế thống khổ khóc dưới chân y , không ngừng dùng đôi mắt xinh đẹp cầu xin

Bốp ! " Hự ! "

Bị y đá bay ra hơn bậc thềm, Lãnh Đế hộc máu , hắn run như cày sấy , người trước mắt hắn lại không hề có ý định dừng lại , tiếp tục tiến lên cho hắn những cú đá ngay vào bụng , mặt . Chân t dẫm lên tay hắn , đè nghiến , hắn có thể nghe thấy tiếng xương cốt mình vỡ vụn dưới gót giày da của y .

Ngạo Thiên cười cười , cảm giác trả thù thật thích , nhìn tên hoàng đế ngạo mạn kia phải chịu đựng mọi đau đớn tủi nhục mà một Hoàng đế uy nghi tại thượng bây giờ nhe mọt đống giẻ rách bị y tra tấn đánh đập tàn nhẫn . Mà y bây giờ thì không còn là một đứa bé yếu đuối xấu xí như xưa , nhìn y mà xem , áo vest chỉnh tề phẳng phiu , cà vạt sang trọng , đầu tóc chải chuốt gọn gàng , ra dáng Boss của mafia ngày xưa bao nhiêu . Tất cả đều kì diệu như một giấc mơ ~ Khoan ....

.

.

.

Mở ra đôi mắt hồng hồng , Ngạo Thiên chép miệng , hóa ra là mơ thật !.... ài bé tiếc nuối ghê gớm vì không tra tấn được phụ thân của mình nhiều hơn , nhưng bé thầm nhủ , bắt đầu một ngày bằng một giấc mơ như thế thì hôm nay bé chắc chắn sẽ may mắn lắm đây >:))) Phụ thân à , hãy đợi con ra khỏi đây , rồi chúng ta tiếp tục hoàn thành nốt giấc mộng dang dở của con nha ~~~

Tại một nơi nào đó " Hắt xì ! "

Nhảy xuống khỏi thân cây , lấy đi đồ đạc treo trên cao , dựa theo con suối nhỏ , Ngạo Thiên tìm đường lên đỉnh núi .

-----------2 tiếng sau -----------

" Phù , Phù ! " tựa vào một thân cây thở dốc , cơ thể quá yếu ớt khiến bé không thể hoạt động nhiều như xưa , điều này một lần nữa lại khiến bé phẫn uất . Phải làm cách nào đó để cải thiện cái cơ thể này ngay và luôn , bé tự nhủ . đi được khoảng hai tiếng mà gần như đứt hơi thế này thì là quá không ổn ! bé biết nếu muốn sống sót và trả thù thì bản thân phải trở nên cường đại thế nào . Tự dưng .... bé muốn có bàn tay vàng quá !!!! Tại sao những kẻ khác khi xuyên đến đây , đều có bàn tay vàng hay thân thế hiển hách , mình bé thì khốn khổ khốn nạn thế này !!! ưaaa ! thật là muốn chửi bậy !

" Xoạt " Ngạo Thiên đang quay cuồng phẫn hận dừng lại , đứng yên nhìn về một phía trong một tích tắc, sau đó bé lấy ra một cành cây , nhanh chóng xóa hết dấu vết quanh đó , sau đó leo lên cây và im lặng .

Tiếng nói và tiếng bước chân ngày càng rõ ràng . Kẻ địch có hai người hoặc nhiều hơn , núp trong tán lá trên cây , Ngạo Thiên âm thầm nghĩ . Tiếng bước chân nặng chịch càng lúc càng đến gần , cho đến khi bé thấy được ba người tiến lại .

Một kẻ mày rậm mũi to dáng người gầy gò lưng còng xuống đang dùng tay nắm tóc một người khác kéo đi một cach tàn bạo . Người bị kéo tóc quần áo rách nát đầy máu , mái tóc đen dài rối bù che khuất gương mặt chắc bây giờ cũng thê thảm không kém gì quần áo hắn . Tên còn lại to béo hơn , trong mắt lại ngập tràn vẻ chán ghét nhưng lại chứa đựng dâm dục nhìn chằm chằm vào cậu trai rách nát .

Ngạo Thiên nhíu mày, hô hấp mỏng xuống , tiếp tục quan sát

Tên gầy kéo cậu trai kia thêm vài bước nữa thì quăng cậu trên mặt đất , bắt đầu rống lên giọng khàn khàn chửi bới : " ta thao , cái thứ đĩ đực như mày còn cố tỏ ra thanh cao cái mẹ gì , kháng cự lại đại ca thì chỉ có đường chết mà thôi ! " vừa nói hắn vừa thô bạo dẫm đạp lên người cậu trai kia .
Tên béo chăm chú nhìn một lúc sau đó mới từ tốn lên tiếng : " A Hoàng , dừng lại , mày định đá chết nó à ? "
Nam nhân tên A Hoàng lập tức dừng tay , phun một bãi nước bọt lên người cậu trai rồi lùi lại ,mang vẻ mặt nịnh hót tiến tới chỗ gã béo
" Đại nhân bớt nóng , mấy cái hạng ti tiện cỡ nó sống dai lắm " vừa nói hắn vừa khinh khỉnh cười nhạo " Ngài xem ngày trước gia thế nó to lớn , ỷ lại mình là công tử thế gia mà tỏ vẻ , giờ bị giam vào đây , chẳng khác nào một con chó cái , phủ phục dưới chân chúng ta , hắc hắc , loại dâm đãng lại vô dụng như nó chẳng khác nào một con gián dẫm mãi không chết ! "
Tên A Hoàng cười sung sướng , cái lưng còng của gã run run kèm với tiếng cười khặc khặc , hình ảnh có bao nhiêu chán ghét , có bấy nhiêu .
Tên béo vẫn im lặng nãy giờ không lên tiếng ngăn cản A Hoàng sỉ nhục câu trai , ngược lại, hắn có vẻ thỏa mạn khi nghe những lời đó . Nhưng khi thấy cậu không có phản ứng gì trước lời nói của A Hoàng , tên béo bắt đầu khó chịu !
Hắn mỉa mai : " Thế nào Đông Phương Kỳ ? Không phục ? Sao không dùng cái giọng khinh thường kia của nhà người ra lệnh cho chúng ta dừng lại ? Hay ngươi cũng biết đó chính là bổn phận của ngươi ? Một tên kỹ nam không hơn nên không có gì để chối cãi ? "
Tên béo tiến đến , nắm tóc cậu trai , giờ là Đông Phương Kỳ , khiến cậu phải ngước lên nhìn hắn . Dưới mái tóc rối bù kia là một khuôn mặt nhem nhuốc bùn đất và máu , nhưng đôi mắt lại đẹp hơn bao giờ hết , một đôi mắt đen tuyền như bầu trời đêm , thỉnh thoảng lại ánh lên những vì sao. Nhìn vào đôi mắt kia , tên béo sững lại , hắn luôn biêt tên kỹ nam này mỹ , nhưng không ngờ dù cho có chật vật thế nào , thì chỉ cần một ánh mắt cũng đủ để cho người ta siêu lòng . Hơi thở tên béo nặng nề , hắn giữ chặt lấy cằm Đông Phương Kỳ dùng sức miết mạnh " Đại thiếu gia , ngươi cũng không ngờ đi , sẽ có một ngày ngươi phủ phục dưới chân ta bất lực như thế này , ha hả , ngươi nói xem , Đông Phương gia cả nhà bị chém tử , Đông Phương tướng quân độc nhất nhi tử thì lại bị phế hết võ công , trở nên vô dụng thế này , ngươi xem đời có trớ trêu không ? "
Tên béo thấy cậu trai vẫn lặng thinh , nhưng ánh mắt lại ánh lên hận thù cùng huyết tinh thì lại cảm thấy sung sướng cùng thỏa mãn , huyết tinh ? Y có thể làm gì hắn đây , bây giờ y chói gà còn không chặt !
Nhưng ánh mắt lạnh toát sát khí khiến hắn không thể chịu đựng nổi , hắn muốn thấy sự khuất nhục , sự thống khổ trong đôi con ngươi xinh đẹp kia
Bốp !
Tên béo hung hăng tát thật mạnh cậu trai khiến thân hình cậu va thật mạnh xuống đất .
Không chút rên rỉ khiến têm béo cảm thấy không hài lòng , gã liếc sang A Hoàng mắng : " Còn đứng đấy làm gì , cút sang bên kia trông chừng cho tao ! "
" Dạ vâng, vâng " A Hoàng cung kính trả lời , mặc dù mặt gã ánh lên vẻ không cam lòng
Bóng dáng tên gầy vừa khuất , gã béo như điên cuồng lột bỏ quần áo rach nát trên người cậu trai để lộ ra da thịt trắng tinh nhuốm máu cùng bùn đất , thân hình thanh mảnh gầy rộc yếu ớt kia thế nhưng lại không khiến gã béo chán ghét , ngược lại , ánh mắt hắn lại chứa vẻ thèm thuồng dâm ô như thể trước mắt gã là một đại mỹ nữ vậy . Thô lỗ ôm hôn lên người Đông Phương Kỳ , gã cũng nhanh chóng thoát quần áo của mình . Ngay lúc đang cởi quần , gã béo bỗng dùng lực đập mạnh vào cánh tay đang cầm một hòn đá sẵ nhọn hướng về phía đầu gã
Suýt nữa là toi ! Gã không ngờ lúc này cậu trai vẫn còn phản kháng . Gã giáng một cú tát thật mạnh lên mặt cậu, chửi một tiếng tiện nhân rồi bẻ gãy cánh tay cậu
Mặt Đông Phương Kỳ đã trắng nay còn trắng hơn , cả người run rẩy vì đau đớn , nhưng thủy chung không kêu rên một tiếng .
Gã béo thấy không còn gì ngăn cản mình thì trực tiếp thoát quần , tay đè lại người cậu trai , hung hăng dùng vật của mình thô bạo xông tới
Chết tiệt ! Gã chửi , từ chỗ bên dưới máu đã chảy ra , gã rút vật kia ra , dùng ngón tay hung hăng đào bới , cho máu tươi càng chảy ra ồ ạt , lúc này cảm thấy đã ổn , hắn lại hung hãn tiến tới . Cả người gã to lớn đè lên thân hình mảnh dẻ của người thiếu niên , ai cũng nhìn ra được là gã muốn chơi người kia tới chết !
Trên tàn cây , con ngươi đỏ hồng lạnh lùng quan sát hết thảy .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro