Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tử Mặc

Sau khi xác định được địa điểm lần ghi hình của chương trình, đương nhiên là bắt đầu ghi hình ở trạm thứ nhất rồi. Hành trình SE, thường sau trạm thứ sáu mới bắt đầu tuyên truyền, như vậy vừa có cảnh hài hước, lại hoàn thành tiến độ ghi hình. Đây cũng là lần đầu tiên Khương Diệc Ngưng đi Hawaii, trước đó là do không có tiền để đi, sau lại là do công việc khiến nên cô cũng không có tâm tình để đi.

Cô sắp xếp lại đồ đạc, kem chống nắng này, còn có cả đồ bơi nữa. Mặc dù lúc thu hình sẽ không dùng tới, nhưng Kỳ Niệm Ông cùng cô âm thầm trao đổi sẽ dành riêng một ngày để nghỉ ngơi nên đồ bơi là rất cần thiết. Cô nghĩ đến có thể cùng Trang Mạch Tuyên đi biển, sáng sớm một tuần trước Khương Diệc Ngưng hưng phấn đến không ngủ được, tới thời điểm chụp, ngược lại tâm trạng rất an tâm.

Cô đến phi trường thật sớm, ở phòng chờ dành cho khách VIP, còn có một ít hành khách cũng đã đến, bên người ngồi một người, Khương Diệc Ngưng quay đầu liếc nhìn, liền phát hiện Tả Dĩ Nam cầm điện thoại di động đang ngồi ở đó, cô theo lễ phép gật đầu với hắn một cái, Tả Dĩ Nam lộ ra một nụ cười xán lạn.

"Khương tiểu thư, có thể cùng cô tham gia hoạt động lần này, tôi rất vui vẻ. Nghe nói hôm nay đến đó còn chia tổ đi nhận nhiệm vụ, thật ra tôi rất muốn cùng cô một tổ." Tả Dĩ Nam nhìn Khương Diệc Ngưng, cười hết sức thân thiện, nghe hắn nói như vậy, Khương Diệc Ngưng đối với câu nói kế tiếp của hắn không có hứng thú chút nào, ngược lại đối với nhiệm vụ lại có chút hứng thú. Cô biết hành trình SE lấy du lịch làm chủ yếu, thêm một ít hoạt động nhỏ chỉ là trợ hứng, nhưng nghĩ tới nếu mình và Trang Mạch Tuyên cùng tổ, Khương Diệc Ngưng thực sự tò mò nhiệm vụ được phân là gì .

"Có lẽ nhiệm vụ sẽ không quá khó khăn." Khương Diệc Ngưng nhẹ giọng nói, Tả Dĩ Nam lắc đầu một cái, sau đó lộ ra dáng vẻ cao thâm khó lường .

"Khương tiểu thư, add weibo được chứ? Tôi cảm thấy tôi cùng cô nói chuyện rất hợp, sau này chúng ta có thể cùng đi ra ngoài ăn cơm." Tả Dĩ Nam vừa nói vừa mở weibo, nếu như đã nói đến như vậy mà Khương Diệc Ngưng còn không biết mục đích của hắn, có thể nói là quá ngu ngốc rồi.

Thật ra thì trong giới giải trí cũng có rất nhiều quan hệ không bình thường, quay phim, ca hát, thậm chí quảng cáo đều có thể khiến đối phương phải lòng nhau. Coi như không phải là vừa ý nhau, giải quyết ít nhu cầu cũng đều có thể xảy ra. Minh tinh cùng minh tinh đều rất biết giữ bí mật, coi như bị phóng viên phát hiện cũng có thể tạo scandal giúp nổi tiếng. Vì không muốn làm căng mối quan hệ , Khương Diệc Ngưng đành add weibo của Tả Dĩ Nam vào, đúng lúc này, có thêm mấy người hành khách đến.

Khoang này dành cho giới thượng lưu nên không gian đặc biệt an tĩnh, dẫu sao ngôn ngữ cùng quốc gia đều khác biệt, mỗi lần cô đi đều là ngồi một mình, mà người hợp tác cùng cô lại là Lô Nghị. Một ông chú, một đứa bé, tổ hợp như vậy nhìn qua có chút kì cục, khiến không ít người hiếu kì.

Anh Thần hợp tác cùng Tiêu Lâm, Tả Dĩ Nam hợp tác cùng cô người mẫu mà Kỳ Niệm ông không biết tên, hình như tên là Tử Tiểu Hàm. Thấy mấy người bọn họ túm tụm lại thảo luận hành trình hôm nay, Khương Diệc Ngưng ngồi một mình buồn chán, an tĩnh lướt weibo. Trang Mạch Tuyên còn chưa tới, bóng dáng cô ngồi lặng yên tỏa ra chút gì đó cô đơn lẻ bóng.

Cũng may Trang Mạch Tuyên không để cho Khương Diệc Ngưng chờ quá lâu, một giờ trước khi bay nàng liền xuất hiện, đi theo phía sau nàng là Trương San cùng Vương Duyệt, hai người xách một cái vali không quá lớn, Trang Mạch Tuyên hôm nay ăn mặc vô cùng thoải mái, đơn giản, áo T-shirt cùng quần jean, khoác ngoài là chiếc áo cánh dơi, nhìn qua rất khiêm tốn nhưng so với những người qua đường khác thì chói mắt hơn nhiều.

Vừa nhìn thấy Trang Mạch Tuyên tới, Khương Diệc Ngưng tinh thần liền tỉnh táo, cô vội vàng đem hành lý của mình dời sang một bên, liếc nhìn Kỳ Niệm Ông bên cạnh ra hiệu mau mau tránh ra để chừa chỗ trống cho nàng. Mặc dù trong lòng khinh bỉ cô thấy sắc quên bạn, Kỳ Niệm Ông vẫn chủ động ngồi chừa ra một chỗ, đến bên Uông Đan Đan tiếp tục nói chuyện phiếm.

"Mạch Tuyên, cô đến thật muộn, tôi còn tưởng rằng cô có chuyện gì nên không tới nữa chứ." Khương Diệc Ngưng nhẹ giọng nói, dù sao cho tới bây giờ cô vẫn còn cảm thấy Trang Mạch Tuyên cùng nhau tham gia chương trình thực tế này là chuyện không thể tưởng tượng nổi, càng mong đợi chuyến đi này, lại càng sợ xảy ra chuyện bất trắc.

"Không có, tôi đã đáp ứng rồi sao có thể không đến, chỉ là đi được nửa đường liền nhận ra quên chút đồ, cho nên... lại phải trở về lấy." Nghĩ tới sự việc, Trang Mạch Tuyên lúng túng cười một tiếng. Một lát sau đạo diễn tới, nhìn người tới đông đủ, toàn bộ đoàn làm phim chuẩn bị lên máy bay.

SE thật sự rất chịu khó đầu tư, Quang thị cử đến mấy chục người đi, còn có minh tinh cùng trợ lí của bọn họ, nhìn qua, gần như chiếm gần hết phi cơ luôn rồi. Dĩ nhiên, minh tinh đương nhiên sẽ ngồi khoang hạng nhất, bọn họ dựa theo cách chia tổ để sắp xếp chỗ ngồi, nghĩ đến mình có thể cùng Trang Mạch Tuyên ngồi chung, Khương Diệc Ngưng trên mặt cố nín cười, nhưng nụ cười kia trực tiếp theo đáy mắt lan ra, khiến cô muốn cũng không thể che dấu đáy mắt đong đầy ý cười của mình.

Trang Mạch Tuyên nhận ra được tâm tình của Khương Diệc Ngưng đang rất tốt, hai người cô một câu, tôi một câu liền thành một cuộc nói chuyện nho nhỏ, liếc nhìn máy quay phim phía sau từ từ đi tới, có lẽ sắp đến các nàng. Trang Mạch Tuyên cũng là lần đầu tiên tham gia ghi hình chương trình thực tế, nàng hoàn toàn không biết lúc máy quay tới mình nên làm cái gì. Khương Diệc Ngưng nhìn cô có chút luống cuống, liền mỉm cười đem headphone đưa cho nàng nghe.

"Còn phải bay một hồi lâu, chúng ta cùng nhau nghe nhạc được không?" Khương Diệc Ngưng đưa ra lời đề nghị hay, nghe lời cô, Trang Mạch Tuyên liền đeo vào tai, theo nhạc phát ra là một khúc dương cầm thư giãn, không phải bi thương cũng không phải sôi động, khúc dương cầm mang đến cảm giác an tâm, thanh bình, rất thoải mái, thích hợp để nghe trên máy bay. Thời gian trôi qua rất nhanh, đoàn người cùng rốt cuộc cũng xuống đến sân bay.

Vừa mới xuống máy bay mọi người đều cảm nhận được cái nóng oi ả, dù bây giờ mùa hè chưa phải lúc nóng nhất, nhưng cũng khiến cả đoàn đều toát mồ hôi. Việc đầu tiên của cả đoàn làm phim chính là chia mấy chiếc xe lái đến quán rượu trên đảo nhỏ. Quán rượu này là quán cao cấp năm sao, cũng là quán mà rất nhiều du khách chọn làm điểm đến đầu tiên. Vốn là dựa theo ban tổ chức sắp xếp bốn nam bốn nữ, hai người một phòng, có lẽ do ít đi một nam một nữ khách mời, nên việc chia phòng cũng biến thành ba nam minh tinh trực tiếp lựa chọn một căn phòng sang trọng, Khương Diệc Ngưng cùng Trang Mạch Tuyên cũng chọn một căn phòng, ba nữ minh tinh lại có một căn phòng sang trọng khác.

Đối với sự sắp xếp như vậy Khương Diệc Ngưng vô cùng hài lòng, nghe sắp xếp vậy, Trương San đứng cạnh Trang Mạch Tuyên nói với nàng điều gì đó, lại thấy Trang Mạch Tuyên đối với cô ấy gật đầu một cái, tỏ ý không sao, sau đó Trương San mới chịu rời đi. Khương Diệc Ngưng đi cùng Trang Mạch Tuyên đến phòng, liền phát hiện gian phòng ngủ này có hai cái giường đơn. Còn có một phòng khách không nhỏ, phòng tắm. Sân thượng nhìn thẳng ra trước mặt là bãi biển, cảnh sắc không tệ.

Khương Diệc Ngưng liếc nhìn máy quay phim trong phòng , cô biết máy quay phim sẽ luôn mở chỉ trừ lúc ngủ và thay quần áo, hơn nữa ngoài phòng khách cũng có. Dẫu sao chương trình thực tế là quay suốt 24 giờ để thành một tập. Hai người vào phòng, đầu tiên là đem máy quay phim che lại, chuẩn bị tắm rửa và thay quần áo. Khương Diệc Ngưng ngồi ở trên giường, nhìn quần áo ngủ của Trang Mạch Tuyên ở một bên, do dự nên đến phòng khách ngồi chờ hay là tránh đi rửa tay một chút. Mặc dù cô cùng Tuyên Tuyên đều là con gái, nhưng mình cứ như vậy cởi quần áo ra, đối phương sẽ... sẽ cảm thấy mình là một người có phần tùy tiện, hơn nữa, thân thể mình...

Khương Diệc Ngưng trong đầu bừa bộn suy nghĩ những chuyện này, cô chưa kịp nghĩ ra cách, thin Trang Mạch Tuyên đã đưa lưng về phía cô cởi quần áo xuống. Trong lúc nhất thời, Khương Diệc Ngưng khẩn trương đứng lên, thậm chí đá phải rương hành lý ở một bên.

"Sao vậy?" Trang Mạch Tuyên nghe được tiếng động liền quay đầu lại, nhìn nàng nghiêng người hỏi mình, eo thon lộ ra gần phân nửa. Khương Diệc Ngưng cảm thấy trên mặt đỏ bừng, thậm chí không dám giương mắt nhìn Trang Mạch Tuyên.

"Mạch Tuyên, cô... cô sao lại gấp như vậy, tôi còn đang ở đây." Khương Diệc Ngưng lúng túng nói, ngược lại để cho Trang Mạch Tuyên mờ mịt nghiêng đầu một chút, nhìn về phía cô.

Trang Mạch Tuyên không hiểu Khương Diệc Ngưng đang nói gì, các cô đều là con gái, thay quần áo cũng không cần thiết một người một phòng chứ? Chỉ cần quay lưng lại không phải là được sao? Nhưng sao Khương Diệc Ngưng phản ứng lớn như vậy? Do không thích thấy thân thể của người khác sao? Trang Mạch Tuyên suy nghĩ trong đầu, quần áo cũng không biết có nên cởi tiếp hay không nữa.

Tác giả có lời muốn nói: Không, không, Ảnh hậu đại nhân, thật ra thì không phải là không thích xem, mà là vì quá thích khiến người ta không dám nhìn... Nhắc tới, vốn là định hôm nay không có chương mới, bởi vì chương trước bình luận thật ít khiến cho ta không muốn cầm bàn phím a, hichic, bảo bảo của ta, sao các ngươi tại sao có thể đối đãi như vậy, cầu bình luận, van cầu a [ Khóc lóc trong bão tố ]

Ngoài ra, cuộc sống tốt đẹp của Ngưng Ngưng bắt đầu rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro