Chương 54: Thất vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đèn đêm sáng hẳn một vùng, sương đêm cũng bắt đầu ẩm thấp, cảm giác khó chịu như kéo chân muốn cô ngã ngụy xuống.

Tinh thần cũng buông thả theo thể xác, cũng may Đại Nhân lái xe đến kịp lúc.

Như một cái xác vô hồn ngồi trên xe, Đại Nhân thật sự có chút lo lắng cho cô, tuy lái xe nhưng lại thường xuyên nhìn vào gương xem cô như thế nào.

"Tiểu tiểu thư, ông chủ là người nhìn xa trông rộng, những gì ngài ấy làm cũng chỉ muốn tốt cho cô thôi..."

Im lặng thả hồn theo phương nào cũng không làm cho Lý Tiểu Trình nghe qua một chữ, người đang thất thần tốt nhất là đừng nên nói gì với họ, vì có nói họ cũng không có nghe được đâu.

Ánh mắt mang nét u buồn nhìn ra bên ngoài cửa kính, câu nói cũng như trong vô thức cũng không biết hỏi chính mình hay là người bên cạnh.

"Ông ngoại đã nói gì để Nhiễm cư xử với tôi như vậy?"

Đại Nhân nghe tiếng cô nói liền nhìn vào gương hậu thấy nàng vẫn bộ dáng  ủ rủ không khá hơn, nhưng mà có nói chuyện là tốt rồi.

Hắn nghe cũng thuận tiện đáp lời, "Lúc đó tôi đang lái xe chở cô nha."

Lý Tiểu Trình xụ mặt xuống tỏ ý thất vọng nhìn hắn trong gương hậu. Câu trả lời này, có cũng như không.

Đại Nhân đảo mắt, thầm cảm thán cái gương mặt này của cô y như đúc tiểu thư nhà hắn. Lại thêm cái bản tính này cũng không thua kém Lý mẹ năm đó bất chấp sự phản đối của Ngô lão mà muốn gả cho Lý Chính Quân, cảnh này hơn hai mươi năm sau được lặp lại, suy nghĩ lại cũng thật thương tâm cho Ngô lão.

Xe dừng lại trước tiểu khu, Đại Nhân cũng nhanh chóng xuống xe mở cửa cho cô, trên tay còn mang theo hai cái túi quà đưa sang cho Lý Tiểu Trình, "Tiểu tiểu thư, lão gia có truyền vào lời đến cô, đồ vật ngài đã đưa qua tuyệt đối không thể hoàn về."

Lý Tiểu Trình nhìn đến hai cái túi quà một lúc, tay cũng đưa ra nhận lấy, những thứ Ngô lão đã cho đi cũng sẽ không không hoàn về, những thức chính mình đã quyết nhất định cũng không thể chút khó khăn mà chịu thua.

Lấy lại chút ý thức, đầu óc cũng tỉnh táo trở lại, Lý Tiểu Trình cầm lấy hai túi quà không nói nhiều mà vào lại trong xe.

Tay vịn ở cửa xe, nghiêng đầu nói vọng ra ngoài, "Chở tôi quay lại chỗ ông ngoại."

Quay trở lại căn phòng ăn, Ngô lão vẫn chưa có rời đi, Lý Tiểu Trình ngồi vào vị trí của Sở Nhiễm lúc nãy, sẵn tiện đặt hai túi quà lên trên bàn.

Lý Tiểu Trình trên mặt thể hiện sự bình thản ung dung, nhưng trong lòng như sóng gợn, cô thừa biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, cô biết hiện tại đối diện với Ngô lão ở cục diện nào.000000

Nếu như Ngô lão phản đối chuyện của cô cùng Sở Nhiễm thì cũng sẽ tương tự như ba mẹ cô hiện tại bây giờ.

Lý Tiểu Trình như đánh một ván bài giành quyền lợi cho chính mình, cô vào thẳng vấn đề.

"Cháu thật sự thích Sở Nhiễm. Xin ông hãy tác thành cho bọn cháu."

Thời gian đợi cô quay trở lại cũng đủ thời gian để Ngô lão thưởng thức đĩa bít tết trên bàn.

Khăn lau miệng đặt xuống một cách ngay ngắn, nhấp môi một chút rượu vang đỏ cũng đã xong.

"Tại sao có biết bao nhiêu người nhưng cháu lại thích nó chứ"

"Tại sao có biết bao nhiêu người mà cháu lại không thể thích chị ấy, thích một người cần một lý do sao."

Ngô lão chỉ hừ một tiếng, sau đó lại im lặng không nói chuyện chỉ nhìn ra bên ngoài ngắm nhìn bầu trời đêm.

Im lặng lại càng làm lòng Lý Tiểu Trình nóng nảy, cô nắm chặt đôi tay, mắt chăm chăm nhìn vào Ngô lão trong lòng kiên định, khẳng định lại lần nữa.

"Cháu thích Sở Nhiễm. Chúng cháu sẽ không vì người lớn mà buông tay nhau ra."

Ngô lão tức giận với lời Lý Tiểu Trình vừa nói ra, chiếc gậy trong tay gõ mạnh xuống sàn tạo ra âm thanh vang khắp phòng lớn.

Lý Tiểu Trình bị tiếng này làm cho giật cả mình, nhưng thái độ vẫn cố tỏ ra bình thản.

"Tuổi trẻ ngông cuồng, cháu với mẹ cháu y như nhau không coi trọng lời lão già này. Cái gì mà không buông nhau ra, không buông nhau ra mà bỏ cháu lại một mình như vậy sao? Cháu xem bộ dáng hiện giờ của cháu kìa  Tốt thật, mẹ cháu dạy cháu thành ra như vậy sao?"

Ngô lão bực tức trong lòng đều xả ra hết.

Lý Tiểu Trình cũng thật oan ức. Mẹ không có dạy không được yêu thích con gái mà.

"Cháu không biết. Dù sao cháu là con gái của mẹ, tính cách của cũng được thừa hưởng từ người, cháu đã quyết định thì sẽ không thay đổi, cũng giống như mẹ đã quyết định thì như thế nào cũng lựa chọn là ba. Lại nói, Sở Nhiễm có chỗ nào không tốt đâu, ngoại hình lẫn tư chất không chỗ nào thấp kém, nếu phải nói thì cháu mới thật không xứng với chị ấy."

"Cháu gái của ta mà có chỗ nào không xứng." Ngô lão nghe hai từ không xứng liền giống như ai thọt vào chỗ đâu, tức giận lại chồng thêm bực tức.

"Đúng vậy." Lý Tiểu Trình được thế biết ông đã có chút xiêu lòng liền nói thêm, "Ông ngoại trước giờ không quan tâm ánh mắt người đời như thế nào, tại sao lại vì suy nghĩ của người khác mà phải tự lừa dối tình cảm của chính mình. Cho nên chuyện cháu gái của ông yêu thích một người con gái khác không phải là vấn đề, mà là..."

"Ai nói không phải là vấn đề, ta chính là người bảo thủ quy tắc như vậy đó. Mau đi về nhà trước khi ta bắt đầu nỗi giận. A Đại mau đưa nó về nhà." Lúc này Ngô lão có chút lớn tiếng.

A Đại đứng bên cạnh cũng giật mình, Ngô lão trước giờ chưa từng nói chuyện lớn tiếng với Lý Tiểu Trình.

Lý Tiểu Trình thấy Ngô lão có chút tức giận, sợ không kịp trụ lại lâu cũng nói một câu, "Ông ngoại đã biết chuyện của chúng đã lâu. Hôm nay ông gọi cháu đến chính là muốn chúng cháu chính miệng xác nhận mà thôi phải không?"

Ngô lão nghe cô nói xong cũng không để ý tới nàng, chỉ đưa tay ra lệnh cho Đại Nhân đưa nàng về nhà.

Lý Tiểu Trình lại muốn nói thêm, nhưng Đại Nhân đãp tiến lên bên cạnh nói nhỏ với cô, "Tiểu tiểu thư, lão gia tức giận càng nói thêm không phải là cách, đợi tình hình lắng xuống hôm khác lại đến khuyên ngài."

Lý Tiểu Trình được khuyên ngăn, cũng dằn lại trong lòng xúc động, đối với tính tình này của ông kịch liệt tranh biện không phải là cách, do dự một chút cô cũng chịu đối với Ngô lão một cái cúi đầu rồi ra về.

Tâm trạng chùng xuống như không còn chút sức lực, Sở Nhiễm ghét bỏ cô, Ngô lão phản đối cô, nếu hiện tại nói cho ba mẹ chính mình liệu có tìm được một cái phao cứu sinh nào không hay chỉ là như chìm trong sự phản đối kịch liệt.

Đại Nhân nhìn nàng vô hồn đi vào trong tiểu khu, cũng an tâm mà đi về báo rõ tình hình.

Lái xe đưa Ngô lão trở lại căn biệt thự, hắn cũng có chút chuyện rất muốn nói ra trong lòng.

"Tiểu tiểu thư rất thất vọng, ngài thật sự... Phản đối chuyện của họ thật sao?"

Hắn tuy chỉ là thủ hạ của Ngô lão nhưng đối với sự dưỡng dục của Ngô gia đối với gia đình hắn chính là đại ân, về tiểu thư hay tiểu tiểu thư nếu có cơ hội hắn đều muốn báo đáp ân tình này.

Ngô lão nhắm mắt dưỡng thần, âm thanh từ tốn không chút tức giận.

"Không lẽ ta không biết từ nhỏ đến lớn cháu gái cưng của ta thích gì sao? Cái bản tính của nó ta còn không hiểu sao? Lại nói, nhìn cái ánh nhìn của nó đối với Sở Nhiễm kia cũng hiểu phần nào. Tiểu Trình nói đúng, ta chỉ muốn chính miệng chúng nó xác nhận một chút, nhưng biểu hiện của Sở Nhiễm thật khiến ta thất vọng."

Nghe đến đây Đại Nhân có chỗ hiểu chỗ không, biểu hiện của Sở Nhiễm, hắn cũng thật tò mò, thật sự khi đó hắn đang lái xe.

Ngô lão cũng tiếp lời, "Sở Nhiễm nha, ta mới nói mấy câu, đến lúc gặp con bé lại tỏ ra không quen, lại thêm nhất định vì chuyện này mà cả gan bỏ lại một thân cháu gái ta giữa đường, đặt trong hoàn cảnh của ta xem, thử hỏi ai dám giao cháu gái mình cho nó chứ." Nói đến đây, Ngô lão có chút tức giận, miệng lầm bầm oán trách.

Đại Nhân cũng mừng thầm trong lòng một ít, hoá ra Ngô lão không hề muốn phản đối hai người, chỉ là đang muốn bọn họ mạnh dạng lên một chút mà thôi. Thật lòng, hắn cũng sùng bái Ngô lão, tuy không bên cạnh con cháu nhưng tính cách sở thích mỗi người đều hiểu rất rõ.

"Nói tới nói lui, nếu ta không tính sai năm nay cậu cũng ba mươi bảy tuổi... Đã có bạn gái chưa."

Đại Nhân nghe xong lời này bỗng chốc trong lòng bất an, đi theo Ngô lão bao nhiêu năm, cuộc sống của hắn cũng chỉ có thương trường có thế giới ngầm, làm gì có thời gian gặp gỡ cô gái nào. Hôm nay Ngô lão nhắc nhỡ chính mình mới ngỡ ra bản thân cũng sắp chạm mốc bốn mươi, hoá ra Lý Tiểu Trình gọi chính mình là chú Đại Nhân cũng không thể trách cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro