Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyến đi Thái Lan cuối cùng cũng kết thúc, ngày cuối cùng rời khỏi, mọi người chụp chung một tấm ảnh, sẽ tới sân bay đi đến nước kế tiếp, nước thứ ba, Nhật bản. Đối với vấn đề này, người quen thuộc nhất chính là Yuko, quê hương của mình. Khương Diệc Ngưng trước đó cũng muốn đến, nhưng lại không có cơ hội, còn Trang Mạch Tuyên cũng như vậy, dù sao công việc của nàng so với Khương Diệc Ngưng còn nhiều hơn.

Chỉ là lúc này đây, tổ chương trình hiển nhiên là ác hơn, trực tiếp đem mọi người đến sân bay, liền để lại nhiếp ảnh gia, đưa địa chỉ cho mỗi nhóm, nói với mọi người tự tìm phương tiện để đi đến địa chỉ đã đưa. Nhưng lại hạn chế về tài chính, mỗi nhóm được 10.000 yên, cho dù chưa từng tới Nhật Bản, nhưng các khách mời đều biết đón xe ở Nhật Bản rất là đắt, mà bọn họ được đặt tại sân bay cách thành phố Tokyo rất xa.

Tất cả khách mời đều nhìn lẫn nhau, nhìn những hành lý trong tay, còn có thể làm sao ? Đương nhiên là nhanh mở bản đồ và quan sát tuyến đường, chỉ bất quá giống như một bản đồ chết, nhưng Yuko là một bản đồ sống động, Khương Diệc Ngưng tự nhận cô và Yuko vẫn quen thuộc, thừa dịp người khác không chú ý, liền đi lại hỏi làm sao để đến Tokyo.

Thực ra cũng rất đơn giản, chỉ cần thực hiện một chuyến tàu tốc hành và chuyển sang tàu điện ngầm khác. Sau đó Khương Diệc Ngưng hỏi về lộ tuyến, kéo tay Trang Mạch Tuyên đi mua phiếu. " Tuyên Tuyên, chúng ta đi tàu tốc hành đi, đại khái 45p sẽ tới đó, sau đó sẽ chuyển sang tàu điện ngầm " Khương Diệc Ngưng cười nói, nghe được cô xưng hô với mình như vậy, Trang Mạch Tuyên cũng không khó chịu.

Khi ở Thái Lan hai người đã trở thành bạn tốt, trước đó Khương Diệc Ngưng có hỏi mình có thể gọi mình Tuyên Tuyên được không. Lúc đầu Trang Mạch Tuyên còn cảm thấy Khương Diệc Ngưng và con vẹt kia trêu chọc mình, sau đó Khương Diệc Ngưng giải thích nhiều lần nói là bởi vì kêu như vậy rất êm tai, Trang Mạch Tuyên mới đồng ý.

Hai người đi theo chỉ dẫn của Yuko, thuận lợi tìm ra địa chỉ tổ chương trình đã đưa, tổ chương trình kêu hai người ở đó chờ. Nhà ở Nhật Bản ít hơn những nơi khác hầu hết đều nhỏ, tinh tế. Tổ chương trình chuẩn bị tầng hai cho hai người sau khi họ đến, tổ chương trình chỉ báo cho các nàng biết còn có nhóm khác cũng ở đây.

Sau khi nghe được sắc mặt Khương Diệc Ngưng có chút không tốt, cô không nghĩ tới tổ chương trình sẽ sắp xếp như vậy. Nói là mỗi nhóm một nơi, kết quả là như thế này, quả nhiên, sau khi đợi một hồi, Tử Tiểu Hàm và Tử Dĩ Nam cũng tìm tới. Bốn người nhìn lẫn nhau, vẫn là Tử Dĩ Nam phản ứng trước, lên tiếng chào, sau đó mỗi người liền đi chọn phòng.

Giường trong phòng là thảm nền Tatami, rất đơn giản, cũng rất tiết kiệm không gian, theo kiểu Nhật. Trong mỗi phòng đều có một cánh cửa trượt, nếu như buổi tối muốn nói chuyện phiếm, chỉ cần kéo cửa mở ra. Đương nhiên, cũng có thể rủ người khác ngủ chung.

Trang Mạch Tuyên chọn phòng ở bên cạnh, Khương Diệc Ngưng cũng chọn phòng bên cạnh nàng, sau đó là Tử Dĩ Nam, Tử Tiểu Hàm, sau khi giường được sắp xếp, hành trình buổi chiều cũng bắt đầu. Tới Tokyo đương nhiên không thể thiếu hai thứ, thứ nhất là tiền yên, thứ hai là một trong những địa điểm mang tính biểu tượng. Trang Mạch Tuyên đối với cái thứ hai không có tiếp xúc, nhưng Khương Diệc Ngưng có thể hiểu được một ít, cũng xem qua chút hình ảnh. Tuy nhiên, cô biết những đồng yên nhưng cái thứ hai đều nhìn thấy trên Weibo.

Bốn người đã được đưa đến Thu Diệp Nguyên, mà nhiệm vụ ngày hôm nay chính là đi Thu Diệp Nguyên tới những tiệm quần áo cosplay, chọn quần áo tiến hàng cosplay, sau đó đi xuống đường phát khăn tay, nhóm nào phát nhanh nhất, sẽ giành chiến thắng.

Nhiệm vụ như vậy nghe có vẻ đơn giản, nhưng nó thực sự giống như một nhân viên phát khăn tay, kỳ thực cũng có chút khó khăn. Cho tới bây giờ Trang Mạch Tuyên chưa từng làm việc này, sau khi nghe được có chút lúng túng, nhất là Trương San có chút bất mãn, cảm thấy thân phận Trang Mạch Tuyên bây giờ, cùng những người khác cùng đi phát khăn tay có hơi không biết trọng nhân tài. Có thể như là đã tham gia, Trang Mạch Tuyên cũng sẽ không đùa giỡn, chỉ có thể cùng mọi người đi đến tiệm quần áo và chọn quần áo.

Trong những người này ngoại trừ Yuko cũng có chút biết, hiện tại những người khác đều rất sung mãn. Căn bản không biết rõ cosplay rốt cuộc là gì, ai sẽ hóa nhân vật nào? Cho nên tổ chương trình không có biện pháp, ngoài việc đưa ra một số ý, cũng cố ý tìm một số nhân vật phổ biến. Ba cấp độ của người dân là Đảo hải tặc, Naruto, Death, trừ những thứ này ra còn có vài nhân vật nổi tiếng, chẳng hạn như đội trưởng trong người khổng lồ, gỗ vàng trong con ma cà rồng...

Nhóm người choáng váng khi bị nhà thiết kế kéo vào thay quần áo và thay đổi một số bộ theo quan điểm của họ và đội lên một bộ tóc giả. Mà Khương Diệc Ngưng lại thích bộ trang phục khác, cô hỏi người trong nhóm chương trình có thể mặc bộ này không, lấy được đáp án dĩ nhiên là có. Vì vậy cô liền lặng lẽ thay đổi quần áo. Đến khi mọi người hoàn thành xong, không chỉ là tổ chương trình, ngay cả những vị khách khác trong cửa hàng đều sửng sốt, mỗi người đều lấy điện thoại ra chụp ảnh.

Tử Dĩ Nam chọn nhân vật đội trưởng trong người khổng lồ, mái tóc hắn vốn màu đen, chỉ cần chỉnh sửa một chút, ngoại trừ chiều cao không quá phù hợp, chỉ cần làm mặt lạnh, thực sự rất là giống. Anh Thần Tuyển chọn thuốc nhuộm màu xanh nhân vật phản diện trong thần chết , Lô Kiên Quyết chọn đời thứ ba trong Naruto, nhưng lại rất phù hợp với tính khí của hắn. Yuko lúc ở Nhật Bản cũng có chơi cosplay, lần này nàng chọn những viên kim cương ở đất nước đá quý, mái tóc bóng khiến mọi người không thể nhìn thẳng. Mà Tiêu Lâm và Tử Tiểu Hàm đối với hoạt hình thực sự không biết, tìm thấy những nhân vật trong Đảo hải tặc và ngẫu hứng chọn nó. Sự xuất hiện cuối cùng, Trang Mạch Tuyên và Khương Diệc Ngưng.

Chỉ thấy Trang Mạch Tuyên mang bộ tóc giả màu đen, mặc trên người bộ đồ màu đen, vì muốn đạt được hiểu quả chân thật, còn cố ý nịt ngực. Cà – vạt màu đen, áo sơmi màu trắng, đây chính là nguyên nhân làm cho những cô gái xung quanh hét lên, manga Nhật Bản hiện đang rất hot, mà nhân vật hot nhất trong các nhân vật phải nói đến Sébastien trong Black Butler. Trang Mạch Tuyên hóa trang thành như vậy, chẳng khác gì đang vào vai Sébastien trong Black Butler. Da thịt Trang Mạch Tuyên trắng nõn cộng thêm vóc người cao gầy, còn có ngũ quan tinh xảo, nhóm người trong tiệm quần áo hầu như đôi mắt đều lóa lên. Nghe thấy tiếng hét chói tai, Khương Diệc Ngưng sờ sờ đầu gấu lớn của cô, đúng rồi, cô là người duy nhất trong nhóm không có khuôn mặt, bởi vì cô đang trốn trong bộ đồ, ngoại hình chính là gấu con dễ thương.

Chuẩn bị xong trang phục và đạo cụ, mọi người được tổ chương trình đưa ra đường phố, lúc đầu bọn họ cảm thấy không được tự nhiên cho lắm, ngày càng nhiều người lại xem và yêu cầu chụp ảnh. Đoàn người tản ra đi phát khăn tay. Nếu muốn phát nhanh, sẽ đi đến một nơi rất nhiều người. Trang Mạch Tuyên biết Khương Diệc Ngưng sẽ bất tiện trong việc đi lại, liền kéo tay gấu của cô, đi chậm trên đường phố.

Nhưng là, đi tới chỗ này, lại thu hút nhiều người xem. Đơn giản là Khương Diệc Ngưng mang bộ đồ chú gấu quá dễ thương, mà người bên bên cạnh cô quả thực có sức hút. Chỉ cần Trang Mạch Tuyên đưa tay, cũng đủ làm cho các cô gái đỏ mặt nhận lấy khăn tay và xấu hổ chạy mất. Cuối cùng thống kê, quả nhiên nhóm của Trang Mạch Tuyên xong sớm nhất, 9 phút 47 giây, tất cả khăn giấy được phát hết.

Hai người trở về phòng nghỉ, mà Khương Diệc Ngưng chọn bộ đồ to, người đầy mồ hôi ngồi ở đó. " Nóng đến chết, sớm biết sẽ không chọn bộ này rồi." Khương Diệc Ngưng dựa vào ghế phàn nàn, Trang Mạch Tuyên nhìn thấy bộ dạng của cô, nhịn không được nhéo nhéo, cảm thấy rất thú vị. Nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của Trang Mạch Tuyên nên có chút ngây người, Khương Diệc Ngưng cười đẩy tay nàng ra.

" Tuyên Tuyên, cô có mệt không ? Quấn ngực như vậy có thấy khó chịu không ?" Khương Diệc Ngưng nhìn vào chỗ đó bị quấn bằng phẳng, có chút bận tâm hỏi.

" Cũng được, tôi cảm thấy không khó chịu."

" Như vậy phải không ? Lần trước tôi mặc có tí xíu liền cảm thấy khó chịu, cảm giác nơi đó bị siết lại thở không ra hơi." Khương Diệc Ngưng nói, nhưng vô tình chọt vào chỗ đó của Trang Mạch Tuyên.

Nàng suy nghĩ về ngực của Khương Diệc Ngưng và cúi đầu nhìn mình một chút, ân... Các nàng không giống nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro