Chương 11: Đổng Nghệ - Nhâm Sơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đổng Nghệ sau khi chạy khỏi Mộ Lâm, vừa vặn nhìn thấy có xe taxi đến liền lên ngồi, Nhâm Sơ sau khi đuổi theo, nhìn Đổng Nghệ lên taxi, liều lĩnh lái xe mình đuổi theo. 

Nhâm Sơ một bên lái xe, một bên gọi điện thoại “Tiểu Thất, giúp tôi tra một chút thông tin về Đổng Nghệ của Đại học Y, càng nhanh càng tốt.” Nhâm Sơ trong lòng nghĩ lần này bất luận thế nào cũng không thể mất em lần nữa , em đời này phải là của tôi! 

Đổng Nghệ ngồi trên taxi, trong lòng thực loạn, nàng không biết như thế nào đối mặt Nhâm Sơ, tuy rằng nàng vẫn như trước yêu Nhâm Sơ, nhưng không phải chỉ cần yêu liền có thể cùng một chỗ , nhất là gia đình của Nhâm Sơ cùng tính cách mê hái hoa ngắt cỏ này [ đa tình ] đều là những thứ Đổng Nghệ không thể nhận cùng dễ dàng tha thứ .

Đổng Nghệ cùng Nhâm Sơ quen biết là thời điểm nàng ở trung học vừa mới du học.

Khi đó Đổng Nghệ mới xuất ngoại không lâu, Nhâm Sơ cũng là vừa tới đến quốc gia này ba tháng, hai người đều là vừa rời xa nơi chôn nhau cắt rốn, gặp nhau ở một quán coffee. 

Khi đó Đổng Nghệ vừa đến quốc gia này, cuối tuần không lên lớp,ra ngoài đi dạo, nhìn đến quán coffee này có điểm thú vị, liền tiến vào nhìn xem, vừa lúc Nhâm Sơ bị bạn cho leo cây, đang rảnh rỗi chán muốn chết, nhìn đến Đổng Nghệ bước vào, cảm thấy rất được, liền tiến đến làm quen.

Hai người thường xuyên qua lại, phát hiện đều là xa xứ lại cùng vừa tới không bao lâu, cảm thấy có loại tiếc nuối khi không được gặp nhau sớm hơn. Nhâm Sơ khi đó đã sắp 23 tuổi , tuổi trẻ xinh đẹp, thích sôi động, mà Đổng Nghệ ngại ngùng, thẹn thùng, Nhâm Sơ bắt đầu cảm thấy cô gái này thực khả ái, rất ý tứ, liền sau giờ học thường ở cửa lớp Đổng Nghệ đợi nàng. 

Đổng Nghệ khi đó quá nhỏ , còn chưa có yêu ai, hơn nữa bản thân ở một mình thực cô độc, rất nhanh đã bị nữ nhân xinh đẹp này hấp dẫn, tiến vào bể tình. Hai người trải qua kích tình, triền miên, khoái hoạt , những ngày đầu mới ở cùng nhau vĩnh viễn đều lãng mạn như vậy.

Nhưng là Đổng Nghệ cùng Nhâm Sơ đều không ý thức được yêu nhau không phải chỉ có tình yêu mãnh liệt là đủ , bên nhau một thời gian dài lại quay về cuộc sống giản đơn như lúc đầu . 

Tiếp nửa năm sau, hai người vì chuyện của người khác mà cãi nhau lần đầu tiên, nhưng rất nhanh liền làm hòa. Tuy vậy, Nhâm Sơ lại cảm thấy nàng cùng Đổng Nghệ tình cảm càng ngày càng nhạt dần, mà Nhâm Sơ không chịu nổi cô đơn, lại bắt đầu trò chơi nhân gian của mình.

Đổng Nghệ sau khi phát hiện Nhâm Sơ lần này qua lần khác sau lưng mình cùng nữ nhân khác qua lại liền bị bị đả kích lớn. Vốn định cùng Nhâm Sơ nói chuyện đàng hoàng, nhưng Nhâm Sơ ngược lại không cần, cũng không ý thức được hành vi của mình là sai rồi, vẫn tiếp tục cùng nữ nhân này làm chuyện ái muội, tìm kiếm kích thích.

Đổng Nghệ đoạn thời gian đó mỗi ngày buổi tối ngủ đều vì khóc mà tỉnh lại, thậm chí khi ngủ thiếp đi nằm mơ cũng thấy Nhâm Sơ cùng nữ nhân khác cùng một chỗ.

Trải qua một tháng đấu tranh, Đổng Nghệ muốn hẹn gặp Nhâm Sơ nói cho rõ ràng, nhưng Nhâm Sơ ngay cả điện thoại cũng không tiếp. Không còn cách nào khác, Đổng Nghệ gọi điện thoại cho cha mẹ nói muồn trở về nước học tập, sau đó gửi cho Nhâm Sơ một tin nhắn cuối cùng, di động bị nàng ném vào trong hồ, chính mình lên phi cơ về nước.

Nhâm Sơ một tháng sau mới biết được Đổng Nghệ đã đi rồi, đến nơi nào không ai biết. 

Trải qua nhiều lần hỏi thăm mới biết được Đổng Nghệ về nước , lúc này Nhâm Sơ hoảng sợ, đột nhiên cảm thấy cái gì đều không có , nhìn đến tin nhắn cuối cùng một tháng trước Đổng Nghệ gửi cho mình, nàng thất thanh khóc rống, nàng hận chính mình vì cái gì không biết quý trọng, nàng biết chính mình vẫn còn yêu Đổng Nghệ , lại nhìn cái tin nhắn kia, Nhâm Sơ đau đến không thở nổi.

Tin nhắn “Tiểu Sơ, chăm sóc bản thân thật tốt, nhớ ăn cơm đúng giờ.”

Trong lời nói là cỡ nào bình thản, Đổng Nghệ sau khi bị Nhâm Sơ tổn thương cư nhiên còn có thể viết ra những lời như vậy, có thể thấy được Đổng Nghệ đối với Nhâm Sơ là thâm tình.

Mối tình đầu đối với mỗi người đều là đặc biệt khó quên . 

Nhâm Sơ sau khi Đổng Nghệ rời đi, từ bỏ sự học ở nước ngoài , trở lại đại học trong nước tiếp tục học tập, cũng tiện cho nàng tìm kiếm Đổng nghệ. Nhưng Trung Quốc lớn như vậy, muốn tìm một người vẫn là rất khó , hơn nữa thời gian hai người cùng một chỗ cũng không dài, chỉ dựa vào một cái tên đi tìm người thật sự là khó khăn, cứ như vậy hai người xa nhau gần 5 năm……………..

Đổng Nghệ sau khi về nước, đem toàn bộ thời gian đều dùng vào việc học, Đổng phụ Đổng mẫu cũng phát giác, con gái sau khi từ nước ngoài trở về có một đoạn thời gian không thường nói chuyện , luôn rầu rĩ không vui, loại trạng thái này kéo dài liên tục đến khi Đổng Nghệ nhận được thư báo trúng tuyển đại học.

Trong hai năm Đổng Nghệ đã trổ mã rất tốt , dáng người đường cong rất rõ ràng. Thời gian hai năm, đau thương cũng đều phai mờ .

Vào đại học Đổng Nghệ không tiếp tục rầu rĩ không vui, trở nên vui tươi, nhiệt tình, chỉ là ở ban đêm khi nằm mơ mới có thể lại tự mình nhớ lại nỗi đau kia. 

Đổng Nghệ thay đổi đơn giản là để che dấu chính mình, mỗi người sau khi trải qua đau khổ đều sẽ đeo lên một mặt nạ để giấu đi con người thật của mình, đây xem như đại khái là một phương thức tự bảo vệ chính mình đi.

Đến cổng trường học, Đổng Nghệ thanh toán tiền, định về ký túc xá bình tĩnh một chút liền nhìn thấy Nhâm Sơ giống như đã đứng đó đợi mình từ bao giờ. Đổng Nghệ vờ như không thấy, nhìn không chớp mắt , đi vào trường học. Nhâm Sơ nhìn Đổng Nghệ, biết nàng sẽ không để ý chính mình, nhưng là vẫn như cũ tiến lên ngăn lại nàng.

“Tiểu Nghệ, chị mời em ăn cơm được không?” Nhâm Sơ khẩn cầu nói .

“Em nói , em không nghĩ mình với chị còn có lý do gì để gặp nhau, nếu chị còn chưa hiểu rõ, em đây sẽ nói lại một lần, em hiện tại quả thực rất tốt, rất đầy đủ, xin chị không cần quấy rầy ” Nói xong vòng qua mặt Nhâm Sơ, đi vào cổng trường.

Đại học Y quản lí thực nghiêm khắc, không phải học sinh của trường không thể tiến vào, việc này để đảm bảo an toàn. Nhâm Sơ vốn định đuổi theo, kết quả bị bảo vệ giữ lại bên ngoài trường . Nhâm Sơ không cam lòng, chỉ có thể ngừng đuổi theo, nhưng nàng vẫn đang hướng bóng dáng đang rời xa hô lớn

“Tiểu Nghệ, chị sẽ không buông tay .”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro