Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khương Diệc Ngưng có thể cảm giác được thái độ của Trang Mạch Tuyên đối với mình rốt cục không còn chống cự giống như trước đây, cái này đối với cô mà nói lần tham gia chương trình này thu hoạch rất nhiều. miếng bánh được đưa lên trước mặt, Khương Diệc Ngưng cười ăn đi, sau đó lại nghĩ tới cái nĩa chính mình dùng qua, cô vội vàng đi qua bên kia cầm một cái nĩa mới qua đây, bắt đầu chọc một miếng bánh, đút cho Trang Mạch Tuyên.

Hai người rõ ràng cộng lại hơn 50 tuổi, nhưng vẫn chơi trò đút qua đút lại, gần nữa giờ mới ăn bánh xong. Sau khi ăn xong hai người vì giữ gìn dáng vóc, đã làm một ít động tác kéo duỗi đơn giản, lúc này mới chuẩn bị nghỉ ngơi. Khương Diệc Ngưng để cho Trang Mạch Tuyên tắm trước, chính mình đợi nàng tắm xong rồi mới tắm. Sự sắp xếp này đã trở thành thói quen, Trang Mạch Tuyên cũng không còn phản đối.

Thừa dịp lúc nàng đi tắm, Khương Diệc Khương nhàm chán lên weibo, đầu tiên là nhìn weibo của mình một chút, bình luận không ít. Nhưng đều là những bình luận trước kia, mà chính mình mấy ngày nay cũng không còn đăng bài. Bên kia của Trang Mạch Tuyên cũng rất an tĩnh, chỉ có cái tề tài # Diệc Tuyên #, mỗi ngày còn có người không ngừng rót nước, ngoài ra còn có một số bức tranh tuyệt vời.

Nhìn chính mình và Trang Mạch Tuyên được vẽ cùng một chỗ, Khương Diệc Ngưng vui vẻ ôm lấy khóe miệng, lưu lại những bức ảnh đó, bao gồm một số nhân văn, cô cũng lặng lẽ thay đổi bộ sưu tập kèn, lưu lại về sau xem. Làm xong những thứ này, Trang Mạch Tuyên vừa vặn tắm xong, nhìn tóc nàng còn chưa kịp khô, Khương Diệc Ngưng tình nguyện đi tới, đứng ở phía sau Trang Mạch Tuyên giúp nàng sấy tóc.

Chiều cao hai người xấp xỉ bằng nhau, lúc này Trang Mạch Tuyên đứng ở trước gương, thấy được khuôn mặt vui vẻ của Khương Diệc Ngưng, nàng không có ý định cự tuyệt, mà ngồi ở đó, để Khương Diệc Ngưng giúp mình. Cô chọn nhiệt độ thích hợp, không nóng cũng sẽ không lạnh, gió ấm thổi sợi tóc, mà tay Khương Diệc Ngưng mềm mại ở trên đầu mình nhẹ nhàng xoa bóp, đây là lần đầu Trang Mạch Tuyên để cho người khác sấy tóc cho mình cảm thấy rất thoải mái, nhất thời có chút buồn ngủ.

" Mạch Tuyên, sấy xong rồi, cô nghỉ ngơi đi, tôi đi tắm."

" Ừm." Trang Mạch Tuyên lên tiếng, thấy Khương Diệc Ngưng vào phòng tắm, chính mình thoa kem dưỡng da rồi nằm vào trong chăn, chỉ là so với tối hôm qua rất nhanh đi vào giấc ngủ, đêm nay Trang Mạch Tuyên không ngủ được. Nàng biết Khương Diệc Ngưng tắm rất lâu, sau nữa giờ lại không nghe được tiếng nước, nhưng lại không ra ngoài. Trang Mạch Tuyên giả vờ ngủ, quả nhiên nữa giờ sau đó, Khương Diệc Ngưng mới chậm rãi từ phòng tắm đi ra.

Cảm thấy cô cẩn thận trèo lên giường, Trang Mạch Tuyên đột nhiên mở mắt ra nhìn về phía cô, Khương Diệc Ngưng sửng sốt một chút, cô không biết Trang Mạch Tuyên căn bản là không ngủ, còn tưởng động tác của mình quá lớn tưởng còn đánh thức nàng, " Đánh thức cô hả?" Khương Diệc Ngưng nhẹ nói lấy, cô có thể nhìn thấy rõ ánh mắt thanh minh của Trang Mạch Tuyên, dáng vẻ cũng không giống như bị đánh thức, lẽ nào Mạch Tuyên mới vừa giả bộ ngủ ?

" Không có, tôi vẫn không ngủ, tôi chỉ là tò mò, cô vì sao lâu như vậy mới ra ngoài?" Trang Mạch Tuyên thận trọng, tối hôm qua nàng cũng có chút hoài nghi, tuy là Khương Diệc Ngưng có rất nhiều viện cớ, nhưng cô không muốn lừa dối Trang Mạch Tuyên. " Xin lỗi, thực ra tôi là muốn ở bên trong chờ lâu một tí, chờ cô ngủ rồi đi ra, tôi biết có người bên cạnh cô không ngủ được." Khương Diệc Ngưng giọng nói có chút có lỗi, mà Trang Mạch Tuyên nghe xong lại ngây ngẩn cả người.

Trước đó, nàng luôn nghĩ Khương Diệc Ngưng đi ra ngoài, có lẽ cô có việc riêng muốn làm không muốn mình biết, lại không nghĩ tới lý do này. Trong lòng có chút cảm động, Trang Mạch Tuyên lắc đầu, kéo cánh tay Khương Diệc Ngưng để cho cô nằm xuống. Qủa nhiên, sau khi Khương Diệc Ngưng nằm xuống, mùi hương trên cơ thể cô ngày càng rõ ràng.

" Khương Diệc Ngưng, cô không cần làm như vậy. Thực ra tối hôm qua tối phát hiện, nếu như người bên cạnh là cô, tôi dường như ngủ được. Cô rất thơm, thân thể cũng rất mềm." lời Trang Mạch Tuyên nói đều là sự thật, hoàn toàn không suy nghĩ nhiều về lời nói của mình. Khương Diệc Ngưng vui mừng trong phòng không có sáng, bằng không đối phương nhất định sẽ nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của mình.

Có thể nghe những lời này từ người mình thích, còn có chuyện gì so với cái này làm cho người ta vui vẻ hơn ? Khương Diệc Ngưng lập tức tỉnh táo tinh thần, cô vui vẻ như một chú cún được khen, hận không thể ôm Trang Mạch Tuyên liếm nàng vài cái. Cô đã kiềm chế lý trí của mình, Khương Diệc Ngưng cười rộ lên, nhích lại gần Trang Mạch Tuyên.

" Nếu như vậy, vậy sau này tôi cũng không ở trong đó lâu nữa, Mạch Tuyên có thể đem tôi thành gối ôm, tôi sẽ không nhúc nhích, tôi nói thật." Khương Diệc Ngưng nói xong cố ý đứng thẳng người lên, Trang Mạch Tuyên cười cũng hướng về phía cô nhích lại gần, rõ ràng trời không lạnh, nhưng hai người đang dựa vào vai nhau và từ từ ngủ thiếp đi.

Lần này, Trang Mạch Tuyên không tỉnh giấc vào ban đêm, hai người đều ngủ thẳng đến sáng, nàng cùng Khương Diệc Ngưng ở cùng một chỗ là ngủ được. Điều này làm cho Trang Mạch Tuyên tò mò và thích thú, dù sao khó quen rất khó thay đổi, giống như lần đầu nàng và Khương Diệc Ngưng ngủ chung, nhưng bây giờ....

Trang Mạch Tuyên mở mắt ra  nhìn vào khuôn mặt đang ngủ của Khương Diệc Ngưng. Cho tới bây giờ ông trời đều không công bằng, chính là chỉ cho một số người được yêu thích, mà Khương Diệc Ngưng chắc chắn là một trong những người đó. Ngôi sao rất ít đưa dung nhan cho người khác xem. Nhất là ở trước mặt fan, đã ít lại càng ít. Đây không phải là lần thứ nhất Trang Mạch Tuyên nhìn thấy vẻ đẹp của Khương Diệc Ngưng, có thể mỗi lần nhìn thấy, nàng cảm thấy rất tuyệt vời.

Làn da của Khương Diệc Ngưng rất tốt, mắt cũng không có quầng thâm, da thịt trắng noãn không có chút dấu tích gì, nhìn qua là biết rất bóng loáng. Lúc ngủ, lông mi nhỏ dài phủ xuống, nhìn cô có chút nữ tính, đặc biệt chính là cặp lông mày kia. Lông mi Khương Diệc Ngưng rất dài, đuôi mắt nhếch lên độ cong rất đẹp. mũi nhỏ hơi di chuyển, cũng liên lụy đến nốt ruồi bên mép miệng, sau đó xoay người lại về phía mình.

Động tác của cô, trên người tích tụ một mùi hương từ trong một đêm càng thêm nồng. Cho tới bây giờ Trang Mạch Tuyên không biết mình nhìn một nữ nhân đờ người ra, thậm chí còn cảm thấy mùi hương trên người phụ nữ khác cũng như vật. Nàng liếc mắt, quyết đinh đánh thức Khương Diệc Ngưng dậy, Trang Mạch Tuyên vỗ vỗ Khương Diệc Ngưng, cũng vô ích, nhìn thấy mấy sợi tóc trên mặt Khương Diệc Ngưng, nàng nhịn không được tự tay giúp nàng vén lên, có thể tay chạm vào tóc dài, liền nhớ lại hình ảnh tối qua Khương Diệc Ngưng giúp mình sấy tóc. Nàng nhịn không được sờ sờ mái tóc Khương Diệc Ngưng, rất mềm mại, rất mượt, có thể cảm giác được sự tồn tại của mình, Khương Diệc Ngưng nhịn không được dùng khuôn mặt cọ lấy lòng bàn tay của mình.

" Tuyên Tuyên..." giọng nói dịu dàng phát ra từ trong miệng Khương Diệc Ngưng, âm thanh của cô rất mềm mại, lại có chút khàn khàn sau khi thức dậy. Trang Mạch Tuyên sửng sốt một chút, không biết cô là đang gọi mình hay gọi tên con vẹt của cô. Bất quá lúc này, Khương Diệc Ngưng cũng tỉnh dậy. Cô nhìn vào khuôn mặt của Trang Mạch Tuyên trước mặt mình, khiến cho cô mê luyến, cô mở to hai mắt, không nghĩ tới lúc mình đang ngủ Trang Mạch Tuyên chạm vào mình.

" Cô vừa mới kêu Tuyên Tuyên, là đang gọi tôi sao?" Trang Mạch Tuyên nhìn thấy Khương Diệc Ngưng tỉnh dậy, cười và trêu chọc cô. Nhưng ai biết được, Khương Diệc Ngưng sau khi nghe xong có chút sửng sốt, sau đó ngơ ngác gật đầu.

" Ân, tôi về sau... có thể gọi cô là Tuyên Tuyên được không ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro