Chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 27:

Editor: Anne

Cuối cùng, Trang Mạch Tuyên vẫn quay lưng về phía Khương Diệc Ngưng cởi quần áo, cô mặc đồ lót màu trắng ngồi trên giường, vì luôn thích sạch sẽ nên cô đã dặn trước Trương San, muốn cô ấy chuẩn bị một bộ ga giường mới từ sớm trước đó, cũng đã đổi luôn cho cô và Khương Diệc Ngưng nên bây giờ hai người mới có thể không chút băn khoăn ngồi xuống giường. Khương Diệc  Ngưng đứng sau thấy Trang Mạch Tuyên cởi sạch còn mỗi đồ lót, cả khuôn mặt liền đỏ bừng lên giống hệt quả cà chua chín, tùy tiện chọc cái là tràn ra chất lỏng màu đỏ.

Cô không nghĩ tới Trang Mạch Tuyên lại có thể không chút cố kỵ nào mà cởi sạch sẽ, nghĩ đến hai người còn sẽ ở chung với nhau rất lâu, vả lại sau khi tắm, có lẽ còn sẽ có lúc thẳng thắn thành khẩn với nhau. Khương Diệc Ngưng trong lòng hưng phấn muốn chết, rồi cũng xấu hổ muốn chết. Đúng như dự đoán, trên mạng có những lời nói thật chính xác, thẳng nữ đại khái sẽ không để ý việc cởi quần áo trước mặt phụ nữ.

Đa số tiết mục quay buổi chiều đều ở bên ngoài nên các biện pháp chống nắng phải được thực hiện tốt. Trang Mạch Tuyên ngồi đó, cầm lấy kem chống nắng cẩn thận thoa.BóngTrang Mạch Tuyên trải dài dưới đất.

Màu trắng là một màu sắc hết sức tương xứng với Trang Mạch Tuyên, màu trắng có rất nhiều cách phối hợp nhưng nếu như muốn chỉ mặc đồ màu trắng thì lại rất khó mặc. Cho tới hiện tại, Trang Mạch Tuyên chính là người phụ nữ mặc đồ trắng hợp nhất mà Khương Diệc Ngưng từng gặp. Cô sững sờ nhìn, lại sợ Trang Mạch Tuyên quay đầu phát hiện mình đang nhìn cổ nên vội vàng thu lại tầm mắt.

Vì không để bản thân tỏ ra thiếu tự nhiên, Khương Diệc Ngưng dứt khoát cũng cởi, thậm chí còn cởi sạch hơn cả Trang Mạch Tuyến, đến cả áo lót cũng cởi ra ném sang bên. Cô thuộc loại da nhạy cảm, màu da cũng trắng sáng, Khương Diệc Ngưng ngày thường sợ nhất chính là bỏng nắng, phơi nắng quá lâu trên người sẽ nổi một ít mụn nhỏ đo đỏ, mặc dù không đau không nhột, nhưng dù sao cũng là minh tinh, cũng sẽ ảnh hưởng tới nhan sắc.

Khương Diệc Ngưng nghiêng người, tạo thành một chuỗi bóng dài.

Khương Diệc Ngưng có vóc người đẹp đã là chuyện mọi người trong giới đều biết, chẳng qua chứng kiến tận mắt như vậy thì đây vẫn là lần đầu Trang Mạch Tuyên thấy. Trang Mạch Tuyên từng áng chừng, mình là 1m75, Khương Diệc Ngưng thấp hơn cô một chút, là 1m72. Nữ sinh có thể cao được qua 1m7 đã là điều rất hiếm, vả lại minh tinh đều rất gầy, đến ngay cả mình bình thường vì giữ vóc dáng cũng sẽ cố gắng kiếm chế, nhưng lại cũng không thể để lại cho người khác cảm giác quá mảnh khảnh.

Phụ nữ không thể quá gầy vì quá gầy sẽ tạo cảm giác yếu ớt, mà yếu ớt thì lại không hề xinh đẹp. Khương Diệc Ngưng lại hết sức cân xứng, có vẻ phá lệ đẹp đẽ.

Cô ngồi cạnh cô ấy, quả nhiên vẫn hơi lép vế một chút.

Thật ra thì Khương Diệc Ngưng cởi sạch thật không phải vì muốn câu dẫn Trang Mạch Tuyên, mà là côphòng ngừa dị ứng da nên cũng bôi loạn trước ngực một hồi luôn.Dù sao cũng không biết buổi chiều sẽcó chuyện gì xảy ra, nếu trước ngực mà bị dị ứng thì không khỏihơi quá khó coi.Khương Diệc Ngưng bôi rất chăm chú nên không hề biết Trang Mạch Tuyên ở đối diện nhìn trộm mấy lần. Đến khi hai người chuẩn bị xong thìngười của tổ tiết mục cũng tới gọi người.

Đoàn người dựa theo nhóm đã chia đi tới bờ biển, các cô đều là người nổi tiếng, cộng thêm trận địa lớn của tổ tiết mục, tự nhiên thu hút không ít người vây xem, còn có người hâm mộ nghe tin chạy tới khiến cho tổ tiết mục không thể không lập tức dựng hàng rào, lại chào hỏi với người phụ trách bãi biển mới có thể tiếp tục quay hình.

Chưa bắt đầu được bao lâu, tổ tiết mục đưa ra nhiệm vụ trợ hứng thứ nhất, chèo thuyền trên biển. Đây vốn chính là trò chơi hấp dẫn bậc nhất của bãi biển này, ở đây còn có lối chèo thuyền riêng, mà ở điểm cuối còn có cờ ở dưới nước, các đội cần chèo tới điểm cuối sau đó nhảy xuống cướp cờ làgiành được chiến thắng. Đội chiến thắng có thểthưởng thức thức uống lạnh đặc biệt của Hawai.

Mặc dù Khương Diệc Ngưng đối với phần thưởng này không quan tâm cho lắm nhưng có thể cùng chèo thuyền với Trang Mạch Tuyên, thậm chí chỉ là cùng nhau làm một chuyện gì đó thì cô cũng cảm thấy thú vị. Chẳng qua khi quay đầu lại thấy bộ dạng Trang Mạch Tuyên nhìn mặt biển có chút khó xử, Khương Diệc Ngưng như là nghĩ tới việc gì. Từ từ đi đến cạnh cô, lấy thuốc say sóng trong túi ra cho cô ấy.

"Mặc dù không phải là loại thuyền lớn, nhưng cứ uống trước một viên đi." Trang Mạch Tuyên nhìn thuốc say sóng trước mặt có chút kinh ngạc, dù sao thì chuyện cô say sóng rất ít người biết, hơn nữa thuốc say sóng này còn là loại cô hay uống. Nhìn Khương Diệc Ngưng đưa mình thuốc rồi lại đi tìm nước, trong lòng cô không khỏi cảm thấy ấm áp. Cô luôn cảm thấy Khương Diệc Ngưng thật ra là một con người rất chu đáo.

Uống thuốc say sóng xong, hai người mặc áo phao rồi ngồi lên thuyền nhỏ. Thuyền không lớn, ngược lại còn rất chắc chắn. Khương Diệc Ngưng biết Trang Mạch Tuyên không biết chèo thuyền, hơn nữa so với các đội khác gồm một nam một nữ thì đội các cô thua thiệt hơn nhiều. Tuy rằng Khương Diệc Ngưng không để ý nhưng nghĩ đến Trang Mạch Tuyên thích ăn ngọt mà thời tiết lại nóng như vậy, trong nháy mắt lập tức bùng lên tinh thần liều mạng.

"Mạch Tuyên, chút nữa cô nhớ nghe theo chỉ dẫn của tôi, 1 là đẩy mái chèo về trước, 2 là đẩy về sau." Khương Diệc Ngưng dứt lời, Trang Mạch Tuyên sững sờ một hồi liền gật đầu. Nhìn cô ấy một bộ mờ mờ mịt mịt, Khương Diệc Ngưng cảm thấy vừa buồn cười vừa đáng yêu. Tới khi bắt đầu thi, Khương Diệc Ngưng hô khẩu hiệu, chắc vì Trang Mạch Tuyên rối lên nên quên sạch sành sanh việc này. Dẫn tới hai người đứng yên không di chuyển một hồi lâu, Khương Diệc Ngưng không có cách nào khác, chỉ có thể bảo Trang Mạch Tuyên dừng tay, trước tự mình chèo cho thuyền di chuyển một lúc đã rồi cả hai người mới cùng chèo.

Trang Mạch Tuyên cảm thấy có chút ngại ngùng, dù sao cô với Khương Diệc Ngưng cùng tổ, mà cô chỉ biết liên lụy cho Khương Diệc Ngưng. Nhìn các đội khác đã chèo tới điểm cuối và bắt đầu tranh cướp cờ, loại việc nặng này tất nhiên là để khách mời nam làm, Tả Dĩ Nam cùng Anh Thần tranh nhau cướp cờ, cuối cùng đều không cẩn thận mà rơi xuống nước, mà Yuko Akuta nhân lúc không người liền vội vàng vớt cờ lên, sau đó Lư Nghị nhanh chóng chèo thuyền đi. Một màn nghẹt thở tới cực điểm đó làm Khương Diệc Ngưng thật muốn vỗ tay khen hay, dù sao so với hai tổ khác thì cô càng muốn Lư Nghị và Yuko chiến thắng hơn.

Dù chèo thuyền trong nước nhưng mọi người vẫn bận khí thế ngất trời nên quần áo mỏng manh đều ướt đẫm mồ hôi. Đội chiến thắng đi uống đồ uống lạnh, Khương Diệc Ngưng liếc nhìn đầu tóc ướt sũng của Trang Mạch Tuyên, cầm khăn lông tính đưa cho cô, lại nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngơ ngác ngác của Trang Mạch Tuyên, rõ ràng là còn chưa phục hồi lại tinh thần sau khi đạt được danh nhóm cuối của cuộc thi vừa rồi, cô liền trực tiếp cầm khăn lông dịu dàng lau sạch mặt cho cổ.

"Sao vậy, lần đầu tiên tôi thấy dáng vẻ thất bại của đại ảnh hậu đấy." Khương Diệc Ngưng cười nói, cô cảm thấy quan hệ giữa cô với Trang Mạch Tuyên hiện giờ ít nhiều đã có thể đùa giỡn nhau, quả nhiên sau khi nghe cô nói vậy, Trang Mạch Tuyên cắn cắn môi dưới, hoàn toàn không giống tức giận trừng mắt liếc cô một cái.

"Tôi không biết là sẽ có tiết mục chèo thuyền, bằng không tôi đã đi học tập một chút, xin lỗi đã làm cho cô không uống được đồ uống lạnh."

Lời xin lỗi chính thức của Trang Mạch Tuyên, nghiêm túc tới mức làm người ta muốn xoa đầu cô ấy,nhìn cô mang theo vẻ mặt đầy áy náy, thật ra Khương Diệc Ngưng không thích ăn ngọt,cô muốn thắng cũng là vì Trang Mạch Tuyên. Thấy tổ tiết mục không chú ý, Khương Diệc Ngưng ra hiệu bảo người quay phim của các cô đừng đi theo, người quay phim do dự một lúc rồi gật đầu, Khương Diệc Ngưng liền vội vàng kéo Trang Mạch Tuyên chạy đi.

"Đi đâu vậy?" Trang Mạch Tuyên không nghĩ tới Khương Diệc Ngưng sẽ làm việc này, hai người chạy khoảng 10 phút, Trang Mạch Tuyên bình thường rất ít khi vận động, nên lúc này cảm thấy mệt mỏi rã rời, thế rồi ngẩng đầu lên liền phát hiện, hai người đang đứng trước cửa hàng đồ ngọt nổi tiếng nhất đảo. Khương Diệc Ngưng móc tiền ra mua món ăn nổi danh nhất chỉ bán trong mùa hè, bánh kem lạnh Hawai. Thật ra đây chỉ là một loại bánh ngọt kết hợp với kem ly, chẳng qua bánh ngọt cùng kem của tiệm này đều dùng những nguyên liệu thượng hạng mà thôi.

Bánh ngọt xốp mềm ngon miệng, kem thì lại nồng đậm vị sữa. Thấy Khương Diệc Ngưng trực tiếp vứt thìa cầm tay ăn, Trang Mạch Tuyên bị cách ăn phóng khoáng đó của cô bị chấn động, tuy nhiên vẫn ăn từng miếng nhỏ một. Nhìn cô ăn chậm như vậy, Khương Diệc Ngưng cười chọc chọc bả vai cô.

"Mạch Tuyên, cô ăn từng miếng nhỏ như vậy tính ăn bao lâu mới xong, hai người chúng ta không trở về nhanh sẽ bị phát hiện đó, trực tiếp cắn đi, giống như tôi ấy." Khương Diệc Ngưng làm mẫu, trực tiếp đem nửa cái bánh ngọt còn dư cho vào miệng, khóe miệng dính bơ hướng cô cười. Thấy dáng vẻ của cô, Trang Mạch Tuyên kinh ngạc hết sức. Dù sao gia giáo tiếp thu từ nhỏ khiến cô lúc ăn cái gì cũng đều phải duy trì ưu nhã, phương pháp ăn thô lỗ như vậy, Trang Mạch Tuyên chưa bao giờ thử nghiệm qua.

Nghĩ tới việc tổ tiết mục phát hiện không thấy hai người đâuquả thực sẽ đi tìm, cô suy nghĩ một chút rồi cũng dứt khoát cầm khay giấy đựng bánh ngọt lên trực tiếp căn. Dù sao cũng là lần đầu tiên ăn như vậy, khó tránh khỏi việc dính bơ bên khóe miệng. Khương Diệc Ngưng cười, đưa tay muốn lau sạch giùm nàng, nhưng Trang Mạch Tuyên cũng theo bản năng đưa đầu lưỡi ra liếm. Khi ngón tay bị đầu lưỡi ẩm ướt xẹt qua, Trang Mạch Tuyên ngượng ngùng rụt đầu lưỡi lại, Khương Diệc Ngưng sững sờ ngay tại chỗ, quên luôn việc phải thu tay về.

Nhìn từ phía xa, hai người đứng sau nhà, mặc trang phục chống nắng mát mẻ, tóc bị gió thổi loạn, mặt trời chiếu trên đỉnh đầu, một màn này đẹp đẽ hệt như được vẽ lên, nhất là ánh mắt Khương Diệc Ngưng nhìn Trang Mạch Tuyên, nghiêm túc giống như chỉ có thể chứa mình cô ấy. Cuối cùng vẫn là Trang Mạch Tuyên kịp thời phản ứng trước tiên nói lời cảm ơn, Khương Diệc Ngưng thu tay về nói không có gì. Hai người núp sau nhà ăn vụng đồ ăn, các cô cho rằng không có ai biết, lại quên mất tổ tiết mục trừ người quay phim trực tiếp đi theo từng đội, còn có rất nhiều người quay phim ẩn trong toàn bộ hành trình.

Một màn hai người lén đi cộng thêm ăn mảnh đều bị quay lại hết, còn vừa vặn quay được cả cảnh Khương Diệc Ngưng lau khóe miệng cho Trang Mạch Tuyên thật quá quý giá, người quay phim vui vẻ đến giơ chân, hận không thể hô to OH MY God, quay được cảnh tốt ááá.

Đến khi các cô trở về, Trương San vẻ mặt lo lắng hỏi Trang Mạch Tuyên đi đâu,cô chỉ nói đi bổ trang. Khương Diệc Ngưng phát hiện Trương San nhìn mình, một bộ sợ mình bắt cóc mấtTrang Mạch Tuyên, Khương Diệc Ngưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đỡ trán. Cô cũng muốn bắt cóc Trang Mạch Tuyên lắm, nhưng cũng phải đượcTrang Mạch Tuyên đồng ý mới được chứ...(bổ trang = dặm lại phấn hay bôi lại son, kiểu như trang điểm sơ qua lần nữa ấy)

Dối trá, rõ ràng mới vừa rồi còn mạnh mẽ lôi người ta đi ăn vụng.

Khương Diệc Ngưng nghĩ , ở Hawai không khí trong lành và sẽ không có nơi chăm sóc da mặt ( spa ) Trang Mạch Tuyên phát hiện ý đồ của nàng nên đưa điện thoại cho nàng, cả hai tìm kiếm spa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro