Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba ngày kể từ khi hồi cung Tạ Đình Phong vì một số chuyện nên chưa có thời gian đi tìm Hàn Phi và Yến Vân, hiện tại biết Yến Vân ở nhà nên Tạ Đình Phong ghé qua phủ Tư Mã rủ người đến y quán hợp mặt với Hàn Phi, vừa đến phủ gia đinh trực cổng phủ Tư Mã tinh ý chào hỏi Tạ Đình Phong

"Tạ công tử đến tìm tiểu thư sao, thật không may tiểu thư cùng phu nhân đã đi chùa cầu an"

"Ngươi đó đừng lanh mồm lanh miệng quá không có thưởng đâu...ta đến tìm công tử nhà ngươi, mau đi báo"

Dù thấy lạ vì Tạ Đình Phong bỗng dưng biết đến công tử nhà mình đã vậy còn biết Yến Vân đang ở phủ đòi gặp mặt nhưng tên gia đinh vẫn chạy đi thông báo. Nếu người đòi gặp là ai khác chắc hẳn mọi người còn lưỡng lự hoặc cho người đi báo với lão gia nhưng người đến là Tạ Đình Phong thì họ không nghi ngờ, dù gì có thể nói đây là cô gia tương lai nhà Tư Mã

Nghe Tạ Đình Phong đến tìm Yến Vân vui mừng hồ hở chạy đi gặp mặt, nàng vừa ra đến cửa đã bị Tạ Đình Phong kéo đi gặp Hàn Phi, không có lý do từ chối Yến Vân chỉ nhắn với gia đinh báo với cha một tiếng nếu lát người có hỏi. Đương nhiên nàng không quên đem theo Tiểu Cẩn, cái con người cứ có cơ hội luôn bám theo nàng thang buồn, đòi ra ngoài cho bằng được

"Đại ca hình như triều đình mở khoa thi, đệ thấy sĩ tử tập trung về kinh rất nhiều nếu vậy huynh có chuẩn bị gì chưa"

"Ba ngày nữa ân khoa sẽ mở, đệ cũng nên đi ghi danh hôm nay là ngày cuối rồi"

"Đệ..."

Yến Vân chưa kịp từ chối ý định thi cử liền bị thu hút bởi cuộc trò chuyện của hai người bên đường ngăn lại, cuộc nói chuyện giữa họ gây sự chú ý cho nàng khi nhắc đến Tư Mã Ý

"Chết tiệt, Tư Mã Ý có giỏi thì đi trị bệnh cho thiên hạ, cả đời làm đại phu chỉ biết trị cho một người...nếu không phải hắn được hoàng thượng thiên vị thì tiệm thuốc nhà hắn làm sao cạnh tranh với cao nhân đường nhà ta" người thứ nhất

"Nhỏ cái miệng lại, đừng để ai nghe được nếu đến tai hắn truyền đến hoàng thượng thì 10 cái cao nhân đường cũng không đủ để phá đâu" người thứ hai

"Ta khinh, nếu lần này bổn công tử đỗ trạng nguyên để xem cao nhân đường của ta làm sao trị hắn" người thứ nhất

"Ngươi cũng bớt giận đi, Tư Mã Ý chỉ là một lão già gần đất xa trời, ta nghe nói lão già ấy có hai đứa con, con gái lớn lấy chồng là xong, còn về đứa con trai...nghe đâu hắn bị bệnh khó trị nên dấu suốt trong nhà đâu có ra ngoài để thiên hạ biết mặt...mà không biết hắn có con trai không nữa nếu không tại sao hắn không tìm cho con mình một chức quan gì đó...ngươi đợi vài năm nữa hắn chết đi thì không còn ai dám cạnh tranh với cao nhân đường" người thứ hai

Hai tên này tức giận chuyện hiệu thuốc nhà mình không nổi tiếng như Nguyệt Vân đường của nhà Tư Mã mà nói xấu. Tư Mã Ý ngày rảnh điều tự bình khám bệnh bốc thuốc cho người dân, còn những ngày bình thường ở Nguyệt Vân đường điều có học trò thay ông khám bệnh. Người bệnh đến Nguyệt Vân đường không chỉ giá rẻ còn mau hết bệnh, không như cao nhân đường vừa la mắng vừa bóc lột tiền bạc.

Tiểu Cẩn nghe hai họ nói xấu không chỉ lão gia còn có Yến Vân trong đó nên mặt đỏ bừng bừng, định kéo lại hai người kia chửi một trận đánh vài cái, lên giọng cao cao tại thượng giới thiệu công tử ưu tú của mình con trai độc nhất vô nhị của nhà Tư Mã nhưng chưa thực hiện được ý đồ đã bị Yến Vân ngăn cản

"Tiểu Cẩn đừng gây sự chú ý, cha mà biết được thì chúng ta phiền phức"

"Nể mặt lão gia và công tử nên Tiểu Cần tha cho họ lần này, lần sau còn nghe họ nói xấu thì không yên với Tiểu Cẩn, dù công tử có cản cũng mặc kệ"

"Được...được...Tiểu Cẩn huynh bớt giận"

"Yến Vân bản thân huynh cũng thấy ấm ức giùm đệ, bị người ta nói như thế mà vẫn không để ý, huynh thật khâm phục tính chịu đựng và sự nhẫn nhịn của đệ...hay nhân cơ hội này đệ đi thi ân khoa tới khi đỗ trạng nguyên sẽ cho họ biết thế nào mới là sự thật"

Có cơ hội lôi kéo Yến Vân phục vụ triều đình Tạ Định Phong nhanh chóng chớp lấy nói vài lời kích động tăng thêm ý chí phấn đấu cho người huynh đệ tốt

"Đệ nghĩ cha sẽ không đồng ý cho đệ tham gia ân khoa"

"Công tử, ý kiến của Tạ công tử cũng không tồi, dù không đậu nhưng chứng kiến vẻ ngoài của công tử cũng đủ để bọn phàm phu đó lé mắt"

"Ngươi lại ăn nói bậy bạ" Tiểu Cẩn biết thân phận của Yến Vân không thể tham gia thi cử trách phiền phức nhưng nàng muốn Yến Vân lộ diện để thiên hạ biết truyền nhân Tư Mã gia ai cũng tướng mạo xuất chúng

"Tam đệ, đại ca thấy Tiểu Cẩn nói đúng, hơn nữa cha đệ đã dày công đào tạo đệ thành một người văn võ song toàn không lẻ chỉ để dấu ở nhà, đệ đó đừng để cha mình lên tiếng thì mới đi ghi danh dự thi"

Lời này của Tạ Đình Phong đánh trúng vào suy nghĩ của Yến Vân, kỳ thật mấy ngày qua nàng cảm nhận được phụ thân có chuyện muốn nói nhưng lại không lên tiếng càng làm bản thân thêm nghi ngờ "không lẽ đây là nguyên nhân cha muốn mình sống với thân phận nam nhi".

Đây được xem khuất mắt lớn nhất trong lòng Yến Vân, nàng nghĩ chuyện Tư Mã Ý muốn nói mấy ngày qua là kêu nàng đi thi trạng nguyên nhưng vì thấy xấu hổ nên không mở lời, hiện tại được Ta Đình Phong gợi ý nàng liền có quyết định của riêng mình "chỉ cần cha muốn Vân nhi sẽ làm được"

"Đại ca chúng ta mau đi ghi danh thi ân khoa"

"Hả...công tử người quyết định kỷ chưa, lão gia...lão gia tính làm sao"

"Chuyện này tuyệt đối không được nói ra, khi nào có kết quả...phải là kết quả cao mới được báo lại nếu không Tiểu Cẩn huynh đừng đi theo tại hạ nữa...đại ca phiền huynh dẫn đường"

"Được...huynh đệ tốt...chúng ta cùng cố gắng, mời đi hướng này"

Tạ Đình Phong vui mừng thuyết phục được Yến Vân, hắn tuy không muốn đăng ký nhưng sợ Yến Vân hỏi tới hỏi lui, sợ Yến Vân từ bỏ ý định nên bản thân cũng đi đăng ký "đăng ký là một chuyện thi đậu hay không là chuyện khác"

Còn Tiểu Cẩn ngơ ngác không hiểu Yến Vân tính toán định làm gì, bình thường công tử nhà mình rất lý trí giờ lại đi làm chuyện không nên ngộ nhỡ thân phận bị phát hiện thì chết chắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro